Tuổi thơ chị em tôi 2

Thức Nguyễn

Lại nói sau khi bố tôi bỏ đi, tôi 9 tuổi mà có biết nghĩ gì đâu ,cơm gạo vẫn được ăn đầy đủ trong mấy tháng đầu

Mấy vò cá ướp mặn với thính ngô bố chuẩn bị cho trước khi đi cứ đấy sẵn ăn

Chỉ có điều nồi cơm nhà tôi giờ đã khác ,mẹ tôi cứ ghế lẫn với sắn khô 1 góc để mẹ ăn

Còn chị em tôi mẹ vẫn để cho toàn ăn cơm trắng

Khổ nỗi chị cả tôi cứ dành với mẹ cùng ăn

Mới đầu tôi không hiểu ,cũng bắt chước chị tôi xin mẹ cơm sắn mẹ tôi cười bảo con ăn sao được mà đòi nhưng tôi cứ chìa bát thấy vậy U tôi sới cho 1 ít tôi liền ăn ngay

Trời ôi tôi ăn thấy cậm cực mà có ngon đâu

Tôi nhìn chị gáι bảo ,em ăn không ngon mà sao chị cứ dành ăn với mẹ chị gáι tôi không nói gì

Mãi sau này tôi mới hiểu ,gạo có ít lên mẹ tôi phải độn sắn ăn còn cơm trắng phần con chị lớn đã hiểu chuyện đã biết chia xẻ cùng mẹ

Khi bố tôi còn ở nhà tháng 3 tháng 8 mẹ tôi thỉnh thoảng đi rừng kiếm củi để về đun

Nhưng giờ đây mẹ tôi đi liên tục ,cứ được mấy gánh là mẹ tôi lại nghỉ 1 hôm mượn xe phương bên dì Siếu chở tất ra chợ Đại cách nhà tôi 10 cây số để bán có tiền đong được mấy cân gạo

Lúc đó gạo có giá có khi 4 gánh củi bán đi mới đong được 5 cân gạo

Rồi mùa gặt về không có bố làm cùng lên nhà tôi được có độ tạ thóc

Mà cũng không có tiền của bố đong thêm lên nhà tôi thiếu ăn
Tôi nhớ hết gạo mưa mẹ không vào rừng được mẹ tôi mặc áo mưa ra mương Tân tượng mò ốc
Được một ít về mẹ tôi luộc khêu nấu với củ khoai lang thay bữa nhưng cũng chả được no
Tôi nhớ rất rõ hôm đó mẹ tôi đong được mấy cân sắn khô về giã nhỏ rồi đem nấu như nấu hồ ,tôi thấy mẹ tôi vừa cười vừa nói

Mẹ cho tý nước vôi vào cho chúng mình ngang dạ no lâu tha hồ mà chạy nhảy
Ôi trời ôi ,có nhà ai nấu cháo sắn mà lại cho nước vôi bao giờ lúc đó tôi không hiểu nhưng khi mẹ tôi múc cho chị em tôi ăn
Tôi không thể nào nuốt được nó hăng mùi sắn mà nồng mùi vôi mặc dù tôi đang quá đói

Em gáι tôi thì khác nó mới 4 tuổi mà ăn không được nó cũng không khóc.mẹ tôi dỗ nó cũng ăn chút ít
Còn tôi cứ bưng bát lên lại khóc
Đến khi chị tôi bảo thương u thì ăn đi em .đừng khóc nữa em khóc là u cũng khóc đấy
Nghe chị nói tôi không khóc nhưng cũng không ăn
Tôi đi ra bờ ao nhà bác Sỉu

Nhà bác ấy có cây sung còng lằm ngang dưới vườn tôi nhặt được 2 túi sung chín đầy muỗi mắt chả rửa mà tôi chùi qua vào vạt áo ăn ngon lành
Những hôm mẹ tôi đi rừng mẹ không thổi cơm mà mang củ khoai lang ăn sống
Trưa chị ở nhà nấu cơm chị tôi cũng bắt chước mẹ tôi để riêng sắn ở tгêภ ,khi gọi chúng tôi về chị hót hết sắn ra cơm chị sới chụp vào cái liễn sành
Mùa đông chị ủ vào chăn để khi mẹ tôi vè còn ấm

Rồi chị đổ sắn vào nồi ᵭάпҺ lẫn lên chị em cùng ăn
Tôi tức quá không ăn quát chị
Toàn sắn thế ai ăn được
Chị hết dỗ lại sẳng tôi cũng không ăn
Em gáι tôi thì ngoan ăn ít nhiều chứ nó không bướng như tôi

Tôi đói tôi đi bứt ổi xanh nhà bà Bay sung nhà bà Sỉu hay bàng xanh nói chung cái gì ăn được tôi ăn tuốt
Đến tà tà mặt trời tôi lại dắt em gáι ra cổng nhà ông Phực đón mẹ
Khi mẹ về tôi vui lắm bao chuyện tгêภ trời dưới biển tôi kể lại cho mẹ nghe
Cả chuyện chị gáι bắt tôi ăn toàn sắn cơm dành phần U
Mẹ rửa chân tay tôi dọn cơm cho U ăn

U tôi bảo lấy mấy cái bát sắn đều rồi bảo chị em tôi ăn cùng
Nhưng chị và em tôi nhất định không ăn
Tôi muốn ăn quá nhưng sợ chị gáι
Mẹ tôi bảo ,đứa nào thương U thì ăn
Tôi chỉ chờ có thế vội nói

Con thương U
Mẹ tôi nhẹ nhàng bảo chị tôi
Thương U thì có gì mẹ con cùng ăn chứ
U nào U ăn một mình được
Nếu ko cho các em ăn nó đói ốm thì khổ

Chị tôi khóc bảo chúng con ăn rồi chơi ăn thế nào chả được
U từ sáng cả ngày được mỗi củ khoai sống tối về u phải ăn no mai mới đi rừng được
Nếu U ốm thì ai nuôi chúng con
Tôi ức quá quát lên
Ít nữa bố có em trai bố mang về thì bố nuôi

Tôi nói vậy thấy chị tôi khóc mẹ tôi cũng khóc mà chả hiểu ra làm sao
Hôm sau chị tôi để sẵn 1 cái que cạnh mâm bảo tôi
Nếu hôm nay tối U về mà em mà còn ăn cơm của U thì chị ᵭάпҺ ૮.ɦ.ế.ƭ
Tôi giơ tay lên thề hôm nay em quyết không ăn , chị tôi lườm và dí tay vào trán tôi bảo

Nhớ đấy
Nhưng ôi mới 9 tuổi đầu tôi biết là vậy nhưng dọn cơm cho U tôi xong tôi cứ ngồi bên cạnh U lại dỗ thì tôi lại ăn và biết rằng mai U đi vắng xẽ bị chị ᵭάпҺ nhưng tôi vẫn ăn
Chỉ đến khi gần tết bố chúng nó đi làm xa về lúc đó tôi mới cảm thấy nhớ bố
Từ 20 tháng chạp cứ chiều chiều là tôi lại lên đầu chùa ngóng bố

Mọi khi đi làm ở Hòa bình khi về bố tôi toàn về qua tế tiêu chợ dầu rồi qua chùa làng là về đến nhà tôi
Bác 3 tôi cũng đã về từ 20 tháng chạp ,trước kia bố với bác làm cùng giờ thấy bác về mà không thấy bố tôi mới càng nhớ
Ngày nào cũng thấy tôi đi lên đầu chùa chờ bố
Mẹ tôi phải lên dỗ mãi tôi mới về

Chị gáι tôi lớn hơn lên hiểu chuyện chị dỗ tôi rồi chị quát lớn
Từ mai chị cấm em đi đón bố ,biết bao giờ bố mới về mà em không thương U à ngày nào U đi rừng cực khổ về không được nghỉ lại phải đi tìm em
Cái tết đầu tiên vắng bố
Tháng chạp mà mưa dầm mấy ngày U tôi không đi rừng lên không có củi bán

Bác ba cũng sinh năm chị con gáι
Bác gáι cũng chịu khó làm nhưng bác trai tôi đau dạ dày phải mổ nên cũng không khá giả gì
Tuy vậy bác cũng còn hơn nhà tôi
Bác cũng thiếu ăn cũng phải độn sắn khoai
Cái tết đầu tiên vắng bố không bao giờ tôi quên

Đang ngủ trong ổ rơm tôi thấy tiếng lợn kêu eng éc
Tôi bật dậy ra đứng ở góc sân thấy bên nhà bác Ba mấy nhà đang ϮhịϮ lợn ăn đụng tôi nháo nhác nhìn thì không thấy U đâu
Đang mải mê nhìn bên nhà bác thì tôi bị ai cốc vào đầu đau điếng
Tôi quay lại, thì thấy chị tôi lườm quát khẽ

Đi vào nhà ngay
Tôi ức quá hét vào mặt chị
Kệ ta
Em gáι tôi cũng dậy
Chị tôi không cho chị em tôi ra khỏi nhà mà cứ bắt ngồi một góc ở đầu hè

Từ trước tôi là cái chân chạy hôm nay chị tôi không cho đi đâu

Vừa đói lại bắt ngồi một chỗ tôi ghét chị tôi từ đó

Còn nữa
T N

Bài viết khác

Đứa trẻ hiểu chuyện – Câu chuyện ý nghĩa sâu sắc

Hồi mình mới 6 tuổi, bố mẹ bỏ nhau vì bố ham chơi, vô tâm, cờ bạc, nợ nần. Mình và đứa em mới sinh cũng mỗi đứa một nơi, mẹ đưa em trai đi, còn mình ở với bố và ông bà nội. Nhớ ngày ấy là năm mình vào lớp 1, mẹ thì […]

Bà ơi ! Bà đαng ở cõi nào – Xúc động câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Khoảng năm 1981-1982, đời sống giáo viên cực kỳ khó khăn. Tôi quyết định đi xe đạρ thồ để có tiền muα sữα cho con. Chiếc xe đạρ để đi dạy hàng ngày được bổ sung thêm cái giỏ ρhíα tɾước và cái yên nệm mút ρhíα sαu ρoóc-bα-gα cho khách ngồi… êm đít! Hình […]

Tấm vé lên thiên đường và người mua ρhéρ màu, câu chuγện ấm áρ tình người

Cuộc sống đôi khi chỉ với nụ cười hồn nhiên, ngâγ thơ của em bé cũng khiến lòng ta nhẹ nhõm và bất giác nở nụ cười theo. Để dù qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời vẫn mong giữ được tâm hồn trẻ thơ như ngàγ nào. Quá trình trưởng thành của chúng ta […]