Tủi phận 14

Tác giả : Lương Thị Bé

Vy hốt hoảng sờ túi áo không thấy điện thoại của Tấn đâu nữa. Cô lục lọi khắp người rồi thốt lên.

– Hình như em làm rơi tгêภ xe rồi anh ơi.

Tấn vội lao ra đường, dẫu biết chiếc xe đã đi biệt tích, anh nhìn theo hướng xe chạy trong vô vọng. Vy cũng chạy theo ra.

– Em xin lỗi đã làm mất điện thoại anh.

– Điện thoại anh thì đáng giá bao nhiêu, giờ mất thì thôi nhưng em không liên lạc được với má em kìa.

Vy nghĩ suy rồi nhớ đến điều quan trọng có thể liên lạc được với mẹ.

– A…Nhưng em nhớ số ba em mà, ba em có số má em mà.

Tấn cười.

– Cũng may cho em đó, vậy giờ vô nhà anh đi, rồi tính tiếp em ha.

Vào tới cổng, căn nhà cấp 4 của anh hiện ra trước mắt. Một bé gáι nhỏ, gầy guộc chạy ra kêu to khi thấy anh.

– Ba…Ba về bà nội ơi!

Anh đưa tay bế đứa trẻ con anh lên hỏi.

– Bé Xu nhớ ba không?

Bé Xu òa khóc. Sau khi dỗ con, anh mượn điện thoại của mẹ gọi cho ba Vy để hỏi số điện thoại người ʇ⚡︎ự xưng là mẹ Vy. anh gọi nhưng không ai nghe máy.

– Để lát anh gọi lại.

Bà Lan mẹ Tấn vội kéo con trai xuống nhà dưới nói chuyện riêng.

– Tấn à. Còn 10 triệu nữa, con coi lo cho tụi nó đi, bửa giờ tụi nó ráo riếc tìm con miết, má hãi quá!

– Nhưng giờ con không có đủ 10 triệu.

– Vậy con đi qua nhà bác hai hỏi mượn đỡ đi con, chứ day dưa kiểu này sợ nó tăng số nợ lên thì khổ.

– Để con tính.

– Ừ, con vợ con nó bỏ đi mấy tháng nay mà nó gây ra cho cái nhà này khổ cực, con cái không ai giữ, bửa giờ má đi làm thuê cho người ta, bỏ nó bên nhà hàng xóm té ngã, không ai dòm ngó, má không biết sao.

– Thôi để con mang bé Xu lên Sài Gòn gửi nhà trẻ.

– Ừ cũng được, ít ra nó còn thấy con, chứ đêm nào cũng khóc, má dỗ không nín .

Nói chuyện xong Tấn bước ra ngoài, anh ngồi xuống lấy điện thoại ra gọi cho ba của Vy thêm lần nữa. chuông đổ rồi nghe giọng ba Vy hỏi.

– A lô, ai vậy?

Tấn liền đưa điện thoại cho Vy nói chuyện.

– Dạ, con Hĩm đây ba.

– Có gì không con?

– Ba cho con số điện thoại má ruột con đi, hôm bửa con đã nói chuyện với má rồi mà con làm mất điện thoại rồi ba.

– Để ba gửi cho.

Bất chợt nói của bà Vĩnh từ trong điện thoại phát ra quát lớn.

– Ông cả gan liên lạc với con vợ cũ của ông . Tôi ᵭ.ậ..℘ nát cái điện thoại này luôn.

Thế là cuộc gọi kết thúc, khi chưa kịp lấy số của mẹ Vy thì điện thoại của ông Trung đã bị vợ ᵭ.ậ..℘ nát.

Ngồi một lúc thì Vy và Tấn cũng từ biệt mẹ để đi lên Sài Gòn. Bà Lan giục con đi nhanh vì sợ bọn ҳα̃ Һộι ᵭeп tìm anh ᵭòι пợ.

Tấn vào trong lấy quần áo cho con anh rồi cùng Vy bước ra khỏi nhà anh.

Bài viết khác

Một trong những điều quý giá nhất của cuộc sống nàγ là sự chính trực và chân thành

Harris là một nhân viên cao cấρ của một công tγ quảng cáo nổi tiếng ở thành ρhố New York. Vào một buổi trưa tháng 8 năm 2010, cô và bạn của mình đi ăn trong một nhà hàng. Khi người bạn muốn ra ngoài một lát, hai người cùng nhau bước ra khỏi nhà […]

Bức thư gửi cho thượng đế – Xúc động câu chuyện ý nghĩα sâu sắc đầy nhân văn

Năm 1963, một cô bé tên Mαɾy Benny viết thư cho “Diễn đàn báo Chicαgo”, bởi vì cô bé thật sự không hiểu, tại sαo cô giúρ mẹ đem bánh ngọt đã nướng chín dọn lên bàn cơm, luôn chăm chỉ dọn dẹρ nhà cửα, học luôn được điểm cαo thì chỉ nhận được một […]

Một nụ cười, một lời nói tốt đẹρ có thể sẽ soi sáng cuộc sống người khác, khiến thế giới trở nên tốt đẹρ hơn.

Cô giáo đưa ra một bài tậρ kỳ lạ cho các em học sinh: Liệt kê ra tất cả những người mà mình ghét. Nhưng không có ai biết sẽ làm gì tiếρ theo. Hình ảnh minh họa sưu tầm Sau đó, cô dặn học trò mang theo cà chua đi học và viết tên […]