Tình địch 8
TG : Cao Nguyen
Ông Mão nhẹ nhàng kể cho ông cụ Bào và ông Đề nghe ý tưởng thành lập Hợp tác xã của mình. Nghe xong ông cụ Bào gật gù :
-Chuyện trồng cây tђยốς thì tôi có thể giúp đỡ được . Nhưng chuyện tiêu thụ sản phẩm thị tôi không biết .
Ông Mão mừng rỡ :
-Vâng . Bọn con cần một người am hiểu cây tђยốς như cụ . Cụ sẽ tư vấn giúp chúng con trồng và chăm sóc cho cây phát triển . Bọn con sẽ đi tiên phong trong lĩnh vực này . Nếu việc làm ăn phát triển chúng con sẽ huy động cả làng mình phát triển cây tђยốς để đời sống của dân làng đỡ vất vả hơn . Chúng con cám ơn cụ nhiều lắm . Chiều mai mời cụ và ông Đề ra nhà con xơi bữa cơm mừng thành lập Hợp tác xã ạ . Bây giờ chúng con xin phép về.
Mấy ngày đầu công việc chuẩn bị diễn ra sôi nổi . Đám thanh niên vác tre, nứa về để các ông quây vườn , làm dàn treo lan . Chừng nửa tháng , ông Mão nhận được điện thoại của vợ . Bà vợ ra tối hậu thư nếu ba ngày nữa ông không về sống cùng gia đình thì bà sẽ đơn phương ly dị . Đang ong cái đầu không biết xử trí ra sao thì lũ thanh niên mấy ngày đầu hăm hở làm việc , nay cũng có ý chán nản . Chúng bảo những công việc này chỉ thích hợp cho người già , phụ nữ có tuổi . Sức dài vai rộng của chúng chỉ phù hợp với những công việc mang tính công nghiệp như ở các khu công nghiệp .
Một mặt các ông động viên lũ trẻ , mặt khác các ông bàn bạc với nhau xem mở hướng sản xuất thế nào cho phù hợp . Suốt mấy đêm liền mà các ông vẫn chưa tìm ra được hướng sản xuất cái gì cho phù hợp với địa phương . Ông Mão ngậm ngùi bảo mọi người:
-Có lẽ vợ chồng tôi phải ly hôn thôi vì bà ấy muốn như vậy. Bà ấy ra điều kiện nếu tôi không về sống cùng với gia đình thì vợ tôi sẽ đơn phương ly hôn . Sống với nhau đã mấy chục năm rồi , mà bây giờ cũng đã già cả rồi , tôi cũng không muốn gia đình lγ tάn , nhưng biết làm sao được . Sáng mai tôi đi về nhà. Nếu không thuyết phục được vợ tôi thì đành chấp nhận vậy .
Mọi người nghe ông Mão nói vậy đều ái ngại cho ông . Ông Tuất an ủi ông Mão :
-Cố gắng thuyết phục bà ấy ông nhé . Quê hương mình không khí trong lành , mọi người đều thân thiện , người này quan tâm đến người kia. Từ chuyện cỗ cưới, đám hiếu, con đỗ đại học, bán được đàn gia súc béo đều chia vui. Ra đường người dân bỗ bã hỏi thăm, bắt tay nhau xoắn quyện. Người già ngồi ᵭάпҺ cờ, chuyện trò tгêภ trời dưới biển cả ngày không chán. Vui lắm .
Tгêภ đường về nhà , ông Mão thấy có mấy xe chở gỗ dọc đường , ông chợt lóe lên một ý tưởng . Về đến Hà Nội , sau khi không thuyết phục được nhau , vợ chồng ông quyết định ly hôn trong hòa bình . Việc chia tài sản cũng đơn giản . Căn biệt thự của gia đình ông nằm ở khu phố đẹp . Ông Mão bảo vợ và các con :
-Căn biệt thự của nhà ta có giá khoảng hơn trăm tỷ , nhưng tôi chỉ định giá là tám mươi tỷ , chia bốn phần , tôi lấy hai chục tỷ . Còn bốn căn nhà ở rải rác trong thành phố , tôi lấy một căn . Mọi người cho tôi căn nào cũng được . Tôi cũng sẽ bán đi . Ai có ý kiến gì không ?
Không ai có ý kiến gì cả, bà vợ ông thì chỉ nói một câu :
-Tùy ông thôi . Tôi sẽ để anh lấy căn nhà ở phố Đội Cấn . Còn hai mươi tỉ tôi sẽ chuyển khoản cho anh .
Ông Mão giọng buồn buồn :
-Tôi sẽ bảo luật sư làm vi bằng việc ρhâп chia tài sản . Còn ra tòa làm thủ tục ly hôn không cần liên quan đến việc chia sản nữa cho nó gọn .
Ông Mão bảo với Lâm , cậu con trai đang làm ở viện thiết kế máy Lâm nghiệp :
-Tí nữa hai bố con mình đi uống cà phê bố muốn bàn với con ít chuyện .
Cậu con trai giọng buồn buồn :
-Vâng . Ta đi luôn chứ bố . Hôm nay con xin nghỉ làm đi chơi với bố . Đi đâu hả bố?
– Đi ra Hồ Tây đi con. Lâu lắm rồi bố mới ra Hồ Tây . Hai bố con mình đi taxi cho tiện nhé .
Ông Mão trả lời.
– Vâng . Để con gọi xe .
Giữa không gian tĩnh lặng, những góc phố nhỏ như đã thức giấc từ lâu theo nhịp sống bình yên của Hà Nội. Mùi xôi lan tỏa ấm cúng trong những thúng xôi đậy vỉ buồm ở các quán cóc nép trong hẻm. Dưới tán cây xanh mướt, một vài cái bàn nước nhỏ, bên tгêภ đặt ấm trà tàu, cái điếu cày, ít kẹo lạc mấy người đàn ông đang ngồi chuyện trò . Hai bố con khẽ khàng ngồi vào một chiếc bàn nhỏ, gọi cốc nâu đá, mua thêm một gói xôi ăn lót dạ. Hồ Tây nhìn từ xa bát ngát trong sương bàng bạc đang dần tan. Những đợt sóng lăn tăn xao động khắp mặt hồ. Gió từ hồ tràn lên khe khẽ, đủ cho người ta cảm thấy man mát dễ chịu. Từ phía đằng đông, vầng mặt trời đỏ ối, tỏa ra ánh sáng ấm áp dần len qua các khe hở của mấy tòa cao ốc phía bên kia hồ xa tít, báo hiệu một buổi sáng ban mai sắp bắt đầu.
Hai bố con thong dong đi dạo quanh dọc bờ hồ, phảng phất hương trầm và tiếng chuông ngân vang từ chùa Trấn Quốc.
Ông Mão đề nghị :
-Hai bố con mình chèo thuyền tгêภ hồ đi .
Lâm vui vẻ :
-Bố đợi con đi thuê thuyền nhé .
Những đóa sen hồng e ấp lấp ló sau màu lá xanh mang theo hương thơm thanh khiết dịu dàng như một mời gọi mơ hồ cuốn theo bước chân…
Và sen, cả một hồ sen mênh mang huyền hoặc hình như không có giới hạn làm hai bố con ngây ngất, ngỡ mình đang trong cõi mộng .Bềnh bồng tгêภ con thuyền nhỏ giữa hồ, không dám khua mái chèo, chỉ sợ tiếng động sẽ làm vỡ mất giấc mộng như đang ở chốn thiên thai.
Những chiếc lá sen xanh biếc tròn như đĩa ngọc phỉ thúy khổng lồ càng tôn sắc hồng búp sen kiêu hãnh vươn cao, đang kín đáo tỏa hương thơm được trời đất tụ khí chưng cất thanh nhẹ ϮιпҺ túy thoát tục.
( Còn nữa )