Tình địch 6

TG : Cao Nguyen

Sáng hôm sau , ông Tuất đeo chiếc ba lô , bên trong để bộ quần áo lót và bộ quần áo dài , hai nắm cơm nếp , một con gà luộc và chai ɾượu, sang nhà ông Thao . Ông Mão đã đợi sẵn , đang ngồi uống nước với bà cụ Nhàn và ông Thao . Thấy ông Tuất, ông Mão vồn vã :

-Vào đây làm chén trà rồi anh em mình đi .
Ông Tuất chào bà cụ Nhàn và ông Thao , nhẹ nhàng ngồi xuống ghế . Cụ Nhàn hỏi :
-Ông nhớn và ông Tuất hôm nay đi đâu thế nhẩy mà mang cả ba lô thế kia .

Ông Tuất cười cười :
-Bọn con đi thăm chiến trường xưa .
Bà cụ Nhàn giật mình :
-Vừa mới hôm qua ông nhớn bảo ở nhà chơi ít ngày mà nay lại đi ra đảo ngoài khơi xa à .
Ông Mão cười khì khì :

-Cậu Tuất nói vui đấy mẹ ạ . Bọn con đi thăm làng bản quê hương thôi mà . Thăm những nơi đã gắn bó với bọn con thời trai trẻ ấy mà .
Mặt bà cụ Nhàn giãn ra , bà cười cười , hua hai tay :
-Phải gió cái nhà anh Tuất . Làm già này cứ tưởng …
Mà đi nhanh rồi về ăn cơm nhé .
Ông Tuất trả lời :

– Bọn con đi không biết bao giờ về . Ở nhà cứ ăn cơm trước ạ . Con cũng mang đồ ăn theo rồi ạ . Bọn con đi đây ạ .
Hai người lững thững bách bộ về hướng cây cầu gần đó. Cây cầu trắng một thời đã xa vẫn giữ nguyên hình hài. Nó mốc thếch và sứt sẹo gần khắp các tấm tay vịn. Cây cầu đã chứng kiến mối tình đầu vừa tươi đẹp mà cũng rất buồn thảm của Tuất . Hai người lại ʇ⚡︎ựa lưng vào quãng lan can ngắm nhìn dòng suối chảy róc rách suốt đêm ngày . Kia là gốc cây gội cổ thụ có tán lá rợp phủ cả một vùng rộng lớn . Nó có còn lưu giữ những cuộc vật lộn ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t của Mão và Hồng .Tiếng chim hót líu lo , tiếng gió rừng thổi, lá cây chạm nhau xào xạc. Cái âm thanh quen thân và rất riêng biệt chỉ nơi này mới có. Âm thanh cảnh tượng nơi đây đã thấm vào ɱ.á.-ύ ϮhịϮ của hai người đàn ông từ thuở hàn vi . Hai người đàn ông đã bước sang tuổi sáu mươi song vẫn cảm thấy mình còn rất trẻ! Cuộc sống thời này chẳng ai còn lo thiếu ăn thiếu mặc. Nhất là Tuất người vẫn quen nếp sinh hoạt điều độ từ hồi còn là lính… rồi nhớ lại cái thuở thơ ngây khờ dại năm nào…

Hai người len lỏi trong khu rừng xưa kia là nơi họ từng đi bắn chim , lấy củi. Tiếng nước róc rách chảy trong khe núi , tiếng chim bắt cô trói cột, thỉnh thoảng có con gà rừng thấy người bay loạn xạ . Đung đưa theo gió là những nhành phong lan đủ các màu sắc.
Mặt trời gần đứng bóng , ông Tuất và ông Mão đã quay lại bên con suối gần cây cầu trắng . Mỗi người ngồi tгêภ một mỏm đá, ngắm nhìn dòng suối trong vắt chảy miệt mài . Nghỉ ngơi một lúc , ông Tuất bảo :
-Chắc lâu lắm rồi ông không được tắm dưới con suối này . Hai thằng mình xuống tắm đi.
Ông Mão rưng rưng:
– Trước kia vì công việc , vì nhịp sống bận rộn nơi phố thị , tôi bị cuốn theo nên ít nghĩ về quê hương . Nhưng gần đây , có lẽ mình đã già , tôi thường hay nghĩ về tuổi thơ khi xưa . Hôm nay được cùng ông trở lại những nơi thân thuộc khi xưa, ký ức tuổi thơ lại ùa về trong tôi . Tôi cảm ơn ông nhiều lắm . Nào hai ta cùng xuống tắm.

Dòng suối trong mát ôm hai lão vào lòng . Họ đuổi nhau , té nước vào nhau , tiếng cười vang vọng núi rừng . Nhìn từ xa , người ta ngỡ là hai chàng trai mới lớn chứ không phải là hai ông lão đã ở tuổi lục tuần .
Rồi họ kì cọ cho nhau . Chán chê , họ lại đi dọc con suối bắt cá , nhưng chẳng được con nào , lũ cá nhỏ mà khôn , nhanh quá chừng .
Lên bờ , thay quần áo , họ ngồi nhâm nhi chén ɾượu với con gà luộc , nắm xôi mà ông Tuất đã chuẩn bị từ sáng .

Sáu tháng sau .
Ông Mão vừa về quê lúc trưa , chiều đã sai thằng cháu con nhà Thao đi mời ông Thảo,ông Dũng và ông Tuất đến nhà ông Thao ăn cơm cùng bàn việc quan trọng . Mọi người ngỡ ngàng không hiểu ông Mão bàn chuyện gì . Cơm nước xong xuôi ông Mão trịnh trọng:

-Từ hôm trở về quê nhà đợt nọ , tôi với ông Tuất đã có một buổi thăm thú khắp chốn quê ta . Tôi cứ trăn trở mãi. Giờ đây tôi đã được nghỉ hưu . Từ trước đến giờ tôi chưa có gì giúp đỡ quê hương , giúp đỡ bà con . Tôi quyết định về sống ở quê từ nay cho đến những năm tháng cuối đời . Vợ con tôi vẫn sống ở thành phố , chỉ có một mình tôi về quê thôi . Lương hưu của tôi cũng đủ cho tôi sống thảnh thơi . Nhưng tôi muốn làm một cái gì đó giúp đỡ quê hương , giúp đỡ mọi người . Suy đi tính lại , tôi muốn thành lập một hợp tác xã, phát huy thế mạnh vốn có của địa phương , để phát triển làm ăn . Mọi người cho ý kiến .
Tất cả mọi người đều trầm ngâm . Không hiểu thế mạnh của địa phương mình là cái gì ? Một lúc sau ông Tuất phát biểu :
– Cả đời mấy anh em chúng tôi hầu như chỉ quẩn quanh mấy làng xã gần đây . Quanh năm suốt tháng chỉ lấy đít trâu làm thước ngắm. Không kể hồi đi lính thì xa nhất có lẽ là lên đến thị trấn huyện . Tôi thấy làng ta làm gì có cái gì gọi là thế mạnh hả ông Mão . Mong ông chỉ giáo cho chúng tôi hiểu .

Mọi người cười ồ lên tán thưởng :
-Phải đấy phải đấy . Có gì anh Mão nói luôn đi .
Ông Mão cười khì , nhẩn nha :
-Ừ thì tôi nói luôn đây . Tôi thấy tгêภ rừng gần làng ta có rất nhiều loại phong lan đẹp , quý hiếm . Rồi cả các loại địa lan nữa . Nếu ta ươm giống , thuần hóa được , thì đem bán ở thành phố rất có giá trị . Có thể có giò phong lan lên đến hàng chục triệu đồng . Còn thường thường chắc cũng được đôi triệu .

Mọi người đều ồ lên :
-Hả . Có giá hàng chục triệu đồng ? Ôi trời ! Tôi có nghe nhầm không ?
Ông Mão vẫn thủng thẳng :

-Phải đấy . Không những phong lan mà địa lan cũng vậy . Ngoài ra, rừng gần làng ta cũng có rất nhiều loại tђยốς nam quý mà từ trước tới nay mọi người chỉ khai thác chữa trị cho dân làng , chứ chưa biết biến chúng thành hàng hóa có giá trị . Nếu ta mang về trồng trong vườn với số lượng lớn , thì ta cũng thu được rất nhiều tiền từ chúng .

( Còn nữa )

Bài viết khác

Thăm mộ cụ Alexαndeɾ De Rhodes, người tạo ɾα chữ Quốc Ngữ – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc

Xin cám ơn người, một vị đại ân nhân củα những người con nước Việt. Xin tɾi ân người với lòng kính yêu sâu sắc: Alexαndɾe de Rhodes “Từ thuở còn sinh viên, khi được học về nguồn gốc chữ Quốc ngữ mà chúng tα có được để sử dụng một cách dễ dàng và […]

Đồng bệnh tương lân – Câu chuyện ý nghĩa nhân văn sâu sắc

10 giờ đêm rồi, mà chuông điện thoại vẫn réo inh ỏi. Nhìn số máy lạ, chị thở dài ngao ngán “Lại đất nền, chứng khoán hay bảo hiểm đây” Chị ấn nút tắt, thì ngay lập tức một tin nhắn hiện ra “Chào chị, có phải chị là chủ mới của con Mao (tên […]

Trái tim mẹ tôi – Câu chuyện ngắn nhưng đầy xúc động và ý nghĩa về tình mẫu tử

Thuở ấγ, tôi là sinh viên ở quê lên thành ρhố tɾọ học. Nhà nghèo nên tôi ρhải làm nhiều việc để nuôi sống bản thân và đóng tiền học như: đi dạγ kèm, nhân viên nhà hàng, giữ xe, bán báo…     Một buổi chiều, sắρ tới kỳ thi nhưng tôi vẫn cố […]