Tình địch 3
Phần ba
TG : Cao Nguyen
Nhà Mão không giàu lắm nhưng cũng vào loại khá giả trong làng. Mẹ Mão có một số vàng tích cóp được, lại có quầy hàng vặt ngoài ngả ba. Bà ta giảo hoạt nhanh nhẹn còn mẹ Tuất chân chất nông dân tham công tiếc việc không mánh lới xã giao.
Những tưởng Hồng đã rời xa Mão, một lòng một dạ yêu Tuất hóa ra không phải . Con người đa tình của nàng một lúc qua lại với cả hai người đàn ông . Hồng yêu giọng hát của Tuất , yêu cái tình yêu lãng mạn và nhút nhát cùng với sự chu đáo của anh . Nhưng Hồng cũng không thể rời xa được Mão , bởi sự từng trải , mạnh mẽ và ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t của anh . Hồng đã trao cho Mão sự trong trắng của người con gáι ngay từ lần nhận lời yêu anh . Và cũng sau lần đầu tiên đó , mỗi lần nàng gặp Mão thì họ lại xoắn vào nhau , ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t như đôi vợ chồng mới cưới .
Thấy con trai ra ngẩn vào ngơ, đi đêm về hôm nhiều; một hôm mẹ Tuất bảo: “Lấy vợ xem tông, chọn chồng xem giống con ạ! Cứ nhìn thấy mặt mẹ con nó là tau lộn tiết”. Bà nhắc Tuất lưu ý đến đức hạnh, đến lòng chung thủy của người đàn bà đối với chồng. Rồi một lần vì sợ bên nhà Hồng ngăn cản không cho hai đứa đi chơi đêm với nhau, Tuất nài mẹ thỉnh thoảng đến nhà nàng nói đôi lời sau trước với mẹ nàng thì bà bực mình gắt lên: “Bố anh mới mất chưa được một năm mà anh cứ cuống lên! Sợ ế vợ à! Thiên hạ ૮.ɦ.ế.ƭ hết con gáι rồi à!” Tuất tưng ʇ⚡︎ửng không dám nói thêm câu nào nữa!
Vào một chiều đông giá lạnh, khi Tuất trở về nhà từ một người bạn phải qua ngả ba. Mão biết. Gã cho rằng Tuất tranh bạn gáι của gã nên đã vận động cả bốn anh em trai mình phục đón rồi bất ngờ tấп côпg! Chúng quây quanh Tuất như chiếc đèn cù. May Hồng phát hiện sớm chạy đi báo dân quân tới can thiệp kịp cho nên Mão thì mặt mũi sưng húp , còn Tuất phải nằm viện mấy ngày.
Trận ᵭấu không cân sức ấy sau một thời gian mấy tuần liền, đi đâu trong xã cũng thấy người ta xôn xao bàn tán, nhất là đám thanh niên. Ai cũng cho rằng việc bốn người quây vào ᵭάпҺ một người là hèn, nhưng rốt cục gia đình Mão cũng chỉ bồi thường cho Tuất ít tiền và mấy lời xin lỗi cho có phép. Sau khi làm các thủ tục lo lót với chính quyền xã bà mẹ Mão còn cho họ hàng con cái đưa tin thất thiệt lung tung để bôi xấu Tuất .
Sáu tháng sau, anh nhận được thư nàng rằng, nàng sắp đi lấy chồng. Nàng thề bồi vẫn yêu anh nhưng bị gia đình không đồng ý, nàng đang bị bức hôn.
Mối tình đầu tan vỡ đã làm Tuất đau đớn, yếu mềm và tổn hao trí lực. Tinh thần anh hụt hẫng, bước chân anh xiêu vẹo lang thang. Đêm chia tay nàng trước hôm nhập ngũ nồng nàn đắm say bao nhiêu thì bây giờ trong lòng Tuất tan nát, chán chường bấy nhiêu. Nàng có thể yêu ai là quyền nàng và lấy ai cũng được, sao nàng lại lừa dối anh ? Bao dày vò, hoài nghi, đôi tay anh không muốn nhúng làm bất cứ việc gì! Nhưng lòng ʇ⚡︎ự trọng bắt anh cố gắng thể hiện rằng anh vẫn bình thường trước mặt mọi người càng làm anh mệt mỏi! Vậy mà bây giờ cái “gã tình địch” đáng ghét kia đang từng ngày từng giờ nhơn nhơn trước mặt anh.
Bão ở biển thật hung dữ, những con sóng cao hàng chục mét chồm lên như nuốt trọn những con tàu ᵭάпҺ cá . Tuất cùng đồng đội lao vào những con sóng dữ , lai dắt những con tàu của ngư dân vào đảo tránh bão . Mão bị dây chão văng vào hất tung anh vào thành tàu . Đồng đội cùng ngư dân dìu anh vào đảo . Mão bị thương nặng , đợi bão tan sẽ đưa anh về đất liền điều trị . Chuyện cũ chả ra gì, nhưng dù sao cũng là người cùng làng, Tuất nghĩ chẳng nên cạn tàu ráo máng với người bị thương chưa biết sống ૮.ɦ.ế.ƭ ra sao, anh lẳng lặng đi theo Mão… Lúc sắp xuống tàu , Mão vẫy tay ra hiệu cho Tuất ngồi xuống bên cạnh rồi nói nhỏ đủ hai đứa nghe:
– Con Hồng nó lại bỏ tôi rồi ông ạ. Cứ tưởng đã ăn nằm với mình như vợ chồng rồi thì giữ được nó mà nhầm. Tôi “vào đời” từ năm mười tám tuổi, không tiểu thuyết như ông. Thằng em tôi viết thư báo tin : Hồng sắp lấy một tay công nhân Lâm nghiệp hơn anh em mình mười tuổi không thể đi lính, chân tập tễnh bẩm sinh nhưng nhà nó giàu hơn nhà tôi nhiều.
Mặt Mão tái dại vì mất ɱ.á.-ύ , vì đau đớn, song có cái gì hối thúc Mão muốn nói hết mọi điều uẩn khúc bấy lâu nay. Mão nghỉ một lát rồi lại hỏi, giọng nhỏ hơn rất nhiều:
– Ông có nhắn gì cho bà già ở nhà không?
Tuất bảo:
– Nói gì được! Bây giờ viết thư đâu có kịp . Thôi ông cứ yên tâm điều trị cho tốt. Nhắn hộ mẹ tôi là tôi vẫn rất mạnh khỏe là được. Có gì tôi sẽ gửi thư sau. Bây giờ thư từchuyển nhanh lắm .
Mão có điều gì chưa nói hết, cặp mắt cứ đảo qua đảo lại chẳng tập trung vào đâu, ngập ngừng:
– Khi xưa tôi và gia đình tôi xử sự không phải với Tuất . Sau này, tôi cứ ăn năn mãi nhưng không bắt chuyện được với Tuất cho nên hôm nay tiện thể tôi xin lỗi luôn. Mình đừng nghĩ về cái thời trẻ con nữa nhé.
Mão nói xong câu ấy là như gần đứt hơi. Mắt từ từ nhắm lại. Chân tay buông xuôi thỏng thượt như người đã ૮.ɦ.ế.ƭ. Tuất quay tìm bác sĩ . Người bác sĩ xem mạch xong, kêu vội:
-Để tôi tiêm tђยốς trợ lực cho đồng chí ấy .
Tuất sững sờ với cái tin Hồng bạc tình với Mão , và cả sự cởi mở chân thành của Mão cùng với nỗi sợ hãï lo Mão ૮.ɦ.ế.ƭ, bỗng quên hết thù hận. Một lát, nhớ mình đang ở đâu, làm gì, anh ngẫm nghĩ: Mão có thế nào thì anh với hắn vẫn là hai thằng đàn ông. Chỉ tại Hồng, người đàn bà đa tình . Mọi sự là ở cô ta ! … Tuất nắm lấy bàn tay Mão lắc lắc mấy cái rồi ʇ⚡︎ự nhiên bốc ɱ.á.-ύ ҟҺùпg lên văng ra mấy câu khinh miệt không biết lúc ấy Mão có còn nghe được nữa không:
– Mặc mẹ nó, cái con bạc tình ấy. Ông gắng giữ gìn sức khỏe . Đừng hồ đồ như mấy lần trước. Gặp con ấy nói rằng tôi ૮.ɦ.ế.ƭ rồi cho nó sướиɠ! Trước khi ૮.ɦ.ế.ƭ vẫn còn gọi nó là con bạc tình.
Sau này, nghĩ lại, Tuất bỗng bật cười vì không hiểu tại sao lúc đó mình lại điên miệng đến hài hước như vậy.
( Còn nữa )