Tiếng nói của trái tim – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Con bé Hậu, một học sinh lớp Ba, hàng xóm cạnh nhà tôi đi dự Tống kết năm học đã về…

Nghe tiếng mở cửa bên nhà, tôi bước ra xem…

-Cháu đã về rồi sao, cho ông xem phần thưởng đi nào, hôm nay con được những gì…?

Cháu chỉ cầm trên tay một cuộn giấy có buộc dây nơ đỏ rất đẹp.

-Giấy khen của cháu đây, cháu đứng Nhất, lớp Ba 1 ông ơi…

 

 

-Thế phần thưởng của cháu đâu nào…

Cháu gái cười rất tươi :

-Bí mật ông ơi…, nếu ông không nói với ai, thì cháu sẽ kể cho ông nghe, mà ông phải hứa với cháu nha ông…

Tôi cũng cười và nói chắc nịch :

-Ông hứa…, cháu kể nghe đi…

Nó cười nhưng giọng như trầm lại :

-Cháu tặng cho bạn Vũ hết rồi ông ơi…

Bạn ấy không được phần thưởng vì bạn nghỉ học hơi nhiều.

Nhưng nếu bạn Vũ đi học đều đặn hơn, không phải thỉnh thoảng nghỉ học ở nhà, để phụ mẹ lúc bệnh, thì sẽ đứng Nhất lớp, không phải là cháu đâu.. Bạn đó hiền lắm ông ơi…

Năm lớp Hai là vậy đó…

Bây giờ bạn Vũ đang phải điều trị ở bệnh viện Ung bướu, nơi Chú Năm của cháu điều trị trước khi mất đó ông.

Bạn ấy thật tội nghiệp, tóc tai đang rụng, môi thì khô nứt nẻ, thường khóc thật nhiều khi bác sĩ vô thuốc trong người…

Cháu biết được là vì Chủ nhật tuần trước, cháu có gặp bà Ngoại của bạn Vũ ..bà có kể cho cháu nghe…

Hôm qua, khi mẹ bạn ấy về nhà lấy thêm đồ dùng, cháu đã gửi tiền cho bạn ấy rồi.

Cháu để trong phần thưởng tập sách và cả tiền mà cháu nhận lại..từ tiền dư của phần ăn cơm bán trú của cháu từ đầu năm đến cuối năm, tuy không nhiều…

À…Cháu quên nói cho ông biết, tối đêm qua, cháu có viết cho bạn Vũ một lá thư dài hơn trang rưỡi giấy tập… cháu kể lại những chuyện vui trong lớp, những lời hỏi thăm của các bạn cho Vũ nghe đỡ buồn mà mau hết bệnh…

Cháu cũng sẽ nói với ba mẹ, để ba mẹ cháu sẽ không rầy la cháu đâu ông ơi…

Vì cứ Chủ nhật hàng tuần, mẹ cháu đều nấu đồ ăn phát miễn phí cho các bệnh nhân mà…

Cháu gái vô tư nói những việc làm rất ý nghĩa mà tôi nhìn thấy đôi mắt của cháu thật rạng rỡ giống như đang vui trong lòng, cứ nói như nhẹ tênh, như người từng trải vậy…

Tôi chợt thấy trái tim mình thổn thức.. một đứa bé 8 tuổi đã làm được việc mà chưa chắc người lớn đã làm được.

Thế là… tôi đã không giữ lời hứa với cháu rồi…

Câu chuyện này, tôi lại muốn kể cho cả thế giới nghe về “LÒNG NHÂN HẬU” của cô bé mới 8 tuổi thôi, với cái tên Thanh Hậu đáng yêu và cả những việc thiện tâm của gia đình cháu nữa…!
Thật đáng trân trọng, phải không các bạn…

Fb Anh Tuvt..sưu tầm và gửi tặng.

Sưu tầm.

 

Bài viết khác

Chân dung tự họα – Xúc ᵭộng một câu chuyện ý nghĩα về tuổi già

Đαng ɾửα chén Ьát, chuông ᵭiện thoại ɾéo inh tαi, liếc quα thấy hiện tên người gọi là cô em gái. Thôi, kệ ᵭi, xong việc gọi lại tám cho ᵭược lâu vì mỗi lần chị em nói chuyện thì ít nhất cũng nửα tiếng . Hết hồi, chuông lại ᵭổ tiếρ dồn dậρ, nghĩ […]

Chuyện thằng rái cá – Câu chuyện thú vị về cha đẻ của thuốc kháng sinh và bài học sâu sắc

Ở một vùng quê bên nước Anh, có giα đình nọ chuyên nghề làm vườn, gồm hαi vợ chồng và đứα con trαi duy nhất.   Hình của ông. Vì hoàn cảnh quá nghèo nên cậu con chưα học hết tiểu học đã ρhải ở nhà giúρ đỡ chα mẹ việc trồng tiả, hoặc đôi […]

Tình nhân không ước hẹn – Câu chuyện đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Tình nhân không ước hẹn – Câu chuyện đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc – Em đαng ở đâu? – Em vừα về nhà, chuẩn bị nấu cơm. – Sαo e về muộn thế? Nấu αnh ăn với nhé! – Thật không? E chỉ có mỗi 2 miếng đậu, ít rαu và ϮhịϮ thôi. […]