Ông già gàn 7
TG : Cao Nguyen
Phần bảy .
Bọn trẻ nhà ông Hậu được cái chịu khó . Mà trẻ con trong làng đứa nào cũng vậy . Đi học buổi sáng thì buổi chiều chúng đi chăn trâu cắt cỏ , bắt cua bắt cá . Nhà ông Hậu nuôi vịt nuôi ngan nên chúng còn đi bắt nhái , mò ốc cho lũ ngan vịt, chẳng thế mà lũ ngan vịt nhà ông Hậu con nào con nấy lớn nhanh như thổi , lũ vịt đẻ thì ngày nào cũng được hơn quả trứng vịt . Ăn không hết , bà Hậu lại bán rẻ cho bà con chòm xóm .
-Con cάпh tiên của em to nhất đàn .
-Con ngan đen của tao lớn nhất đàn .
Cơn vịt bầu cάпh gián của em đẻ trứng nhiều nhất đàn
-Con mái hoa mơ của em đang đi tìm ổ chuẩn bị đẻ ha ha ha .
Lũ trẻ tranh nhau khoe những con gà, con vịt con ngan mà chúng nhận . Không khí thật huyên náo . Nhìn đàn con thơ , ông Hậu mỉm cười mãn nguyện .
Chẳng mấy chốc mà Tết lại sắp đến . Đôi lợn lai kinh tế của nhà ông con nào con nấy múp míp . Hôm cân nghĩa vụ , chỉ riêng một con đã gần một tạ . Thừa nghĩa vụ gần bốn chục kg . Số lợn cân thừa nghĩa vụ được nhà nước quy đổi ra vải vóc quần áo . Thế là bọn trẻ Tết này đứa nào cũng được một bộ quần áo mới xúng xính . Mọi người đều trầm trồ :
-Cứ tưởng lợn lai kinh tế phàm ăn , nuôi tốn kém. Thế mà nhà ông Hậu nuôi hai con con nào con nấy nặng gần gấp đôi lũ lợn ỉn.
-Đấy . Tôi bảo nhà tôi cứ theo ông Hậu bắt đôi lợn lai kinh tế về nuôi mà không nghe , bây giờ thấy tiếc .
-Ừ . Ông Hậu cũng bảo tôi nuôi mà tôi cứ ngại .
-Thôi . Đợt tới bà con mình học tập vợ chồng ông Hậu , chuyển sang nuôi lợn lai kinh tế cho nó kinh tế .
Ông Hậu xoa xoa hai bàn tay vào nhau, cười cười :
-Vâng . Mời bà con vào uống nước . Chúng ta cố gắng học tập kinh nghiệm của nhau để cuộc sống ngày càng ấm no hơn .
Rồi ông Hậu lại thủng thẳng:
-Tết này tôi xin phép Hợp tác xã cho mổ con lợn còn lại để ăn tết . Nhà tôi ăn một đùi ( một đùi tức là một phần tư con lợn) , bà con ai đụng cùng thì đăng ký nhé.
Ngày 28 tháng chạp , tức là 28 Tết, khi vụ Đông Xuân đã cấy xong, bà con trong làng không còn phải lo toan công việc đồng áng nên nhiều nhà đã dọn dẹp nhà cửa, sắm sửa đón Tết.
Tầm ba bốn giờ sáng ngày 29 Tết tiếng lợn kêu eng éc khắp xóm làng . Hai thanh niên lực lưỡng vật con lợn nhà ông Hậu. Mọi người đều hỉ hả :
-Con lợn này to thật . Dễ đến một tạ đấy .
-Ừ . Con trước cân nghĩa vụ còn được gần tạ thì con này chắc chắn được một tạ .
-Để chậu ở đây . Được rồi .
Rồi người làm lòng , người pha ϮhịϮ . Con lợn khi được làm ϮhịϮ xong, phần ϮhịϮ nạc ngon nhất thì được lọc riêng để giã giò lụa. Phần còn lại thì được chia ra làm 4 phần, tương đương với 4 đùi của con lợn. Tất cả đều được chia ra rất đều, cả nồi nước luộc lòng cũng được chia để đảm bảo sự công bằng. Chia xong thì bốc thăm, nhà ai bốc được phần nào thì nhận phần đấy. Con lợn này to nên chỉ có nhà ông Hậu lấy một đùi, còn lại cứ hai nhà chung một đùi, không cần dùng đến cân mà chia phần cứ đều phăm phắp .
Đám con nhà ông Hậu háo hức và mong lắm đến ngày đụng lợn để xin bong bóng (bàng quang lợn) làm bóng chơi. Lũ trẻ chia cho cái đuôi lợn mới luộc, nóng hổi và ăn ngay tại chỗ, khỏi phải nói cũng biết chúng sướиɠ biết chừng nào. Ăn xong , lũ trẻ chạy đi chơi ᵭάпҺ đáo , đốt pháo , đá bóng với quả bóng là cái bong bóng lợn vừa xin được. Tiếng pháo tép nổ đì đùng , tiếng người gọi nhau í ới đi lấy phần ϮhịϮ lợn được Hợp tác xã chia , không khí ngày tết thật tưng bừng nhộn nhịp . Tiếng dao thớt băm băm chặt chặt rộn rã khắp làng . Ông Hậu gói chiếc giò xào , bà Hậu thái ϮhịϮ làm nhân bánh chưng , cái Huệ đãi đỗ xanh , thằng Dũng hì hụi kê gạch làm ông đầu rau , rồi đặt chiếc thùng phuy làm nồi luộc bánh chưng lên ướm thử , gật gù tâm đắc .
Ông Hậu , thằng Dũng và hai ông hàng xóm gói bánh chưng . Mãi tầm mười một giờ mọi việc mới cơ bản xong . Lửa bập bùng quanh nồi bánh , lại xoa xoa hai bàn tay vào nhau , ông Hậu bảo thằng Dũng:
-Con sang mời chú Thắng chú Hào cô Thắm ,cô Nền sang xơi cơm .
Quay sang hai ông hàng xóm ông bảo :
-Hai ông ngồi uống nước đợi mọi người sang ta làm tí cay cay . Ăn uống xong , bố con tôi lại sang nhà gói bánh chưng cho nhà hai ông .
Ở quê là vậy , mấy người tập trung gói bánh chưng từng nhà một ,xưa nồi luộc bánh chưng cũng hiếm nên cứ nhà này luộc xong lại chuyển sang nhà tiếp theo . Mà thời đó khó khăn, chỉ có ngày tết mới no đủ nên nhà nào cũng gói thật nhiều bánh chưng, để ra giêng lũ trẻ có cái ăn sáng đi học , người lớn có cái ăn sáng đi làm
Chiều ngày 30 Tết, lũ trẻ lại lẽo đẽo theo ông Hậu đi tảo mộ, mời tổ tiên, ông bà về ăn Tết. Ở nhà, bà Hậu và cái Huệ đã chuẩn bị sẵn mâm cơm cúng tất niên, chỉ chờ ông Hậu, thằng Dũng và lũ trẻ về là dâng lên bàn thờ gia tiên. Mâm cỗ dâng cúng tổ tiên ngày 30 Tết có đầy đủ các món ăn như: ϮhịϮ gà luộc, giò lụa, giò xào, xôi nếp, ϮhịϮ luộc, bánh chưng, nem rán canh miến,… tất cả đều được chuẩn bị một cách chu đáo và tươm tất. Ông Hậu bảo, ngày thường thì sao cũng được, nhưng Tết thì phải đầy đủ.
Ăn xong bữa cơm cuối cùng của năm cũ, với nhiều món ăn mà ngày thường không bao giờ có, lũ trẻ lại rủ nhau chơi tam cúc , tú lơ khơ chờ đến giao thừa để được xem đốt pháo mừng năm mới. Ngày ấy chưa cấm pháo nên lũ trẻ con háo hức và khoái cái món này lắm. Nhà nào cũng phải có vài bánh pháo nổ do nhà nước sản xuất , cung cấp .
*****
Từ ngày Điệp sang bán hàng bên lương thực , chỉ có chiều và tối phó phòng Thành mới thấy mặt cô . Những ngày thường khu tập thể lúc nào cũng đông người nên hai người không có thể ở riêng bên nhau được. Mà cái trò đời ăn một thì muốn ăn hai , Thành rấm rứt nhưng không có cách gì . Nhiều khi Thành nghĩ : ” Biết thế này thì không cho em ấy chuyển sang lương thực , nhưng không chiều cô ấy liệu mình có sơ múi được không ? Có cách gì bây giờ ? ”
Phó phòng Thành cứ rối như tơ vò, nghĩ tới nghĩ lui mà chưa có cách nào . Đành chờ đến tối chủ nhật vậy . Mong mãi rồi thứ bảy cũng tới . Thấy chồng lại lên cơ quan chiều chủ nhật , vợ Thành thắc mắc:
-Anh lại đi chiều chủ nhật à?
– Ừ . Dạo này cơ quan nhiều việc quá , mà ông trưởng phòng chuẩn bị nghỉ hưu , việc gì cũng đến tay anh . Em ở nhà , thiếu gì cứ bảo anh, anh lo .
-Vâng . Anh đi cẩn thận , làm việc vừa phải thôi, nhớ giữ gìn sức khỏe đấy .
-Ừ . Anh đi đây .
Đợi đến nhập nhoạng tối , Thành mới lóc cóc vào cơ quan . Thấy Thành , ông bảo vệ chào :
-Chào thủ trưởng , thủ trưởng lên cơ quan sớm thế .
-Vâng . Chào bác . Nhiều việc quá tôi phải lên sớm để làm không mai không kịp .
Về phòng mình , ngó thấy ánh đèn trong phòng Điệp , Thành rạo rực niềm vui . Anh ra phòng bảo vệ :
-Xin bác chén nước trà .
-Vâng . Mời thủ trưởng uống trà .
Chuyện trò một lúc với ông bảo vệ , nhân lúc ông ta không để ý , Thành lén bỏ gói bột là nửa viên tђยốς ngủ đã nghiền sẵn , rồi anh đi về phòng mình . Nửa tiếng sau, Thành quay lại thấy ông bảo vệ đã ngáy khò khò , chiếc đài vẫn phát ra tiếng phát thanh viên đều đều . Thành yên tâm đi thẳng vào phòng Điệp . Anh lao vào ôm lấy Điệp , đôi bàn tay mặc sức khám phá . Điệp kêu lên yếu ớt :
-Kìa anh, từ từ thôi . Như con hổ đói ấy .
-Ừ . Đúng vậy. Đói cả tuần nay rồi còn gì .
Vừa nói , Thành vừa tắt đèn , bế Điệp vào giường . Hai tấm thân quện lấy nhau , ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t . Sau một hồi hoan lạc , họ buông nhau ra , rã rời .
-Mình cứ như thế này em sợ lắm . Nếu ai biết thì ૮.ɦ.ế.ƭ .
-Em yên tâm . Anh đã cho ông bảo vệ uống tђยốς ngủ rồi , bây giờ ông ấy ngủ say như ૮.ɦ.ế.ƭ .
-Thảo nào em thấy anh đến từ nãy mà lại ra chỗ ông bảo vệ . Anh quái thế .
-Ăn vụng thì phải cẩn thận chứ .
-Ăn vụng thế này em sợ lắm.
-Hì hì hì . Nhớ em quá . Anh chỉ muốn được bên em suốt đời thôi .
-Lẻo mép nó vừa thôi .
-Thật mà . Anh yêu em.
Hai người cứ dấm dúi như thế khoảng hơn một tháng thì một hôm , thằng bạn của Thành làm việc bên uỷ ban huyện đến gặp :
-Tôi phải đi công tác xa khoảng chục ngày . Ông đến ở trông nhà cho tôi nhé . Nhà cũng chẳng có gì đáng giá , nhưng nơi tôi ở vắng người quá, có người trông cũng yên tâm hơn .
Như bắt được vàng , Thành vui vẻ nhận lời :
-Được rồi . Ông Yên tâm đi , tôi sẽ trông cho . Khi về nhớ có quà nhé .
-Hì hì hì . Tất nhiên rồi .
Căn nhà của ông bạn thật đúng là nơi gặp gỡ lý tưởng của hai người . Để tránh bị phát hiện , họ hẹn nhau lúc thì trưa , lúc thì sẩm tối . Thành luôn đến trước chờ sẵn . Ở đây , họ ân ái bên nhau mà không phải thấp thỏm lo âu như ở phòng Điệp . Nằm bên nhau , Thành bất giác thốt lên :
-Thế này mà mình không nghĩ ra .
-Sao anh?
-Anh sẽ mua một mảnh đất , làm một căn nhà để anh em mình có chỗ gặp nhau .
-Hí hí hí . Mang tiếng là nhanh nhẹn tháo vát mà ông trưởng phòng bây giờ mới nghĩ ra
-Tại em mà anh lú lẫn hết cả rồi . Ôi ! Người yêu bé nhỏ của tôi .
Cuối tuần , Điệp nũng nịu:
-Chủ nhật này nhà em giỗ bố . Anh viết phiếu xuất cho em một bộ lòng và cái thủ lợn nhé .
-Xin tuân lệnh . Cho anh gửi hai cân ϮhịϮ nữa nhé .
Hôn chùn chụt vào má Thành , Điệp âu yếm:
-Em yêu anh nhiều lắm . Chủ nhật về nhà em nhé .
-Thôi . Để khi khác . Anh phải lo tiền để mua đất .
-Vâng .
( Còn nữa )