Ông già gàn 6
TG : Cao Nguyen
Phần sáu .
Những ngày đầu , bọn trẻ nhớ bố mẹ , chúng suốt ngày khóc , đòi về nhà với bố mẹ , nhất là hai đứa nhất . Thằng lớn thì đã biết , nó chỉ ngồi một góc , ủ rũ . Nhìn cảnh đó , không những bà Hậu sụt sùi , mà ông Hậu cũng không cầm được lòng , nước mắt ông lặng lẽ chảy dài tгêภ gò má. Ông bà ôm chặt lấy bọn trẻ vỗ về chúng . Ông Hậu sai hai đứa lớn, hôm thì ϮhịϮ gà , hôm thì kho cá , có hôm đích thân ông đi chợ mua ϮhịϮ lợn lậu , mong bù đắp phần nào cho lũ trẻ . Bà con xóm giềng cũng sang nhà ông bà , vỗ về an ủi bọn trẻ . Rồi thời gian cũng làm cho lũ trẻ nguôi ngoai , chúng đã quen dần với gia đình ông Hậu . Thời đó , lo cái ăn cái mặc cho một gia đình sáu miệng ăn như nhà ông Hậu đã chật vật , vậy mà bây giờ lo cho tận mười người . Đành rằng Hợp tác xã cũng hỗ trợ một tạ thóc một vụ , nhưng cũng chả thấm vào đâu . Có người bảo:
-Vợ chồng nhà ông Hậu thương người đùm bọc cả bốn đứa trẻ , mà bà Hậu vẫn còn thằng út mới hơn một tuổi , không hiểu ông bà xoay sở kiểu gì ?
Có người lại buông những lời ᵭộc địa :
-Ôi dào . Cái ông Hậu gàn ấy , luôn làm khác mọi người . Để rồi xem. Cháo không có mà húp ấy chứ . Đùm với chả bọc .
-Ấy ૮.ɦ.ế.ƭ . Sao bà lại nói năng như vậy . Bà con ta mỗi người góp một chút giúp ông bà ấy chăm sóc lũ trẻ . Khổ thân chúng nó quá . Mồ côi cả cha lẫn mẹ từ nhỏ .
Hàng xóm láng giềng cũng thỉnh thoảng , người thì mớ khoai , mớ sắn , cân gạo đem sang nhà ông Hậu . Suy đi tính lại , ông Hậu bàn với vợ:
-Tôi lên trại giống huyện mua đôi lợn giống lai kinh tế về nuôi . Một con để cân nghĩa vụ , một con để tết mổ , nhà mình ăn một phần , một phần bán cho bà con kiếm chút tiền .
-Vâng . Mình làm thế nào thì làm , em không có ý kiến .
-Tôi cũng tìm mua giống gà to , nuôi vài chục con , thỉnh thoảng bán lấy đồng ra đồng vào .
-Vâng . Đã nuôi thì nuôi thật nhiều . Ông mua thêm ít gà mái đẻ để gây giống , vườn nhà mình rộng mà .
-Ừ . Tôi sẽ nhận của Hợp tác xã nuôi con trâu, cho lũ trẻ chăn . Tôi với thằng Dũng , cái Huệ chịu khó cày cuốc , còn mình ở nhà lợn gà , cám bã , cơm nước ,chăm sóc lũ trẻ .
-Vâng . Thôi thì vợ chồng mình chịu khó , để cho lũ trẻ chúng nó có cái ăn cái mặc .
Thời gian trôi đi , cuộc sống của gia đình ông bà Hậu cũng tương đối ổn . Tiếng cười đùa của đàn con rộn vang khắp nhà cũng làm cho ông bà vơi đi nỗi mệt nhọc .
*****
Sáng hôm sau , xem xét hồ sơ của nhân viên , chỉ còn bên lương thực là có thể nhận thêm người . Thời bao cấp , cái thời tem phiếu , ngành thương nghiệp là nhất . Các cô mậu ᴅịcҺ viên có giá lắm , là ᵭốι Ϯượпg của biết bao chàng trai săn đón . Bởi vì chế độ ρhâп phối theo tem phiếu , ngành thương nghiệp nắm chắc cái dạ dày , cái ăn cái mặc của người dân .
Tặc lưỡi , phó phòng Thành viết giấy điều chuyển công tác cho Điệp về cửa hàng lương thực của huyện . Anh sang gặp trưởng phòng . Thấy cô nhân viên , được mệnh danh là phát thanh thông tấn xã của phòng bước vào , Thành mỉm cười , nói chậm từng từ , giọng vừa đủ để cô ta nghe thấy :
-Báo cáo anh , cô Điệp là cháu của chủ tịch huyện . Hôm qua , chủ tịch huyện gặp em , nhờ điều chuyển cô Điệp sang bộ phận bán hàng . Em rà soát chỉ còn bên lương thực có thể tiếp nhận được . Anh xem thế nào ?
-Ồ . Chủ tịch huyện đã có lời thì ta phải thi hành thôi . Cậu viết giấy điều chuyển công tác cho cô Điệp đi .
-Dạ . Em viết ngay đây .
Một lúc sau , phó phòng Thành cầm giấy điều chuyển công tác sang xin chữ ký và dấu của trưởng phòng . Ghé vào tai trưởng phòng anh nói nhỏ :
-Thủ trưởng nhanh chóng nhận người thế chỗ cho cô Điệp . Hồ sơ người ta gửi hàng tháng nay rồi , bây giờ mới có dịp . Người ta gửi biếu thủ trưởng tiền tђยốς nước đây ạ .
Vừa nói , Thành vừa đưa thêm bộ hồ sơ , bên trong đã kẹp một chiếc phong bì . Trưởng phòng cười tươi :
-Có cấp phó như cậu tôi nhẹ cả người . Tiếc rằng không được làm việc cùng cậu nhiều . Tháng sau đã phải về hưu . Hồ sơ cứ để đây sau tôi xem . Còn giấy điều chuyển công tác của cô Điệp đây , cậu cầm lấy, giao cho các bộ phận mỗi bộ phận một bản nhé .
-Dạ . Chào thủ trưởng.
Bước vào phòng làm việc chung , Thành đã thấy cô phát thanh viên thông tấn xã đang thì thầm to nhỏ với mọi người . Thấy anh , cô ta lấm lét đi về chỗ làm việc của mình . Anh đưa cho bên tổ chức một bản , bên kế toán một bản , đưa cho Điệp hai bản :
-Trưởng phòng điều chuyển em sang bên lương thực . Em cầm lấy hai bản . Một bản em giữ , một bản em đưa cho cửa hàng trưởng .
Đoạn anh quay sang mọi người , vỗ vỗ tay , Thành nói:
-Buồn quá . Hôm nay phòng ta đành phải chia tay người đẹp Điệp . Cô ấy được điều sang bên lương thực . Vậy trưa nay phòng ta tổ chức một bữa liên hoan chia tay em Điệp nhé . Mong rằng ở đâu em cũng hoàn thành tốt nhiệm vụ .
Đoạn Thành đi đến bên chủ tịch công đoàn phòng :
-Anh viết phiếu rồi , tí em cùng Điệp ra cửa hàng thực phẩm lấy ϮhịϮ , trứng rồi mua thêm ít rau củ nhé . Ta làm bữa cơm thân mật chia tay em Điệp .
-Vâng .
Đến cuối giờ chiều , khi mọi người đều đã về hết , chỉ còn lại hai người trong phòng , Điệp ra chiều giận dỗi :
-Sao hôm qua anh bảo cho em sang bên bách hóa tổng hợp , hôm nay lại điều em sang bên lương thực . Em ứ chịu đâu .
-Ngoan nào . Anh cũng định như vậy nhưng chỉ có bên lương thực là còn có thể tiếp nhận em thôi . Cứ tạm thời như thế . Mà bên lương thực có khi lại kiếm ăn hơn bên bách hóa ấy chứ .
-Vâng . Đành vậy chứ biết làm sao . Kìa anh . Cẩn thận không có người nhìn thấy .
-Vâng . Bảo người ta cẩn thận mà cứ thế này , ghét !
-Hì hì hì . Ai bảo em đẹp . Thôi anh về trước đây .
( Còn nữa )