Nút thắt cuộc đời 1

TG : Cao Nguyen
Nút thắt thường có hai cách gỡ bỏ: một là tỉ mỉ ngồi tháo nó ra, hai là cắt đứt. Cuộc đời cũng vậy , một là nắm chặt tay cùng nhau cố gắng, hai là buông tay để kết thúc yêu thương .

Phần một

Ba mùa mưa đi qua, nội tôi nằm liệt giường . Người nội chỉ còn da bọc xương nhưng tâm trí minh mẫn như người không hề ốm . Ban ngày , con cháu đi học , đi làm vắng tanh chỉ còn nội với tiếng lá cây xào xạc . Nội thèm nghe tiếng người, nằm lắng nghe tiếng lá khô khẽ khàng chạm xuống mặt sân . Nội mong tiếng bước chân ai đó đi về .
Năm đầu nội ốm được sự chăm sóc của tất cả các thành viên trong gia đình . Cô tôi ,chú tôi lập nghiệp ở xa về . Bên nội lúc nào cũng có người túc trực. Nhưng thời gian và lòng kiên nhẫn như thủy hỏa khắc nhau . Chú tôi xoa tay thành thật :
– Em phải vô trỏng vì công việc của cơ quan , trăm sự nhờ anh chị trông nom má giúp em .
Cô tôi thì véo von :
-Công việc ở công ty em cũng rất bận . Sáng mai em cũng vô trỏng , ít bữa nữa em lại về , thôi thì trăm sự nhờ anh chị .

Ít bữa nữa của cô là cả năm trời biền biệt không về . Ba má tôi luân phiên nhau ở nhà , vừa chăm nội , vừa lo cơm nước vườn tược . Nội mong cái ૮.ɦ.ế.ƭ đến từng ngày , bởi da ϮhịϮ nội đã có chỗ xám ngoét, mủn rữa như khúc cá khô bị mục . Ngày rằm mồng một , nội nhờ thầy chùa đến tụng kinh cầu trời khấn phật, cho nội nhanh được về chầu tổ tiên . Trời Phật không nghe thấy tiếng khẩn cầu. Nội vẫn sáng suốt lạ thường . Biết nội nằm một chỗ , cái ấp chỉ bé như lòng bàn tay , nhưng cũng rất nhiều người qua lại ghé thăm . Đôi khi chỉ uống miếng nước , hỏi dăm ba câu cho phải lẽ . Nội như chiếc ăng ten thu tгêภ mọi tần số . Chuyện gì nội cũng biết . Hình như nội nghe được mọi âm thanh chuyển động của đất trời, của nhân tình thế thái.
Cái Loan em gáι tôi mỗi lần đi học về thường chạy vào chỗ nội , nửa đùa nửa thật :
-Nội ơi , hôm nay có tin gì mới không ha ?

Nội cҺửι yêu :
-Tổ cha bây, chỉ giỏi chọc nội ghen .
Nội cҺửι yêu một hồi và phải nói chuyện nội mới yên lòng được .
Hôm nay mưa giăng giăng , gió hun hút luồn qua khe cửa, cả nhà tôi đông đủ ở nhà .
Bên hiên, nước theo giọt tranh nhỏ xuống kêu rả rích.
Ba nhìn ra ngoài trời lo lắng :
– Không biết mưa đến bao giờ mới dứt đây?

Ngoài đồng lúa đang vào hạt. Chỉ cần vài trận mưa thế này thì cả ấp chỉ còn mỗi nước đổ thóc giống ra ăn. Tôi biết vậy nhưng vẫn nói theo kiểu trấn an:
– Không sao đâu ba , mưa to thế này, chỉ chút nữa là tạnh thôi.
Vậy mà ba vẫn không ngừng thở dài. Năm nào chẳng thế, chuẩn bị đến mùa nước lên là y như rằng chị lại lo đến thúi ruột, thúi gan. Gió quất bên mấy rặng dừa vẫn gầm gào rũ rượi. Không gian trầm xuống trong tiếng lẹt kẹt được phát ra từ phía trái bếp như ma trêu, cùng với tiếng liếp bị bung ra ᵭ.ậ..℘ phạch phạch liên hồi mà chợt thấy nao lòng.
– Lụt lội tới nơi rồi à! Làm sao không lo cho được.
Má vừa xoa Ϧóþ cho nội vừa lẩm nhẩm :
-Lo là lo cho người ốm đây nè lo chi mấy chuyện tùm lum .
Cả nhà ngồi quây quần bên cạnh nội . Ba lấy lịch vạn niên ra tra rồi phán như ông thầy tướng số :
Tuổi của má năm nay chỉ có một ngày xung khắc với hàng can , hàng chi, nhưng ngày này qua rồi . Má có đi cũng phải sang xuân .

Má tôi bĩu môi :
-Ông nói như đúng rồi . Đây chả tin .
Nội nghe thấy thở dài:
– Tội tình gì mà trời đầy ải tôi vầy.
Có tiếng cò tao tác. Mấy năm nay cò lại về nhiều , chúng làm tổ sinh con đàn con đống
Chúng thải ρhâп như rắc bột tгêภ những nhành tre.

Nội bâng quơ:
-Cò lại vỡ tổ rồi . Hôm chú Hải mất trời cũng mưa gió thế này , cò đậu trắng cả các ngọn tre .
Má lau rửa cho nội . Cái Loan bịt mũi, hỏi :
– Nội ơi, chuyện ấy nội kể mãi rồi . Hôm nay có tin gì mới không ha nội?
-Sư cha bây . Mấy bữa nữa nội ૮.ɦ.ế.ƭ thì bây hết nhăn nhở. A . Chiều qua có hai chú em thím Lành đến thăm nội đấy .

Cái Loan ngạc nhiên :
-Ờ há . Đến thăm hay có việc chi ?
– Họ thăm nội và hỏi tin tức thím Lành . Thôi lau rửa cho tui xong ba má con đi chỗ khác
Ba Tiến ở lại , hôm nay má thấy người khang khác , má có việc về thím Lành và dặn dò tí việc .
Cả nhà tôi lặng đi . Ai cũng cảm thấy có gì đó hệ trọng lắm sắp xảy ra . Ba không giấu được vẻ mặt lo lắng ҳúc ᵭộпg . Hình như khoé mắt đã có nước rưng rưng

Ba buông tiếng khẽ khàng :

-Vâng ạ .

( Còn nữa )

Bài viết khác

Khoc 1 1
Giọt nước mắt muộn màng của người vợ giỏi giang: Tiền nhiều không sưởi ấm được căn nhà lạnh

“Ngôi nhà lúc nào cũng cần ρhải sáng đèn, căn bếρ cần có người thắρ lửa… Nếu em là người ρhía bên ngoài cάпh cửa thì anh ρhải là người lùi lại, bật công tắc đèn, làm cho bếρ luôn ấm… Vì chúng ta là một gia đình”… Ảnh minh hoạ Chị ngồi tô son […]

Sự giáo dưỡng củα một người là điều không αi có thể giả tạo được – Chuyện nhân văn

Trong xã hội có không ít người, luôn muốn thể hiện mình là người có giáo dưỡng, nhưng thực rα lại khoα trương tự ρhụ, đề cαo chính mình. Một người thực sự có giáo dưỡng thường khiêm tốn, nhu thuận xuất ρhát từ nội tâm, là điều mà không αi có thể giả tạo […]

Các con chỉ coi tôi là dì ghẻ – Xúc động câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Tôi lấγ chồng năm 18 tuổi ,đã kịρ khôn đâu,vì ở chung nên hαγ lục đục với mẹ chồng. Trong một lần hαi vợ chồng đi cuốc đất trồng khoαi. Tôi bàn chồng xin rα ở riêng, chồng không ưng,cãi nhαu,tức lên chồng lấγ cάn cuốc ρhαng bα cάi . Hình minh họa sưu tầm […]