Nuối tiếc 3
NUỐI TIẾC
(Phần cuối )
Tg: Thu Hà Nguyễn
Một hôm, tгêภ đường về quê thăm ông bà ngoại, Minh nhìn thấy một người phụ nữ trông rất quen đang đứng đón xe mãi mà không được.
Anh cho xe lại gần và nhận ra đó là bà Ngọc, mẹ của Nga, người yêu cũ của anh. Nhìn bà ấy nhếch nhác, tóc bạc gần hết, trông già hẳn.
Vẻ kênh kiệu, ngạo mạn ngày xưa đâu còn.
Minh đến gần và nói:
– Cháu mời bác lên xe ạ,trời nắng thế này mà bác dang nắng lâu kẻo ốm đấy.
Tưởng xe taxi đến mời chào , Bà ấy xua tay:
– Tôi không có tiền đâu, tôi chỉ đủ tiền đi xe buýt thôi
– Bác ơi, cháu là Minh, người yêu cũ của Nga đây ạ.
Bà Ngọc quay lại nhận ra Minh rồi mới dè dặt ngượng ngùng lên xe. Ngồi một lúc bà Ngọc khóc nấc lên:
– Bác rất ân hận vì đã ngăn cản tình cảm của cháu và con gáι, ép nó lấy chồng giàu. Sau khi kết hôn, Nga chỉ ở nhà vì chồng nó không cho đi làm . Chồng của Nga đang bị vướng vào ʋòпg lao lý do gây tai пα̣п giao thông làm ૮.ɦ.ế.ƭ người, phải bán cả tiệm vàng mà đền bù cũng không đủ, nhà bác phải bán luôn cả xưởng gỗ để bù thêm. Lại thêm mê cá độ bóng đá nữa nên nhà chả còn gì. Chồng Nga đang ở tù mấy năm nay. Nga sống vô cùng khó khăn và thiếu thốn phải đi làm công nhân ở khu công nghiệp. Bác ở nhà chăm sóc cháu ngoại.
Rồi mẹ Nga còn nói thêm:
– Cháu có thể gặp lại con gáι bác để nối lại tình xưa được không, lần này bác sẽ ủng hộ vun vén cho cháu, Nga sẽ ly hôn với người chồng đang ở tù.
Bà ấy còn nói nhiều, nhiều lắm, nhưng Minh chỉ cười:
– Quá trễ rồi bác ạ, cháu đã có gia đình và hai con. Vợ cháu là cô gáι tốt, bố mẹ cháu rất quý cô ấy ạ
Bà ngồi lặng đi và buồn hẳn.
Minh băn khoăn suy nghĩ có nên gặp lại cô ấy để giúp đỡ phần nào khó khăn hay không?
Trong suy nghĩ, anh thầm trách Nga đã không có một hành động lời nói nào để ᵭấu tranh cho hạnh phúc của mình, hay là do tình yêu đối với anh không đủ lớn để Nga sống ૮.ɦ.ế.ƭ với nó, thụ động phó mặc cho cha mẹ quyết định.
Giờ đây mọi việc đã an bài, ai cũng có cuộc sống riêng, có chăng chỉ là hoài niệm. Ở đời không có chuyện nuối tiếc hay giá như nữa.
Hết
THN