Nhỏ bạn thân – Cuộc sống không màu hồng, người với người hoà hợp rất khó

Tôi biết đến em ấy cách đây 3 năm. Trong dịp SN người bạn. Em ấy ly hôn chồng từ lúc đứa con trai 8t.

Em sống mình lặng lẽ bên cạnh mẹ già và người chị gái song sinh có gd ở SG. Rồi 10 năm nữa qua đi, con trai em đậu ĐH chính quy, thằng bé khăn gói vô SG học, nơi ở là nhà của dì, chị song sinh của mẹ.

Tưởng đã yên phận bên mẹ già con dại thì một lần nữa trái tim em ấy lại lỗi nhịp. Người làm cho trái tim em ấy chao đảo là người đàn ông chết vợ, có 2 con trai đã trưởng thành. Anh ấy là một BS quân y đã về hưu. Anh sống ở Châu Đốc.

 

 

Cái facebook thật là kì diệu, nó đã kết nối những tình cảm yêu thương cho con người lại với nhau, dù ko biết mặt nhau, ko biết tên thật của nhau. Ấy thế mà anh chàng BS đã lặn lội ra đến Vũng Tàu để gặp nàng trong mộng.

Lần đầu gặp nhau em ấy ngại và tôi là người “hộ tống” em ấy. Ngồi uống ly cafe cùng người BS, em thì nói ít mà nhân vật tôi thì lại nói nhiều ( ko có gì lạ cả, vì anh ấy cách quê tôi ở 30 cây số, cũng dân Miền Tây với nhau).

Qua nhận xét thấy anh chân tình và thật thà “như đếm” nên tôi khuyên em nên tìm hiểu về gia thế của anh. Chia tay anh BS, anh ấy mời chúng tôi về thăm nhà anh cho biết.

Hai đứa tôi làm chuyến du lịch Châu Đốc. Chúng tôi đi viếng các danh lam thắng cảnh, và không quên báo tin cho anh BS đó đón hai chị em tôi. Anh mời chúng tôi về nhà và một buổi cơm thân mật diễn ra.

Chúng tôi nói chuyện, qua tìm hiểu thì đúng như những gì anh nói. Sáng hôm sau anh ấy mua vé xe cho hai đứa chúng tôi về Vũng Tàu. Tháng 12 / 2019, em ấy quyết định lấy anh BS ấy. Tôi hỏi “em thật sự yêu anh ấy không ?

Hay là cảm giác cô đơn muốn có tấm chồng cho bằng chị bằng em ?” Em ấy nói ” Em cần một gd vì má em cũng sẽ mất, con em cũng lấy vợ và em không có ai hủ hỉ tuổi già khi tối lửa tắt đèn hả chị ?”.Tôi nhìn em và im lặng và thở dài…..

Hôm qua có số đt lạ gọi cho tôi. Thì ra là em ấy. Sau 2 năm theo chồng về Châu Đốc tôi không còn thấy em tương tác facebook.Tưởng em HP bên chồng tôi mừng thật sự cho em. Nhưng không phải như vậy.

Sống chung rồi mới thấy hết mặt trái của hôn nhân. Em nói em đang ở Vũng Tàu 2 tuần rồi. Em muốn gặp tôi cafe. Tôi mời em sang nhà và tối hai chị em ngủ chung tâm sự.

Thật ra em sống sung sướng, chồng cưng, nhưng em ko còn tự do, đi đâu chồng cũng hỏi, chợ búa thì nói “tiền xài nhanh quá vậy em, anh mới đưa em 10tr”. Vì em ấy còn nuôi con trai học ĐH.

Cái “ung thư” tình cảm len lén hình thành, và em tiếc thời tung tăng cùng mấy nàng son rỗi. Tôi hỏi em có Đăng ký kết hôn ko thì em nói có. Giờ em nói muốn Ly hôn. Chúa ơi, hôn nhân sao mà mau “rã đám quá dzậy chời?”

Tôi khuyên em thêm thời gian suy nghĩ. Đừng quyết định vội vàn mà ân hận. Hôn nhân không dễ dàng gì với những người “rổ rá cạp lại”. Đó là bài học cho tình yêu chớp nhoáng ở tuổi hoàng hôn.

P/S. Chắc cứ làm ” tình nhân” để tình còn đẹp mãi phải không quý cao nhân của em.

Sưu tầm.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *