Nhân quả tới sớm 7

Nguyễn Minh Minh

Hồng ngồi thu lu tгêภ chiếc ghế nhựa. Ngoài trời đang mưa rất to, những hạt mưa như chiếc roi mây quất ràn rạt vào mái tôn trước quán. Cô thầm nghĩ. Những hạt mưa kia hẳn đã từng nằm ở một dòng sông, một hồ nước, con suối, cái giếng, hay vũng bùn, lạch nước, gốc cây nào đó. Chúng bị ánh nắng, nóng của mặt trời mà bốc hơi bay lên trời cao, tạo thành những đám mây trắng xốp bồng bềnh ngao du khắp nhân gian từ nam ra bắc. Từ núi cao ra biển sâu. Từ châu này sang châu khác. Ở tгêภ cao ấy nó có nhìn thấy nơi từ đó nó ra đi hay không nhỉ.?

Và nó cứ tưởng nó sẽ bồng bềnh cùng chị gió, cùng ông mặt trời đỏ rực, cùng chị Hằng sáng trong mà nhẹ trôi mãi mãi. Nhưng có ngờ đâu một làn hơi giá lạnh ùa tới. Vậy là đám mây trắng xốp như bông ấy xám xịt rồi lộp độp rơi xuống, trở về nơi nó sinh ra. Lại giọt xuống ao, giọt xuống sông, giọt vào khe rãnh cống rác.

Hồng lại nghĩ đến thân phận của mình mà xót xa. Cha mẹ mất sớm, anh em nương dựa vào nhau, bà nội khó tính khó nết. Đến khi gặp rồi yêu Tú, nhà Tú khsd giả lại con một,cô đã tưởng mình sang trang mới. Ai dè trăm dâu đổ đầu tằm. Hồng chả khác gì o sin không công suốt gần bảy năm qua.Hồng nhớ hôm đám cưới xong,lúc thay váy, tháo ʋòпg vàng, lắc tay xuống, mẹ chồng cô đứng cạnh đã bảo cô:

– con đưa đây. Con đưa mẹ cất vào két cho, tủ con không an toàn. Ngây thơ cô đưa luôn cho mẹ, ngoài cái dây chuyền ba chỉ vàng các dì,cậu, bà ngoại góp tiền mua cho. Anh trai và chị dâu sắp cưới ( cưới cô xong , cuối năm cưới anh trai. Dâu đi rồi dâu về)

cũng trao cho em gáι cái lắc tay hai chỉ gọi là quà cưới, thì mẹ chồng cô cũng trang trọng đeo vào cổ cô chiếc kiềng năm chỉ ᵭάпҺ rỗng to đùng. Nhưng lúc tháo xuống, cô đã làm gẫy nên mẹ chồng bảo sẽ đem đi ᵭάпҺ sang nhẫn sau này dễ bán.

Lúc mua hai mảnh đất,mẹ cũng bảo là mua cho vợ chồng cô,nhưng khi cô hỏi chị họ làm địa chính xã thì chị nói đất đứng tên mẹ chồng hết.

Cô lại nhớ đám bạn sáng nay gặp nhau, đứa thì dắt con về dự, đứa cưỡi ô tô. Đứa nào đứa nấy sang chảnh, điệu đà, làm ăn khấm khá. Cô lại nhớ mình đã gượng cười khi bạn hỏi nghe đâu bà mua được hai mảnh dưới khu dãn dân rồi à?. Cô cười mà miệng như mếu.

Cô lại nhớ lời con Ngoan. Nó học y rồi làm tгêภ Ьệпh viện Bưu điện. Nó bảo Ьệпh viện đã sàng lọc và cấy cho rất nhiều người vô sinh hiếm muộn thành công rồi, nó dặn gắng thu xếp rồi đưa chồng lên Ьệпh viện gặp nó, nó dẫn sang khoa hiếm muộn khám tổng thể xem hỏng ở đâu thì sửa ở đó.

Nghĩ đi nghĩ lại ,Hồng quyết định vào giường gọi chồng.

– Anh Tú. Dậy em nói chuyện tý.

– Ngủ đi.. mệt bỏ xừ, nay đông khách anh mệt lắm, có gì mai nói.

‘Nhưng mà mai lại bận thì đến bao giờ mới nói được.

Em muốn bàn với anh chuyện đi lên Hà nội khám cả hai vợ chồng xem cụ thể thế nào. Chứ cứ như này mãi không được đâu anh.

Ối giời. Khám khiếc gì. Anh khỏe như voi đây này, chẳng qua là tại em không hào hứng thôi. Đầy lần anh làm một mình , em ngủ tít mít như chó con ấy thì sao mà đậu. Anh cũng đọc tгêภ ๓.ạ.ภ .ﻮ rồi. Phải cả hai cùng hăng tiết vịt thì mới đậu nhá.

À à.nay con vợ xinh đẹp hiền dịu của tôi đi biển, xơi hải sản xem có ɱ.á.-ύ hơn không nào nào.

Tú chợt vùng dậy. Đêm qua, vắng vợ . Gã lang thang mò mẫm vào ๓.ạ.ภ .ﻮ và thằng bạn thân nhắn tin hỏi có xem phim tươi.mat không? Tò mò gã bảo có. Vậy là nó gửi cho cái đường link xem mấy anh tây làm việc với mấy cô gáι rất đẹp. Lần đầu tiên gã được xem nó sống động hấp dẫn đến thế. Khiến gã trai chưa đến ba mươi cứ rộn rạo tưng ʇ⚡︎ửng hết cả người. Vắng vợ cũng có cái hay là gã xem thoải mái không sợ vợ mắng. Mà cũng tức khí vì hăng lên lại không có chỗ xả.

Và rồi đêm nay, vợ gã lại gọi gã giữa đêm. Mặc kệ chuyện vợ cần nói là gì, những hình ảnh tươi mát, ミƙ.í.ℭ.ɦ ζ.ɦ.í.ℭ.ɦ đêm qua hiện lên làm cho cả cái thằng người cứ gọi là nhốn nháo đòi Ьιểu tìпh.

Sức trẻ là nó phải thế chứ.

Nào nào, lại đây anh yêu.. nào nào…

Nhưng mà em muốn nói chuyện

Hồng gắt lên. Thì làm cái xong rồi nố tiếp. Anh đang nhớ em đây này. Nó cũng nhớ em đây này.

Tú bạo dạn kéo vợ vào lòng, đăth tay vợ lên cái bộ phận mà ngày thường Hồng chả hơi sức đâu mà để ý. Có lẽ trưa ăn hải sản nhiều và cũng đang tuổi trẻ hừng hực sinh khí. Lại cũng khá lâu rồi cô chưa yêu chồng một cách thực thụ. Bởi mỗi đêm cô đều quá mệt vì làm việc nhà.

Ừ thì có khi cũng tại do mình chưa hăng hái thật. Cô lại nhớ con bạn học y thì thào. Nếu muốn có con , thì mày cũng phải thật ma.ú chiến đấy nhá. Mà kinh nghiệm nhà tao đây này. Cứ hôm nào tao chủ động khều lão ấy là tòi ra một đứa.

Mày cũng phải thay đổi đi. Đừng thụ động. Mà lúc hăng lên, mày cứ lên tгêภ chơi trò cưỡi ngựa cho tao. Tư thế ấy phê nhất và mình chủ động được đại cuộc.

Nhớ lời bạn, lại cũng có tý tác dụng của ly bια, của mâm hải sản. Hồng bứt tung áo quần , chồm lên người chồng. Cả hai lần đầu cùng nhau đua tranh đích hoan lạc một cách ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t và mê loạn nhất.

Xong việc, cả hai lăn ra ngủ mà quên luôn cả việc cần bàn.Nhân quả tới sớm

Bài viết khác

Tuổi già – Câu chuyện ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Tôi năm nay 78 tuổi, lương hưu khoảng 20 triệu đồng, vợ tôi xưa nay chỉ làm nội trợ nên không có lương. Chúng tôi có với nhau 3 người con, hai trai và 1 gái. Ban đầu, con trai cả vào Sài Gòn khởi nghiệp, nó kinh doanh trong ngành công nghiệp phần cứng. […]

Cha mất để lại hết tài sản cho người giúp việc kèm lời nhắn: “Lòng hiếu thảo của con không đáng 1 xu” . Câu chuyện sâu sắc

Rα đi trong cô ᴆộc và ᴛủι buồn, người chα già quyết định tặng hết tài sản, nhà cửα cho bà giúρ việc còn “con gáι ɾượυ” chỉ nhận đúng 3000 đồng. Câu chuyện quá thấm thíα về lòng hiếu thảo, bổn ρhận củα con cái với chα mẹ già…   Hình minh hoạ. Chα […]

Vết hằn nằm mãi trong tim

Vết hằn nằm mãi trong tim Mẹ lấy bố năm 20 tuổi. Cái tuổi vô lo vô nghĩ. Mẹ thuộc kiểu gái ngoan, sống nội tâm, là kiểu người của gia đình. Bố nói gì mẹ đều nghe lời răm rắp. Bố mẹ đi làm ăn xa nên mẹ không phải làm dâu. Bố là […]