Nhân quả tới sớm 10

Nguyễn Minh Minh

Rời Ьệпh viện về nhà Hồng có được yên với mẹ chồng giây phút nào đâu. Cứ có người đến thăm hỏi là bà lại đấm ռ.ɠ-ự.ɕ thùm thụp kêu trời trách đất, than khổ than sở. Anh chị Hồng thấy thế xin phép cho em lên Hà nội nơi quán mình nghỉ ngơi cho khuây khỏa. Nhưng bà không cho đi. Còn mắng ngược là tại về giỗ mẹ mới xảy ra cơ sự.

Anh trai Hồng vốn nóng tính đã quát lại một trận.

–Thưa cô. Cháu rất nể cô chú là người làng người xóm, nhưng không vì thế mà cháu để cho cô chú ức hϊếp em cháu mãi.

Người ta có câu: trăm cái phúc nhà vợ,không gánh nổi cái nợ nhà chồng. Em cháu về làm dâu cô chú đã sáu bảy năm nay nhưng thử hỏi nó được mấy ngày an nhàn hay chỉ cắm cổ làm không công cho cô chú?

Bây giờ một là cô chú cho cháu đón em đi, trước mắt để nó nghỉ ngơi cho khỏe, và thứ nữa là để nó chơi với các cháu cho khuây khỏa đầu óc. Dăm bữa nửa tháng nó ổn thì cháu cho nó về. Mà nhân đây cháu cũng đề nghị cô chú cho vợ chồng nó ăn riêng để chúng nó có ý thức ʇ⚡︎ự lập,ʇ⚡︎ự vun quét tiết kiệm cho cuộc đời chúng nó sau này.

Giả sử sau lần sơ xảy này nó có bầu lại, cũng có ý thức ʇ⚡︎ự chăm lo bản thân ,không phụ thuộc vào người khác. Thuốc bắc không phải ai uống cũng tốt đâu.

Hải làm một thôi một hồi,nó tức lắm. Trước đây, mỗi lần về quê chơi, gọi em ăn bữa cơm thấy con bé cũng tất tả vội vàng ăn xong còn mau mau về lo hàng quán. Hè năm nào vợ chồng con cái cũng về đi biển chơi, muốn rủ em đi, em cũng không dám đi. Lúc nào em cũng báo bận hàng, bận quán. Nghĩ thương em,lấy phải thằng chồng lành như đất. Mẹ nói đi hướng đông thì cấm dám bước sang tây.

Bà Lệnh thấy Hải làm căng thì cũng xuống giọng.

-Thôi được rồi. Vậy thì cho lên chơi một tuần rồi về làm. Tôi cũng nói để anh thông cảm, nhà tôi con một nên không cho ăn riêng, hay ở riêng được, nhưng sau này tôi sẽ hạch toán hàng ngày rồi trả công cho hai vợ chồng nó đầy đủ. Rồi thì muốn khám hay chữa gì thì tùy. Tôi chả ôm nữa.

Bà nói giọng dằn dỗi. Ý như” đấy, từ nay tao không ôm đồm để xem sống sao”.

Đúng là sau thì bà trả công cho hai vợ chồng Hồng thật. Cứ cuối tháng bà mở sổ kê khai thu chi cho hai vợ chồng nghe, rồi chia số tiền lãi làm năm phần. Vợ chồng bà ba phần là bởi bà tính một phần đó coi như là phần tiền trả thuê nhà. Và rất nhiều các khoản gì Hồng chả rõ.

Túm lại mỗi tháng hai vợ chồng được cầm bốn, năm triệu sau khi trừ tiền ăn uống chi phí sinh hoạt và trăm thứ bà rằn bà Lệnh kê ra. Sáu tháng sau Hông lại có biểu hiện nghén. Cô thử que và sung sướиɠ phát khóc khi thấy hai vạch đỏ. Cô không dám khoe vì sợ giống lần trước, nhưng chỉ được một tháng cái thai lại hỏng.

Lúc này cô mới quyết tâm bắt chồng đi cùng mình lên Hà nội khám tổng quát. Kết quả bác sĩ thông báo do tιпҺ tɾùпg của chồng cô nhiều con dị dạng, nếu có đậu thai cũng không phát triển thành người được, một là thai sẽ ʇ⚡︎ự hỏng, hai là khi sinh ra đứa trẻ sẽ yểu mệnh.

Vậy thì chỉ có đi sàng lọc rồi thụ ϮιпҺ ống nghiệm mới có cơ may an toàn.

Hai vợ chồng về trình bày và xin tiền bà để đi sàng lọc.

Vừa nghe đến số tiền từ hai đến ba trăm triệu bà đã nhảy đỏng lên như đỉa phải vôi.

-Cái gì? Lấy đâu ra lắm tiền thế.? Vợ chồng có thì bỏ ra mà làm, tôi làm gì có lắm tiền thế?

Ông Lệnh thấy thế bảo: hay bà bán một mảnh đất đi. Lối nào chả là dành cho con cháu, bây giờ cần thì dùng luôn. Bà giãy nảy: không. Đất ấy không được động vào.

Rồi bả bảo bà đi xem bói do tuổi hai đứa không hợp nhau nên nếu ở với nhau sẽ không có con hoặc một trong hai sẽ ૮.ɦ.ế.ƭ sớm.

Hồng nghe mẹ chồng nói thế thì buồn lắm. Vậy hóa ra nếu cô cứ cố tình đeo bám chồng, thì một chấp nhận ở vậy không con cái gì. Hai là nếu cố tình đi cấy, thì chồng cô hoặc chính cô sẽ yểu mệnh?

Từ hôm nghe bà lệnh nói thế Hồng không thiết ăn uống hay làm lụng gì nữa, cô như người ốm giả. Vật vờ mệt mỏi. Việc dọn dẹp hàng ngày cô làm, nay cô cũng chẳng làm. Lúc thì cô ngủ, lúc cô ngồi vạ vật, mắt đờ đẫn nhìn vào cái gì đó hư vô.

Tú thấy vợ vậy cũng lo lắng báo cho anh trai vợ và bà dì biết. Mọi người cuống quýt chạy về đưa cô đi khám. Bác sĩ kết luận cô bị trầm cảm. Cần được chăm sóc và quan tâm nhiều hơn.

Bà Lệnh nghe nói con dâu bị điên thì cứ gào lên rằng nhà tôi vô phúc. Lúc này trong đầu bà văng vẳng tiếng lão thầy bói: con trai bà không hợp tuổi sửu. Phải là tuổi mão mới tốt.

Bài viết khác

Quyết định của mẹ chồng – Câu chuyện ý nghĩa sâu sắc

Mười năm kết hôn, chồng tôi dẫn tiểu tam về nhà, trước mặt tôi, cầu xin mẹ chồng tác thành. Mẹ chồng gật đầu đồng ý cho tôi với chồng ly hôn. Mẹ chồng nhận tôi làm con gái, sau đó nắm tay tiểu tam, chân thành nói: “Sau này việc nhà giao cho con.” […]

Mẹ hαy Osin củα con ? – Câu chuyện xúc động phản ánh hiện thực về cách hành xử của những người con trẻ hiện nay

Mười một giờ rưỡi trưα, mẹ chuẩn bị xong bữα cơm. Cơm hôm nαy có gà rôti cho con trαi, cαnh chuα cho con gáι và đậu ρhộng rim nước mắm Phú Quốc cho bα. Phần mẹ, món cαnh chuα là khoái khẩu như con gáι.Mười hαi giờ kém mười lăm, con trαi về. Bỏ […]

Về Quê – Nơi nâng những bước chân ta đi và là nơi để ta trở về khi mỏi mệt

– Đức , Hạnh hai đứa xuống ăn cơm Nghe mẹ gọi , hai anh em nhanh chóng xuống nhà , ngồi vào bàn ăn . Tối naγ bố lại kg về ăn cơm nhà . Có tiếng chuông điện thoại , là điện của thím Huệ ở quê gọi ra , mẹ bật loa […]