Người thầy – Một người thầy giáo thật đáng kính phục

Người Thầy

Một ông cụ đang ngồi hóng nắng trong công viên, chợt có một người đàn ông trung niên đến chào và hỏi: “Thưa thầy, thầy nhớ em không?” Ông cụ nhìn lên người đàn ông trước mặt, trả lời “Thưa không.”

Song ông cũng lịch sự hỏi lại, “Anh giờ đang làm gì?” “Giờ em cũng là thầy giáo ạ!” “Ồ thế à? Mà tại sao anh lại chọn nghề giống như tôi?” “Dạ thưa, vì thầy là người đã khiến em chọn con đường này.” Rồi anh ta kể cho người thầy cũ đầu đuôi câu chuyện.

“Một hôm nọ, anh bạn cùng bàn mang ra khoe một chiếc đồng hồ thật đẹp. Em chiếp trong bụng. Đợi lúc anh ta lơ đễnh em thò tay vào túi bạn mình và ăn cắp chiếc đồng hồ. Sau khi phát hiện bị mất đồng hồ, bạn em lên mách với thầy.

Thầy nói với cả lớp rằng có người vừa mất chiếc đồng hồ, nếu có ai lấy nhầm thì hãy trả lại. Không một ai giơ tay lên, và dĩ nhiên em cũng không nói gì cả. Thấy vậy, thầy bèn đóng cửa phòng lại và bắt mọi người đứng thành hình tròn rồi nói, ‘Tôi sẽ lục túi tất cả mọi người để tìm chiếc đồng hồ, nhưng với điều kiện các em phải nhắm mắt lại khi tôi làm chuyện này.’

Cả lớp làm y theo lời. Thầy soát túi từng người, và sau khi tìm thấy chiếc đồng hồ trong túi em thầy vẫn tiếp tục soát hết những trò còn lại. Xong thầy bảo mọi người mở mắt ra vì đã tìm được chiếc đồng hồ. Thầy không hề tiết lộ em là kẻ cắp, mà cũng không kể lại câu chuyện này với bất cứ ai.

Hôm đó thầy đã cứu danh dự em. Thầy không nói với em câu nào, không kéo em ra riêng để rầy la hoặc giảng luân lý. Hôm đó là ngày em cảm thấy xấu hổ nhất trong đời, và cũng là ngày em thề sẽ không bao giờ ăn cắp hay trở thành một người xấu bởi vì em nhận ra thông điệp của thầy, và hiểu được thế nào là một nhà giáo đúng nghĩa. Thầy có nhớ chuyện này không ạ?”

“Tôi nhớ chứ,” ông cụ chậm rãi trả lời. “Tôi nhớ phải lục túi từng trò một. Nhưng tôi không nhớ anh, vì lúc ấy chính tôi cũng nhắm mắt.”

-ianbui phóng dịch

Bài viết khác

65 tuổi, vừa nghỉ hưu lại phải nhảy xe buýt đi làm bảo vệ kiếm sống dù con cái rất giàu có!

Nếu con cái không thể trở thành chỗ dựa cho bố mẹ khi về già thì bạn cũng đừng trách chúng. Hãy trách bản thân đã kỳ vọng quá nhiều! Bài viết là lời chia sẻ từ một nam độc giả về câu chuyện của gia đình! Tôi xin phép được giấu tên của mình […]

Con có được đọc sách không – Câu chuyện nhân văn sâu sắc

CON CÓ CÒN ĐỌC SÁCH KHÔNG? Vào một buổi sáng, lúc xe bus đến trạm dừng, có một cậu bé trên người rất bẩn, đeo một chiếc túi trên lưng đi theo một người đàn ông bước lên xe. Xe bus vào buổi sáng thường đông chật cứng người. Nhìn bộ dạng có vẻ như […]

Mẹ và tôi – Câu chuyện thú vị đầy ý nghĩα nhâ văn sâu sắc

Mùα đông, năm tôi lên 7 tuổi. Năm ấy tɾên toàn bαng New South Wαles tɾời tɾở lạnh bất ngờ. Năm học mới đã gần kề mà tôi vẫn chưα có áo len. Ngày Chủ Nhật , mẹ dẫn tôi vào Siêu Thị Ventuɾe lớn nhất thành ρhố để muα sắm . Vừα xuống xe. […]