Một Lần Làm Mẹ Chương 8

Tác giả: Tâm Tửng

Trở về thành phố việc đầu tiên là Nam tới tìm mẹ anh để nói chuyện với bà về chuyện anh muốn tiến tới với Vân thế nhưng mẹ anh lại nổi giận

– Mẹ không đồng ý.

– Tại sao ạ, Vân là một cô gáι tốt và Vân cũng chính là mẹ ruột của Tuệ Mẫn vậy tại sao mẹ lại không đồng ý ạ?

– Vì nhà nó với nhà mình không môn đăng hộ đối,. Con nghĩ mà xem.. nhà mình như thế nào nhà con Vân như thế nào..

– Mẹ quan trọng vấn đề môn đăng hộ đối đến vậy à?

– Đúng.. người ta sẽ cười gia đình chúng ta đấy,mà mẹ còn chưa thèm nói chuyện con để cái Vân tới biệt thự làm bảo mẫu cho bé Tuệ Mẫn đâu.

– Mẹ à, mẹ nghĩ đơn giản lên đi..Tuệ Mẫn cần Vân và con cũng cần Vân mẹ đồng ý cho con lấy Vân mẹ nhé.

– Không được mẹ không đồng ý.. mà chắc gì nó thật lòng với con.

– Sao mẹ lại nói vậy ạ?

– Con nghĩ mà xem lần trước vì tiền nó mới đẻ thuê cho gia đình mình, bây giờ nó tiêu hết tiền rồi nó lại lấy lí do nó là mẹ của Tuệ Mẫn rồi tiếp cận con .. nó chỉ vì tiền của con thôi, con tỉnh táo lại đi.

– Mẹ hiểu lầm Vân rồi, Vân rất thật lòng với con và Tuệ Mẫn chứ không phải vì tiền đâu ạ.

– Bằng chứng đâu.. con đưa ra bằng chứng đi rồi nói.. con là đàn ông con không thể hiểu được lòng dạ của đàn bà đâu con ạ..

– Con sống cùng Vân mấy tháng nay nên con biết mà Vân không phaie người như mẹ nghĩ đâu, mẹ hãy suy nghĩ lại rồi đồng ý cho con lấy Vân mẹ nhé.

– Không bao giờ mẹ chấp nhận nó..

-Mẹ à..mẹ vì con trai và vì cháu nội của mẹ một lần này thôi ạ

– Không nói nữa.. mẹ không muốn nghe đâu nói tóm lại là nó không có gì tốt đẹp cả.

Mặc dù Nam có nói với mẹ thế nào nhưng mẹ anh vẫn không đồng ý.. bởi mẹ anh là người rất coi trong thể diện , và muốn con dâu của bà phải là người có học thức và xuất thân trong gia đình danh giá , và phải có công việc đàng hoàng đáng nể chứ không phải một người tầm thường giống như Vân..


Ngay sau đó bà đã chủ động liên lạc với Vân để nhắc nhở Vân

Nhận được điện thoại từ mẹ anh Nam tôi biết kiểu gì cũng có chuyện mà..tôi thay quần áo và đi tới điểm mẹ anh ấy hẹn

– Dạ con chào bác ạ.

– Tới rồi à, ngồi xuống đi.

Tôi ngồi đối diện với mẹ anh Nam tôi thấy hơi run.. bà ấy uống cà phê rồi thong thả nói

– Bác nghe thằng Nam nói rồi, hai đứa đang có tình cảm với nhau đúng không?

Tôi vội cúi đầu và nói

– Dạ con mong bác đồng ý cho con và anh ấy quen nhau ạ?

– Lí do tại sao?

– Dạ vì con là mẹ của Tuệ Mẫn.. con rất tҺươпg 2 bố con anh Nam con mong bác đồng ý cho chúng con ạ.

Bác ấy nhìn tôi và bình thản hỏi

– Cô là mẹ Tuệ Mẫn đó là bản hợp đồng trao đổi .. nếu ngày đó không phải vì tiền thì cô đâu có đồng ý đẻ thuê cho gia đình tôi đâu bây giờ khi tiêu hết số tiền 3 tỷ đó cô lại xuất hiện tiếp cận con trai tôi., thứ cô muốn là tiền của gia đình tôi phải không?

– Dạ không phải vậy đâu bác, con thật sự tҺươпg bố con anh Nam .. con xin bác hãy vì Tuệ Mẫn mà đồng ý ạ.

– Tạm dẹp chuyện cô có thật lòng hay không đi. Giờ chúng ta nói thẳng vào vấn đề nhé, cô có những gì ,, cô làm được những gì rồi , có danh tiếng thế nào cô nói ra để tôi xem cô có xứng với con trai tôi không nào.

-Con biết con nghèo và con cũng không có nghề nghiệp ổn định và con lại càng không có danh tiếng gì ..

– Vậy thì cô tự biết là cô không xứng đáng với con trai tôi chứ?

– Con không có gì nhưng tình yêu của con dành cho anh Nam và bé Tuệ Mẫn là vô giá ạ.. và tình yêu đó không thể mua được bằng tiền đâu ạ.

– Không mua được bằng tiền nhưng lại mua được bằng rất nhiều tiền chứ gì?

– Dạ không ạ,, tình yêu của con không thể mua bằng tiền đâu bác ạ.

– Vậy sao.. cô chắc chưa?

– Dạ chắc chắn ạ.

– Tôi trả 5 tỷ để mua cái thứ tình yêu mà cô vừa nói, chỉ cần cô chịu rời xa con trai tôi và bé Tuệ mẪn thì 5 tỷ sẽ là của cô, số tiền đó đủ cô ăn cả đời rồi phải không?

– Không,, con nói rồi,, tình yêu của con bác không thể dùng tiền mua đâu ạ.

– 10 tỷ..

– Không ạ, dù bác có trả con 100 tỷ con cũng không chấp nhận đâu ạ.

Mẹ anh Nam ᵭậρ tay xuống bàn rầm một phát

– một là cô nhận tiền và rời khỏi đây , hoặc là cô sẽ phải trả giá cho cái thái độ chống đối của mình,, cô chọn đi..

– Con xin bác ,, con không thể sống thiếu anh Nam và con gáι con được,, con xin bác đừng chia cắt con và bố con anh ấy mà.

– Tôi nói rồi cô không xứng,, cô phải biết bản thân mình là ai chứ,, đũa mốc mà chòi mâm son à??

– Con xin bác mà,, xin bác hãy vì Tuệ Mẫn mà đồng ý cho con ạ.con xin bác đừng Ьắt con rời xa con gáι con mà, 6 năm qua chưa một ngày nào là con không nghĩ tới con bé ,, 6 năm qua con khổ tâm lắm Phải khó khăn lắm con mới được ở gần con bé như bây giờ ,, con xin bác để cho mẹ con con được ở gần nhau đi ạ.

– Tôi cho cô ở bên con bé một tháng nữa,, nếu một tháng nữa mà cô không đi khỏi biệt thự của con trai tôi thì cô đừng trách tôi ác.Nhớ kỹ lấy.

Nói rồi bà ấy đứng dậy ra về ,, tôi ngồi đó lặng lẽ khóc một mình,, tôi vừa mới được con bé và anh Nam tҺươпg yêu thì lại có rào cản là mẹ anh ấy tôi phải làm sao để bác ấy chấp nhận tôi đây…

Bài viết khác

Sαo cháu không muα mà ăn cắρ nó – Một câu chuyện cảm ᵭộng nhân văn ᵭầy tình người

Phán quyết mà thẩm ρhán ᵭưα ɾα cho kẻ tɾộm, Một Ьé tɾαi 15 tuổi Ьị Ьắt vì tɾộm từ một cửα hàng ở Mỹ. Hình minh hoạ sưu tầm Khi cố gắng ᵭể tɾốn thoát, cậu Ьé cũng ᵭã làm hư một cái kệ. Sαu khi thẩm ρhán nghe ᵭược vụ án, ông ấy […]

Nhân quả cuộc đời – Chuyện nhân văn

Tôi là một cô gái nhà nghèo ngoài 20 tuổi. Cha tôi mất từ khi tôi còn rất nhỏ. Vì để có tiền nuôi mẹ bị bệnh nặng và nuôi em trai đang học đại học, mỗi ngày tôi đều kéo chiếc xe ba gác ra đường lớn để bày quầy hàng ăn. Những ngày […]

Phéρ màu củα luật nhân quả : Cuộc hội ngộ củα người ăn xin và cô gái vô giα cư năm xưα

Vào một sáng chủ nhật, một ρhụ nữ trông rất quý ρhái đi bộ xuống ρhố, cô ρhát hiện một người ăn xin. Người đàn ông không cạo râu và quần áo mặc ngược. Mọi người quα đường nhìn αnh với sự khinh miệt. Nhưng khi người ρhụ nữ này nhìn thấy αnh ăn xin, […]