Một Lần Làm Mẹ Chương 5

Sau khi ăn tối xong tôi lên lầu chuẩn bị dạy con gáι học , bước vào phòng tôi thấy con bé cứ mải xem hoạt hình nên tôi nhắc nhở

– Tuệ Mẫn tắt ti vi đi chúng ta tới giờ học rồi.

-Không cần phải học đâu, cô về phòng của cô đi đừng có làm phiền cháu.

– Tại sao lại không cần học, cháu nói cô nghe lí do đi.

Tuệ mẫn chẹp miệng rồi nói

– Học làm gì cho đau đầu ra, cứ dùng tiền là giải quyết được mọi vấn đề thôi.

Tôi bật cười trước những suy nghĩ già hơn tuổi của con bé

– Cháu dùng tiền để mua kiến thức sao?

 

 

– Cô cũng thông minh đấy.

– Không được,, như vậy đầu óc cháu sẽ không có một chút kiến thức căn bản nào,, sau này ra xã hội thì cháu phải làm sao?

Thì cứ dùng tiền là được rồi.

– Cái gì cháu cũng mang tiền ra để mua , thế nếu như cháu hết tiền thì sao?

– Bố cháu không bao giờ hết tiền đâu cô Vân yêu quý ạ.

– Không có gì là không thể ,, cháu thử nghĩ mà xem nếu công việc của bố cháu không thuận lợi và bố cháu sẽ phá sản thì cháu lấy đâu ra tiền để chi tiêu vô bổ như thế nữa.. ngay từ bây giờ cháu hãy chịu khó học hành đi,, chỉ có kiến thức mới đưa cháu lên cao được, kiến thức là nền tảng vững chắc và đồng hành cùng cháu trong tương lai ,, nếu không có kiến thức cũng giống như cháu mang một cái đầu trống rỗng,, cháu không thể làm một việc gì với cái đầu trống rỗng cả.

-Cháu không thích..

– Cháu còn nhỏ tuổi việc của cháu bây giờ là học tập thật tốt, không lẽ cháu muốn cả đời này cháu sống dựa vào bố cháu sao?

– Bố cháu giàu như thế này cháu không dựa vào bố cháu thì cháu dựa vào ai đây.?

– Thế nhỡ bố cháu không thể cho cháu dựa dẫm cả đời được thì cháu dựa vào ai đây?

– Cô Vân ,, cháu nói rồi cháu không học, còn cuộc đời cháu có ra sao thì cô cũng không có quyền xen vào, cô lo cho bản thân cô đi ,, đã không ra gì còn thích dạy đời người khác à, coi chừng cháu đuổi việc cô đấy.

– Cô không nói nhiều với cháu nữa,, học bài thôi.

Tôi tắt ti vi và để quyển vở lên bàn

– Chúng ta học thôi.

– Cháu không thích.

Vừa nói con bé vừa lấy tay gạt quyển vở rơi xuống đất con bé nhất quyết không chịu học nó quát tôi

– Cô mau cút ra khỏi phòng cháu, người nghèo hèn như cô đứng trong phòng cháu làm bẩn phòng cháu ra đấy,, cô mau cút đi.

– Cháu nói cô nghèo hèn , làm bẩn phòng cháu sao?

– Đúng thế…

Tôi nổi giận và túm lấy tay con bé

– Cách cháu nói chuyện mới khiến bản thân cháu thấp hèn đấy Tuệ Mẫn ạ, ngay cả cách ứng xử thông thường mà cháu còn không làm được thì cả đời này cháu sẽ không làm được một việc gì cả cháu nghe rõ chưa?

– Cháu ghét cô.. cô cút đi..

Không còn cách nào khác là tôi phải phạt con bé.. tôi nhốt con bé lại tới khi nào con bé chịu nói lời xin lỗi thì tôi mới thôi.. nhưng con bé này ngang bướng lắm.. nó không chịu xin lỗi người khác đâu nó ᵭậρ cửa và gào khóc..

Nghe tiếng con gáι khóc Nam vào phòng tôi và quát ầm lên

– Vân.. sao em lại nhốt Tuệ Mẫn hả .. làm con bé khóc quá trời luôn.. anh cấm em lần sau không được như thế nữa..em nghe rõ chưa???

Nam vội vàng ra mở cửa cho con gáι nhưng tôi ngăn lại

– Anh bình tĩnh lại đi.. cứ từ từ để em dạy con.

– Em mau tránh ra để anh mở cửa cho con..

– Nguyễn Nam anh bình tĩnh lại cho tôi..

– Em quát ai đấy hả?

– Em quát anh đấy.. Nguyễn Nam ạ, anh cứ như vậy bảo sao con gáι anh nó coi trời bằng vung đấy.. anh biết nó vừa nói gì em ko hả?

Nguyễn Nam thấy mình chiều con hơi quá nên anh hạ giọng xuống

– Con đã nói gì??

– Nó nói nó không cần phải học bài.. nó dùng tiền mua kiến thức.. nó nói bố nó giàu như thế này thì nó không cần phải học làm gì cho đau đầu.. rồi cách cư xử của nó như mấy người Һγ siпh ý.. mấy năm qua anh nuôi dạy con kiểu gì mà con khinh người và coi trời bằng vung như vậy hả?

Nguyễn Nam ngập ngừng nói

– chuyện đó … em biết là anh rất bận mà..

– Nó mới 6 tuổi nhưng đã có tính làm mẹ thiên hạ như vậy rồi thì lớn lên thành người sao nổi chứ???

– Nhưng mà em nhốt con thế con sợ đấy..

– Thế thì anh lại nhầm rồi đấy.. con gáι anh chưa bao giờ biết sợ đâu.. anh phải tin ở em , em sẽ dạy con những điều tốt nhất..em sẽ không bao giờ Һạι con vì em là người sinh con ra mà… anh hiểu ý em nói chứ?

– Anh biết là vậy nhưng mà em từ từ dạy con sao lại nhốt con như vậy anh không đồng ý đâu,

– Chúng ta đã thoả thuận như thế nào hả .. từ bây giờ em sẽ dạy con theo cách của em cơ mà.. anh cứ như vậy bảo sao con gáι không coi ai ta gì cả.. anh làm con hư quá rồi đấy.

Cuối cùng thì Nam cũng nghe theo tôi.. anh đi về phòng nhưng một tí lại ra nhòm xem tôi thả con gáι ra chưa .. anh ta cứ đứng thập thò rình trộm.. người ta nói con hư tại mẹ nhưng ở đây con hư đích thị tại bố..

Con gáι tôi lì thật.. phải tới nửa đêm thì nó mới chịu xin lỗi tôi rồi tôi mới cho phép nó ℓêп gιườпg ngủ..ngày hôm sau tôi lại tiếp tục dạy con học nhưng con bé vẫn lì lắm nó học kiểu chống đối .. cho xong việc vậy.. tôi hỏi lại thì nó ấp úng không trả lời được..

– Tuệ Mẫn.. con làm bài tập này cho cô.

– Cháu học đã là quá đáng lắm rồi giờ cô còn Ьắt cháu làm bài tập nữa sao?

– Thế mọi khi bài tập của con thì ai làm?

– Cô giúp việc.

– Cái gì ,, bài tập của con mà con để cô giúp việc làm hộ sao.. như thế thì đâu phải con học nữa..từ bây giờ con phải tự làm bài tập của mình biết chưa?

– cháu không thích..

Tôi cầm thước gõ vào tay nó hai phát nó kêu lên

– Á đau quá… cháu sẽ mách bố cháu..

Thế rồi nó bù lu bù loa lên gọi bố nó .., Nam ở phòng bên vội chạy sang

– Có chuyện gì thế hả??

Nó vội mách ngay

– Bố ơi cô ta ᵭάпҺ con.. cô ta cầm thước ᵭάпҺ vào tay con bố ạ..

– Đâu đâu để bố xem nào..

– Đây này bố ơi..

Nguyễn Nam thổi tay cho con gáι rồi anh ta quay lại lườm tôi, tôi cầm cái thước gõ xuống bàn và nói

– Anh cũng muốn ăn đòn đúng không …tôi ᵭάпҺ cả hai bố con đấy..

Nam quay ra dỗ con gáι

– Con gáι ngoan chịu khó học thật giỏi đi ..sau này con còn tới khách sạn thừa kế công việc bố nữa chứ..

– Không con không thích học đâu , con cũng không thích làm việc đâu, có bố nuôi con rồi con cần gì phải làm việc nữa ạ.

Nam dỗ dành con gáι

– Bố đâu thể ở bên con chăm sóc con mãi được,, sau này bố già đi ,, con phải tự lo cho bản thân mìn chứ..

– Không bố không già đi đâu..

– Bố sẽ già đi giống như ông bà nội của con đó,, nên giờ con chịu khó học thật giỏi để bố mẹ nở mày nở mặt với mọi người nữa, có một cô con gáι vừa xinh đẹp vừa học giỏi bố sẽ hãnh diện và tự hào lắm con gáι ạ.

– Nhưng mà con ngồi chép bài con mỏi tay lắm bố ạ..

Tôi gõ thước xuống bàn

– Thế nào bây giờ con ngồi học nghiêm chỉnh chưa hả??

– Cháu không thích học đâu sao cô cứ Ьắt cháu học thế nhỉ?

– Thế bây giờ cả ba chúng ta cùng nhau ngồi học bài nhé, ý con thế nào?

– Cả cô và bố cháu ngồi học cùng cháu sao?

– Đúng thế,, như vậy cháu sẽ không thấy chán nữa,

Tuệ Mẫn gật đầu

– Thế cũng được..

Thế là cả ba người chúng tôi ngồi học cùng nhau, chỗ nào con gáι không hiểu tôi và Nam sẽ giảng cho con hiểu chúng tôi học cùng nhau rất vui vẻ,, một lúc sau Nam ngồi ngủ gật tôi lấy thước gõ vào đầu khiến Nam giật mình, tôi quát

– Bạn Nam ngủ gật trong lớp cô phạt lát nữa phải đi mua hoa quả về đây.

Sau đó tôi tuyên dương con gáι

– Bạn Nam nhìn bạn Tuệ Mẫn đi bạn ấy không bao giờ ngủ gật trong giờ học cả.

Anh Nam vội nói

– Dạ em xin lỗi cô giáo ạ từ bây giờ em sẽ không ngủ gật nữa đâu ạ..

Tuệ mẫn ghé vào tai bố nói nhỏ

– Bố ơi,, bố sợ cô giáo ạ?

Nam nhìn tôi cười

– Ừm,, cô giáo nghiêm khắc lắm nên con phải nghe lời cô giáo chăm chỉ học bài con nhé.

Tuệ Mẫn nó cười rồi nó trêu bố nó

– Con tưởng bố sành sứ thế nào hoá ra cũng sợ cô giáo giống con thôi hihi..

Giờ học trở nên vui vẻ hơn..cứ một tý bạn Nguyễn Nam lại ngủ gật bạn Tuệ Mẫn thì cười tít mắt lại.. tôi và Nguyễn Nam cùng học với con chúng tôi cố gắng ở bên con nhiều hơn để con luôn cảm thấy vui vẻ và yêu thích việc học hơn.

Từ đó nguyễn Nam thu xếp công việc để về nhà sớm hơn .. và tối nào cả 3 chúng tôi cũng ngồi học cùng nhau.. cùng nhau đi ăn cùng nhau đi chơi.. tối nay sau khi ăn tối xong Tuệ Mẫn còn chủ động lấy sách vở ra học mà không cần tôi phải giục nữa.

Tôi và Nam nhìn nhau cười,, con gáι tôi Ьắt đầu có chút tiến bộ rồi mọi người ạ,thật ra con bé rất thông minh và nhanh nhẹn nhưng cũng vì nó thông minh hơn người nên tính cách nó cũng khác biệt như vậy đó,, tôi tin vì tình yêu tҺươпg chân thành của tôi con gáι tôi sẽ dần dần thay đổi và trở thành một cô bé ngoan.

Còn tiếp…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *