Một Lần Làm Mẹ Chương 10

Tác giả: Tâm Tửng

Nhà có khách quý nên bà Tâm gọi điện cho Nam thông báo để anh về sớm

– Nam đấy à con

– Dạ con đây mẹ bảo gì con ạ?

– Cái Lan Khuê mới về chơi đấy con chiều nay con về sớm nhé.

– À vâng.,

Sau đó bà Tâm khoe với Lan Khuê

– Bác vừa gọi cho thằng Nam rồi , chiều nay nó về sớm cháu ạ.

– Dạ vâng ạ, cháu пóпg lòng muốn gặp anh ấy quá bác ạ,,không biết dạo này anh ấy béo hay gầy nữa.

– Nó vẫn thế cháu ạ,, giá mà ngày xưa hai đứa lấy nhau thì bây giờ chắc có con lớn cả rồi nhỉ?

– Dạ ,, cháu ân hận lắm bác ạ,, nếu ngày đó cháu không trẻ con và bỏ lỡ anh ấy thì có lẽ bây giờ cháu và anh ấy đã rất hạnh phúc rồi.

– Ừm,, ngày nó thông báo lấy cái Uyên mà bác còn không tin ý, thấy nó với cháu thân thiết bác cứ tưởng người nó lấy là cháu ai ngờ lại là cái Uyên., thế mà cuối cùng số cái Uyên lại khổ,bị tai пα̣п nằm thực vật những 6 năm mới nhắm mắt xuôi tay.

– Mà cháu phải công nhận anh Nam nặng tình thật,, vợ bị như vậy mà anh ấy chưa bao giờ khiến vợ buồn., đàn ông chung tình như anh ấy hiếm lắm bác ạ.

– Tính nó là thế mà đã tҺươпg ai là tình sâu nghĩa nặng lắm. Lần này cháu về hai đứa tiến tới với nhau được thì tốt quá.

– Dạ lần này cháu về đây cháu sẽ giữ anh ấy thật chặt và không bao giờ bỏ lỡ anh ấy nữa ạ.

– Ừm bác ủng hộ hai đứa mà.,nếu hai đứa tổ chức đám cưới luôn thì bác lại càng mừng cháu ạ.

Tôi đứng ngoài nghe hết những lời bà Tâm và chị Lan Khuê nói,, hoá ra chị ấy chính là bạn thanh mai trúc mã của anh Nam,, tự nhiên tôi lại thấy thất vọng về bản thân mình hơn một chút.. chị ấy xinh đẹp và tài giỏi như vậy còn tôi cho tới bây giờ tay trắng vẫn hoàn trắng tay..

Tiếng bà Tâm khiến tôi giật mình

– Vân cô thập thò gì ngoài đấy đấy ,, vào đây !

Tôi đi vào và khẽ nói

– Bác gọi cháu ạ.

– Ngồi đi,, đứng mãi không thấy mỏi chân à?

Tôi ngồi xuống bà ấy Ьắt đầu ca ngợi chị Lan Khuê

– đây là Lan khuê bạn của thằng Nam đấy,

– Dạ .,

– Cô biết Lan Khuê có trong tay những gì không?

Tôi im lặng không trả lời,, nhìn vẻ mặt vênh váo của chị Lan Khuê là tôi cũng đủ hiểu chị ấy là người chảnh tới mức nào rồi bà Tâm Ьắt đầu kể về Lan khuê cho tôi nghe.

– Bằng tuổi cô nhưng Lan khuê đã lên tới chức giám đốc tài chính của một tập đoàn lớn rồi đấy, Lan khuê còn mua được xe ô tô 35 tỷ,, chưa kể mấy cái quán cà phê hạng sang bên mỹ nữa,, còn bản thân cô Vân bây giờ đã có gì trong tay chưa?

Tôi bị bà Tâm lôi ra so sánh với Lan Khuê tôi thấy bà ấy không công bằng nên tôi cãi

– Bác so sánh cháu với chị Lan khuê thì bất công cho cháu quá ạ, nếu chị Lan Khuê có tuổi thơ vất vả như cháu thì chị Lan khuê có được những thứ đó hay không? Cháu và chị Lan khuê là hai hoàn cảnh đối lập thì làm sao có thể so sánh với nhau được ạ.

Bà Tâm đùng đùng nổi giận rồi bà quát ầm lên

– Cô thấp kém cô kém cỏi mà cô không thừa nhận cô còn nói đạo lý với tôi sao,, cái thứ ngu học gì đâu người ta nói cho mà biết mà lấy động lực để vươn lên lại còn cãi ngang .

– Bác nói hơi quá rồi đấy bác ạ, bác nói bác phải suy nghĩ chứ, bác nghĩ mình có tiền mình giàu có thì muốn nói gì thì nói sao bác.Bác như vậy thì người khác tôn trọng bác sao nổi ạ?

Lan Khuê bênh bà Tâm cô ta trợn mắt đe doạ tôi

– Này con bảo mẫu kia,, mày ăn nói với bác Tâm như vậy hả,,, mày mất dạy quá rồi đấy, lâu rồi không ai dạy dỗ mày phải không để tao dạy dỗ lại mày nhé.

– Chị giỏi thì chị dạy dỗ tôi đi.

Lan khuê lao vào túm tóc tôi và kéo mạnh tôi cũng không dễ bị Ьắt nạt vậy đâu tôi túm tóc chị ta ,, chúng tôi lao vào cấu xé nhau luôn trước mặt bà Tâm..

Bà Tâm hoảng quá không biết làm sao để can chúng tôi ra được ,, bé Tuệ Mẫn ở trong phòng nghe tiếng quát tháo nên con bé chạy ra ,, thấy tôi và Lan Khuê đang cào cấu dựt tóc nhau con bé liền chạy xuống nhà ăn cầm cái chổi lên và vụt vào chân Lan Khuê

– Cô giám ᵭάпҺ mẹ Vân của cháu à,,cháu sẽ ᵭάпҺ cô.

Lan Khuê kêu ầm lên cầu cứu bà Tâm

– Bác Tâm cứu cháu với,,, cứu cháu với,,

Bé Tuệ Mẫn vốn không phải dạng vừa nó cầm váy của Lan Khuê và kéo khiến váy của chị ta tụt xuống đầu gối ,, Lan khuê ngại quá liền buông tóc tôi ra để dùng tay kéo váy lên bé Tuệ mẪn cứ kéo xuống khiến cô ta gào ầm lên , tôi liền tát vào mặt cô ta liên tiếp ,, bà Tâm chạy ra kéo Tuệ Mẫn ra thì Tuệ Mẫn lại lao vào kéo váy của Lan Khuê tiếp..

Bà Tâm nhấc bổng Tuệ Mẫn lên và quát

– Tuệ Mẫn cháu có thôi đi không hả,, người nhà không bênh lại bênh người ngoài là sao???

– Cô Lan Khuê mới là người ngoài ý, bà bỏ cháu xuống để cháu sử lí cô ta.. bỏ cháu xuống..

Vừa nói Tuệ Mẫn vừa vùng lên khiến bà Tâm phải thả con bé xuống và con bé lại tiếp tục lao vào ᵭάпҺ Lan Khuê tiếp,,con bé còn nhỏ mà hung giữ thế,,nó còn với được tóc của Lan Khuê rồi nó đu cả người lên để kéo tóc của Lan Khuê,, Lan Khuê sợ quá vùng lên rồi bỏ chạy ra ngoài,, ngay lập tức Tuệ Mẫn chạy đuổi theo tôi liền giữ con gáι lại

– Thôi con ơi,,, mẹ xin con bình tĩnh lại đi..

– Cô ta giám ᵭάпҺ mẹ,, con sẽ không tha cho cô ta đâu, mẹ bỏ con ra để con sống cҺết với cô ta.

Lan Khuê chạy ra cổng thì đúng lúc Nam về tới ,, ngay lập tức Lan Khuê oà khóc rồi chạy ra nép sau lưng Nam

– Anh ơi cứu em,, cứu em.

– Có chuyện gì thế??

– Con bảo mẫu ᵭάпҺ em,,, nó còn xúi con gáι ᵭάпҺ em nữa,,

– Em bình tĩnh đi rồi nói chuyện.,

– Mặt em xưng phồng lên rồi đây này,, cô ta ᵭάпҺ em đấy anh mau đuổi việc cô ta đi,,

– Anh chưa biết đầu đuôi câu chuyện thế nào thì sao anh có thể đuổi việc Vân được chứ,, chúng ta vào nhà đi rồi từ từ nói chuyện.

Nam và Lan Khuê đi vào nhà tôi và Tuệ Mẫn đang đứng còn bà Tâm thì ngồi ở ghế bà quát ầm lên

– Cái nhà này giờ không ra thể thống gì nữa rồi.chủ tớ ᵭάпҺ nhau lớn bé ᵭάпҺ nhau ,, không coi ai ra gì hả???

Lan Khuê chu tréo lên

– Anh Nam anh hỏi mẹ anh đi mẹ anh là người tận mắt chứng kiến đấy,, cô ta ᵭάпҺ em , cô ta còn xúi con gáι ᵭάпҺ em nữa ,,, cháu nói có đúng không bác Tâm?

Bà Tâm gật đầu rồi lừ mắt nhìn tôi

– Đúng,, cô ta không biết phép tắc gì cả,, con mau đuổi cô ta ra khỏi biệt thự này đi . Sao con có thể giữ một người có tính du con ở trong biệt thự như vậy được cô ta làm hư Tuệ Mẫn đấy.

Bé Tuệ Mẫn liền nói

– Bố đừng nghe bà nội nói linh ϮιпҺ ,, chính cô Lan Khuê là người ᵭάпҺ mẹ Vân trước đấy ạ,, không tin bố chếch cam mà xem ,, chỗ này cam chiếu rõ lắm ạ..

Nam gật đầu rồi nói

– Con gáι nói rất đúng… Lan Khuê em mới về mà đã gây chuyện rồi,, vậy em ra khách sạn ở đi nhé.

Lan Khuê liền lắc đầu không chịu

– Không ,, em ko ra khách sạn ở đâu , lần nào về em cũng ở đây mà sao lần này anh lại đuổi em ra khách sạn chứ???

– Để em ở đây để em lại gây chuyện tiếp sao?

– Em không gây chuyện là cô ta láo ,, em chỉ thay bác Tâm dạy dỗ cô ta thôi..

Bé Tuệ Mẫn liền lắc đầu và nói

– Cô xinh đẹp vậy mà cô nói điêu quá,,, không lẽ cô muốn làm trà xanh à???

Mọi người chσáпg khi nghe con gáι tôi phát ngôn,,, vẻ mặt nó biểu cảm tới mức Nam phải buồn cười anh nhìn tôi nháy mắt

” Em thấy chưa con gáι của chúng ta hơi bị ngầu đấy”

Tôi lườm lại

” Ngầu cái đầu anh ý”

Bà Tâm điên lắm nhưng bà nén cơn giận lại bà hạ giọng xuống

– Thôi không cãi nhau không đôi co nữa,, Lan Khuê vào phòng tắm giặt đi ,, ở đây còn thừa nhiều phòng mà con để con bé ở đây cùng với mẹ cho vui Nam nhé.

– Sao mẹ không dẫn Lan khuê về nhà của mẹ đi,, mẹ còn ở đây làm gì chứ?

– Mấy khi con bé về đây chơi, con đi tắm đi lát cả nhà chúng ta ra ngoài ăn nhé rồi chúng ta từ từ nói chuyện sau con ạ.

Nam thở dài

– Thế nào cũng được..

– Ừm để mẹ đặt chỗ,, Còn Tuệ Mẫn cháu cũng đi tắm rồi mặc váy thật xinh để lát chúng ta đi ăn nhé.

Tuệ Mẫn bĩu môi nói

– Đi ăn với cô Lan Khuê ạ??

– Ừm,, bà với cháu với bố cháu cùng cô Lan Khuê 4 người chúng ta sẽ đi ăn,,

– Sao không có mẹ Vân của cháu nhỉ??

Bà Tâm chưa biết trả lời sao thì tôi nắm tay con gáι và nói

– Con đi ăn cùng mọi người nhé, mẹ bận chút việc nên không đi được.

– Mẹ bận gì thế ạ, con muốn mẹ cùng đi cơ..

Nam cũng nói luôn

– Con gáι nói đúng đấy,, em đi cùng mọi người nhé?

Bà Tâm lừ mắt đe doạ tôi khiến tôi sợ không giám đi cùng

– Dạ em bận mà,, mọi người cứ đi ăn đi ạ..

– Em bận gì thế Vân?

– À mẹ em gọi em về nên lát nữa em về qua nhà một lát anh ạ..

Bà Tâm liền nói

– Lâu không về thăm mẹ thì cô cứ ở lại với mẹ vài hôm cũng được , bé Tuệ Mẫn đã có lAn Khuê trông rồi nên cô cứ yên tâm mà ở nhà chơi với mẹ cô đi,,

Tôi biết bà Tâm đang đuổi khéo tôi mà..tôi thấy buồn lòng lắm những tôi không biết phải làm sao nữa .. và tôi cũng dần đoán ra sự xuất hiện của chị Lan Khuê là do bà Tâm sắp đặt bà bà muốn chia rẽ tôi và Nam.. tôi đi về phòng và sếp quần áo vào ba lô..

Có lẽ tôi nên về nhà vài hôm thật .. thôi mọi chuyện phó mặc cho duyên số vậy…

Thấy tôi đi ra cổng Nam liền đi theo

– Để anh đưa em về nhé..

Thôi để em Ьắt xe về cũng được mà., anh vào nhà với mọi người đi..

– Anh sẽ đưa em về..,đó là trách nhiệm của anh..

Ở trong nhà Lan Khuê thẤy Nam đi theo Vân ra cổng cô tính chạy theo Nam thì Tuệ Mẫn gọi lại

– Cô đi đâu đấy?

– Cô đi đâu thì cũng không liên quan tới cháu .. mau tránh ra cho cô đi.

– Cháu không cho phép cô làm phiền bố cháu đâu..

– Cô có làm phiền bố cháu đâu.. cháu mau tránh ra đi..

– Được thôi., cháu không cản cô nữa .. nhưng mà mắt cô đang bị lấm lem đấy.. nhìn xấu lắm cô ạ..hai mắt cô lem luốc khuôn mặt cô bây giờ trông giống con mèo mướp ý..

Lan Khuê vốn rất coi trọng hình thức cô lại càng không muốn để Nam nhìn thấy bộ dạng xấu xí của mình nên cô hốt hoảng nói

– Cháu nói thật không hả?

– Thật.. cô vào phòng và soi gương đi..

Lan Khuê vội chạy vào phòng soi gương luôn.., khi biết mình bị một đứa trẻ con lừa cô chạy ra thì Nam đã đưa Vân đi mất rồi.. cô muốn giữ Nam lại cũng không kịp nữa..

Lan Khuê bực lắm cô gắt lên

– Tuệ Mẫn sao cháu lừa cô hả???

– Vì cháu không thích cô bám theo bố cháu như thế!

– Cháu còn nhỏ mà đã nói dối người lớn là sao hả, có tin cô ᵭάпҺ đòn cháu không ???

– Bố cháu sẽ rất thất vọng khi biết cô ᵭάпҺ cháu đấy cô Lan Khuê ạ…thế thì mất hình tượng lắm nhỉ?

– Cháu giám…???

– Sao cháu lại không giám chứ.. cô không biết cháu là công chúa của bố cháu à?

Lan Khuê tức lắm nhưng không làm gì được Tuệ Mẫn bởi con bé rất thông minh và lanh lợi , Lan Khuê cũng sợ mất hình ảnh tốt đẹp trong mắt Nam nên cô nhẫn nhịn

Đừng nghĩ trẻ con chúng không biết gì nhé.. chúng biết hết đấy chỉ là mỗi đứa trẻ hiểu vấn đề như thế nào thôi.. và Tuệ Mẫn là một đứa trẻ vô cùng thông minh nó biết đâu là đúng đâu là sai nên Lan khuê khó mà qua mặt được con bé…

Bài viết khác

Cuộc gặρ gỡ định mệnh – Câu chuyện nhân văn sâu sắc về sự lương thiện và lòng nhân hậu

John Thuo là một cậu bé sống lαng thαng ở Nαiɾobi, Kenyα. Công việc hằng ngày củα cậu là đi khắρ ρhố để xin tiền. Một ngày nọ, cậu bé tiến đến một chiếc ô tô để xin tiền người ngồi tɾong xe. Cậu đã chấn động tɾước cảnh tượng mà cậu chứng kiến. Ngồi […]

Trên thế gian này không ai là vô dụng cả, chỉ có điều chúng ta không đặt họ đúng vị trí mà thôi

Có một chàng trai, không thi vào đại học, cha mẹ đã tìm một người vợ cưới về cho anh. Sau khi kết hôn, anh dạγ học tại một trường tiểu học trong làng. Vì không có kinh nghiệm, nên chưa đầγ một tuần anh đã bị học sinh tẩγ chaγ, khiến anh bị sa […]

Người chồng chậm chạρ – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Quán cà ρhê củα chị mới dựng lên chỉ chừng 5 năm, nhưng đã trở thành địα chỉ quen thuộc củα cả xóm. Ai cũng biết, cái quán đông khách là nhờ sự duyên dáng củα bà chủ. Chị xinh đẹρ, tháo vát và lαnh lẹ. Nhưng cũng chính vì thế, những thắc mắc càng […]