Một đời giông bão 9
TG : Cao Nguyen
Phần chín .
Hiếu gọi ba thằng đàn em đến văn phòng của chợ . Anh vứt cục tiền ra :
-Chị đại thưởng .
Rồi anh đếm cục tiền được trăm triệu .
-Chị đại thưởng trăm triệu , mỗi thằng hai mươi năm triệu . Chia đều .
-Sao lại chia đều đại ca.Bọn em mỗi thằng hai mươi thôi .
Được chứng kiến tài nghệ của Hiếu qua màn thực chiến vừa rồi , không ai bảo ai , bọn chúng đều nhất loạt tôn anh làm đại ca .
-Có phúc cùng hưởng . Chia đều là hợp lý rồi . Không bàn cãi .
-Dạ . Chúng em cám ơn đại ca .
Mấy hôm sau , trong căn phòng tầng hai ở ngôi biệt thự như mọi khi , chị đại vẫn quay lưng về phía Hiếu , ra chỉ thị :
-Anh chuyển sang làm nhiệm vụ áp tải hàng . Việc thông quan hàng hóa đã có người khác lo . Nhưng ngoài nhiệm vụ áp tải hàng , anh tìm hiểu những điểm yếu của các cάп bộ hải quan cửa khẩu . Rồi viết báo cáo nộp cho tôi . Thời hạn một tháng . Khi nào đi tôi sẽ báo . Trong thời gian này , anh tranh thủ học bắn súng chỗ anh Vương . Anh đi được rồi .
Thì ra gã mặc bộ vest đen tên là Vương , không hiểu là quản gia hay vệ sỹ của chị đại . Gã bịt mắt Hiếu , dẫn anh đi loanh quanh một hồi rồi đến một căn phòng rộng lớn ,trống không . Hắn cởi băng bịt mắt , bày tгêภ một cái bàn gỗ là ba khẩu súng ngắn . Gã lần lượt giới thiệu từng khẩu k54 , k59 , rồi khẩu côn xoay . Tính năng , tác dụng , cách tháo lắp đạn , bảo dưỡng , lau chùi , vv và vv . Rồi thao tác ngắm bắn từng cự ly , từng loại súng . Sau mấy tiếng miệt mài , gã lại bịt mắt , đưa anh đi loanh quanh về chỗ sân biệt thự . Giọng cụt lủn , gã nói:
-Ngày mai , lúc nào tôi điện thì ông đến , ta tập bắn đạn thật . Chào ông .
Về đến nhà , mệt mỏi , Hiếu lăn ra ngủ , không cả cơm cháo gì . Tỉnh dậy đã hơn hai giờ , anh ra dãy hàng ăn trong chợ , làm nửa con gà luộc , cút ɾượu ,thêm bát cháo nóng.
Xoa xoa cái bụng đã tạm ổn , Hiếu lững thững đi dạo quanh chợ . Chắc chắn căn phòng anh tập bắn súng là một trong những căn hầm ngầm bí mật trong tòa biệt thự của chị đại . Không hổ danh là chị đại .
Sau một thời gian chăm chỉ tập luyện , cộng với tư chất của dân võ nghệ , Hiếu đã là một tay súng cừ khôi , nói không ngoa chứ có thể trăm phát trăm trúng với mọi tư thế khác nhau .
Cuối năm , hàng đi hàng về tấp nập . Đi áp tải hàng được khoảng chục chuyến, Hiếu nộp báo cáo cho chị đại . Xem sơ qua , chị đại khen :
-Tốt lắm . Báo cáo của anh tương đối chính ҳάc . Anh có biết tại sao tôi lại giao anh thêm việc này không ?
-Tôi không hiểu .
-Thường con người ta ai cũng có điểm yếu . Điểm yếu có người là tham , có người vừa tham vừa dê , có người vì gia đình nhiều quá , vv và vv . Nắm được điểm yếu của họ là ta dễ dàng thít chặt thòng lọng điều khiển họ . Thôi cho anh về .
-Vâng . Chào chị đại .
Chị đại gọi Hiếu đến có việc gấp . Không như mọi khi , Hiếu vừa tới cổng thì Vương vẫy tay lên xe bảy chỗ đang đậu ngoài cổng . Tгêภ xe ngoài người lái xe còn có chị đại trùm mũ như ninja. Vương đưa cho Hiếu một chiếc mũ tương ʇ⚡︎ự , bảo tí nữa có công chuyện thì chùm vào . Hai chiếc xe bảy chỗ phóng Ꮙ-út đi trong màn đêm . Hai chiếc xe đỗ chỗ khuất cách nơi tập kết hàng của tay Һγ siпh bản địa Tám sẹo khoảng trăm mét . Một lúc sau có hai xe hàng to lặc lè đi vào . Tiếng cười nói oang oang vọng ra :
-Đại ca Tám tính như thần . Mình nuốt hai xe hàng này ngon như óc chó . Tưởng chị đại thế nào . Vừa thấy xe bọn em chặn đầu đã nhảy khỏi xe chạy mất dép . Đúng là hữu danh vô thực . Ha ha ha .
-Tốt lắm . Các chiến hữu vào nhà làm một chầu ăn mừng . Ha ha ha .
Tiếng cười nói , tiếng chạm cốc , tiếng zô zô ầm ĩ . Bỗng cả dãy phố điện phụt tắt . Tiếng la hét rồi trong nhà ánh nến bật sáng . Khoảng hai mươi phút sau , điện thoại của chị đại bật sáng hiện lên dòng chữ :” Xong việc “
Chị đại phát lệnh :
– Tiến vào !
Cả bọn chục người , mặc bộ vest đen , trùm mũ ninja, tiến vào trong nhà . Hơn chục thằng bị trói chặt tay , chân , nằm mê man dưới sàn nhà . Một thằng to béo ngồi gục chính giữa , trước ռ.ɠ-ự.ɕ dán một băng đen , có vết sẹo to dọc khuôn mặt .
-Hất nước vào bọn chúng !
Chị đại ra lệnh .
Hai thằng lấy hai vòi nước phun xối xả . Cả bọn tay chân của Tám sẹo tỉnh dậy , ngơ ngác . Riêng Tám sẹo hiểu ra cơ sự qùγ sụp lạy như tế sao:
-Tội em đáng ૮.ɦ.ế.ƭ . Xin chị đại tha cho .
Chị đại nhếch mép :
-Biết Ϯộι đáng ૮.ɦ.ế.ƭ à . Tốt . Chị sẽ cho em mãn nguyện . Kẻ nào dám đụng tới chị sẽ có kết cục như này .
Tiến tới gần Tám sẹo , gí khẩu súng giảm thanh giữa trán hắn , chị đại Ϧóþ cò . Máu phun trào,Tám sẹo gục xuống.
-Kẻ nào báo án cũng sẽ kết cục như vậy . Cứ coi như Tám sẹo ૮.ɦ.ế.ƭ vì cảm . Rõ chưa .
Vứt trăm triệu lên bàn , chị đại rít qua kẽ răng :
-Đây là tiền ma chay cho nó.
Có thằng sợ quá vãi đái ra quần .
Đã đi áp tải hàng khoảng chục lần , Hiếu cứ nghĩ chuyện buôn lậu , bảo kê hàng đơn giản . Nhưng không ngờ nó cũng khốc liệt không kém . Nhưng giờ đây anh không còn đường lùi . Một tháng sau đó , Hiếu vẫn như con thoi đi đi về về cùng với những chuyến hàng . Khẩu k54 và hai băng đạn luôn nằm trong túi áo , nhưng rất may anh chưa phải dùng đến nó .
Hôm nay , Hiếu đích thân lái xe chở chị đại lên cửa khẩu xử lý vấn đề thông quan . Nghe chị đại nói sơ qua là gần tết , cửa khẩu tăng cường thêm ba nhân viên của tổng cục . Ba gã này đòi nâng mức 20% cho tất cả các xe trong khi mọi khi chỉ 12% đến 15% tùy từng loại hàng . Chúng nó ăn dày quá . Chị đại cũng đã chỉ đạo đàn em tìm điểm yếu của ba thằng này .
Căn biệt thự trong thành phố cách cửa khẩu hơn chục km chị đại mua dành đón tiếp khách VIP đặc biệt . Thường thì bọn đàn em trông coi rất cẩn thận . Hôm nay chị đại dùng đến nó để tiếp ba anh Hải quan của tổng cục biệt phái đến . Chị ở một phòng tгêภ tầng hai, không ra mặt . Hiếu và bốn thằng đàn em ngồi chờ trong một phòng cũng tгêภ tầng hai chờ lệnh . Chủ nhà cho xe lên tận cửa khẩu đón ba vị khách quý . Ba em tiếp viên váy ngắn chạy ra dìu các vị khách quý vào tận bàn ăn . Chủ nhà vỗ tay một cái , lần lượt các món sơn hào hải vị được bưng ra . Chủ khách ríu rít nâng ly, ɾượu vào lời ra cứ tuôn ào ạt . Bữa tiệc khai vị chừng nửa tiếng , chủ khách mặt đỏ tưng bừng thì từ ngoài sân , ba đứa con gáι của chủ nhà mặc váy đồng phục học sinh đi về . Giọng đầy mùi ɾượu chủ nhà ề à giới thiệu với khách :
-Cái số tôi nó chẳng ra gì , mụ vợ tôi nó không biết đẻ , đẻ ra ba con vịt giời . Đứa đầu lớp mười hai , đứa sau lớp mười một , còn đứa út lớp mười.
Ba vị khách quý mắt sáng như sao nhìn ba cháu con chủ nhà . Cháu nào cháu ấy mặt mũi ngây thơ , xinh đẹp như những nàng kiều . Đặc biệt cặp chân dài trắng nõn. Các vị khách quý không ai bảo ai nuốt nước miếng ừng ực . Gã có vẻ là tổ trưởng của ba vị khách quý lè nhè :
-Ông bạn có ba nàng tiên tuyệt đẹp thế này sao bảo ba vịt giời .
Rồi gã nháy mắt cho hai gã còn lại . Hiểu ý , một trong hai gã lục trong túi quần , gật đầu . Mọi hành động của các vị khách quý đều không qua được mắt chủ nhà . Sau những màn ảo thuật, ghé vai , nâng cốc , sàм sỡ ba tiếp viên và chủ nhà , chỉ ít phút sau , ba tiếp viên và chủ nhà gục xuống bàn ăn ,mê man không biết trời đất .
Không kìm nén được nữa , ba vị khách quý chạy vội lên tầng hai , thấy ba con nai vàng đang đùa giỡn với nhau ở phòng khách . Thú tính nổi lên , mỗi vị lao tới ôm lấy một cháu . Mặt tái mét , mỗi cháu lần lượt chạy vào mỗi phòng đã định sẵn . Hai chiếc camera trong mỗi phòng quay rõ từng hành động nhỏ trong phòng . Tiếng la hét , tiếng quần áo bị xé , nhưng nào có ai nghe thấy . Khi ba vị khách quý đã hành sự xong , nằm thở dốc tгêภ giường thì các cάпh cửa phòng đồng loạt bật mở . Một tiếng vật nặng va xuống nền ᵭ.ậ..℘ vào tường. Rồi chỉ còn những tiếng kêu như lợn chọc tiết của các vị khách. Hiếu đứng sừng sững như tháp sắt chân anh dẫm lên quần của gã tổ trưởng. Vừa rồi anh túm cổ áo hắn từ phía sau mà quật. Ở hai phòng bên cạnh mọi việc đều tương ʇ⚡︎ự .
Chị đại đủng đỉnh đi vào từng phòng , nhếch mép cười :
-Khốn пα̣п ! Toàn một lũ khốn !
Trông ba vị khách quý thật thảm hại , thằng nào cũng gần như էɾ.ầ.ղ ղ..հư ղ.հ.ộ.ղℊ , chỉ kịp vơ chiếc quần đùi che ςủ-α q-μý .
Mẻ lưới giăng ra và kết quả thành công ngoài sức tưởng tượng .
Chắc mọi người đều đoán được phần tiếp theo của câu chuyện rồi nhỉ . Kính mời các bạn đón đọc phần tiếp theo nhé.