Một đời giông bão 6
TG : Cao Nguyen
Phần sáu.
Hôm rồi , Hiếu đến nhà Loan chơi , thấy một chiếc SH dựng trong sân , trong nhà , ông Trọng bố Loan đang chuyện trò với với một thanh niên mặc vest , xem chừng tâm đầu ý hợp lắm . Thấy Hiếu vào , ông Trọng bảo anh ngồi uống nước và ông giới thiệu :
-Đây là anh Sơn , bạn của Loan , mới đi du học về . Còn đây là anh Hiếu ,ân nhân của gia đình đã cứu em Loan thoát khỏi tay bọn thanh niên mất dạy khi em Loan đi tгêภ đường về nhà .
Sơn giơ tay ra bắt tay Hiếu và ra dáng như chủ nhà , rót nước mời Hiếu :
-Anh Hiếu uống nước đi . Cảm ơn anh đã ra tay giúp đỡ .
Loan từ gian nhà bên cạnh đi ra , tíu tít :
-Anh Hiếu , ngồi uống nước rồi đi với em đằng này với em nhé .
Ông Trọng lừ mắt :
-Không đi đâu cả . Ở nhà xem mẹ có sai bảo gì không .
Loan phụng phịu :
-Bố . Cho con đi một chút xíu thôi .
Ông Trọng kiên quyết :
-Không là không . Mẹ đang mệt , ở nhà chăm sóc mẹ .
Ngồi nói chuyện một lúc với ông Trọng và Sơn , Hiếu xin phép ra về .
Mấy lần sau Hiếu đến đều đã thấy chiếc SH dựng trong sân . Anh không vào quay về xưởng . Có lần , nghe tiếng xe máy quen thuộc của Hiếu , Loan chạy ra thì bóng anh đã mờ xa .
Trước đây , khi chưa có Sơn xuất hiện , lần nào đến xưởng Loan đều gặp Hiếu . Nhưng kể từ khi mấy lần đến nhà Loan đều đã thấy Sơn trong nhà , Hiếu tránh mặt cô . Anh không có điện thoại , cô không làm cách nào gặp anh. , nói chuyện với anh được . Gặp Hùng , cô tấm tức:
-Anh Hùng ơi , không hiểu sao dạo này anh Hiếu đều tránh mặt em . Anh Hiếu có tâm sự gì với anh không ?
Hùng đồng cảm :
-Anh ấy không nói chuyện gì cả nhưng đúng là dạo này anh Hiếu có vẻ trầm trầm , buồn buồn . Suốt ngày chỉ chú tâm vào công việc . Anh có hỏi thì anh ấy bảo không sao , mỗi người đều có một số phận rồi .
-Lạ thật! Em cũng không hiểu anh ấy suy nghĩ gì .
Hùng đột nhiên hỏi Loan :
-Anh thấy Hạ nó nói hình như dạo này có một anh đi du học đang để ý đến em phải không ? Hay là vì chuyện đó mà anh Hiếu buồn .
-Ồ! Nếu vì chuyện này này mà anh Hiếu buồn thì lạ thật . Anh Sơn đến nhà chơi thì việc của anh ấy , em yêu anh Hiếu chứ em có để ý gì đến anh Sơn đâu .
Biết mình lỡ lời , Loan đỏ mặt .
Hùng trêu :
-Á à . Khẳng định yêu anh Hiếu rồi nhé . Nói lại lần nữa để anh ghi âm vào anh truyền đạt tới anh Hiếu .
Loan bướng bỉnh :
-Anh lấy điện thoại ra ghi lại đi . Em nói to cho anh , cho anh Hiếu, cho cả làng cả nước biết chứ em ngại gì .
Thế rồi , Loan đợi Hùng lấy điện thoại ra ghi âm , cô hét to :
-Anh Hiếu ơi em yêu anh . Loan yêu anh Hiếu . Loan yêu anh Hiếu suốt đời . Anh Hiếu ơi Loan yêu anh .
Rồi Loan ngồi xuống ghế , ôm mặt khóc nức nở .
Hai hôm sau , Hùng ra tận siêu thị , đưa cho Loan một lá thư dầy . Hùng bảo :
-Anh Hiếu nhờ anh chuyển giúp tới Loan lá thư này.
Loan sửng sốt :
-Thế anh Hiếu đâu anh ?
-Anh Hiếu đi rồi . Anh cũng không biết anh ấy đi đâu . Thôi chào em anh về .
Giọng buồn buồn , Hùng nói với Loan rồi lầm lũi đi về .
Cầm lá thư tгêภ tay , Loan xin phép nghỉ làm. Về đến nhà , cô đi thẳng vào phòng mình , mở lá thư của Hiếu ra đọc . Những giọt nước mắt lã chã rơi tгêภ trang thư :
” Loan thân yêu !
Khi em nhận được lá thư này của anh thì anh đã đi rất xa rồi . Anh không đủ can đảm để gặp em trực tiếp .
Loan thân yêu !
Ngàn lần anh xin lỗi em . Anh sợ rằng gặp em trực tiếp anh không đủ dũng cảm để xa em , không đủ can đảm để nói thật hết sâu thẳm lòng mình .
Anh đành nhờ những dòng chữ này để đến với em , giãi bày nỗi lòng của mình đến với em .
Loan thân yêu !
Anh đã yêu em từ ngay lần đầu gặp mặt , anh ấm lòng khi được ở bên em , được nghe giọng nói , tiếng cười của em . Chính vì vậy anh cứ lần lữa không dám cho em biết về quá khứ thật của anh . Sợ rằng khi em biết được quá khứ của anh thì cũng là lúc em sẽ rời xa anh . Con người anh thật ích kỷ phải không em .
Nhưng hôm nay , anh mong rằng khi sau biết được sự thật về của anh , em sẽ nguôi ngoai nỗi lòng .
Anh mồ côi cha mẹ từ khi lên mười tuổi , bà nội vất vả nuôi anh khôn lớn . Đến năm lớp mười hai , anh yêu cô bạn cùng lớp cùng làng . Nhưng tưởng mộng đẹp sẽ theo bọn anh suốt cuộc đời . Nào ngờ tai ương ập đến . Cô ấy bị cha dượng cưỡng hϊếp . Một hôm đến nhà cô ấy , anh lại được chứng kiến cha dượng cưỡng hϊếp cô ấy một lần nữa . Phẫn uất tột cùng , anh đã lao vào ᵭάпҺ ૮.ɦ.ế.ƭ lão ta . Anh bị xử tù tám năm . Ra tù , xin việc nhưng không đâu nhận anh vào làm việc. Người ta sợ thằng đi tù về với cái án ﻮ.เ.+ế+..Ŧ người như anh . Cũng may Hùng bạn anh đã nhận anh vào xưởng của cậu ấy làm việc . Anh muốn làm lại cuộc đời , muốn trở thành người lương thiện .
Rồi duyên phận cho anh được gặp em . Em ngây thơ , nhí nhảnh , trẻ trung đã thổi vào hồn anh một luồng gió mới . Anh khao khát được yêu thương , khao khát có được căn nhà hạnh phúc . Nhưng rồi anh lại sợ :” Nếu biết được quá khứ của anh , một thằng mới ra tù vì Ϯộι ﻮ.เ.+ế+..Ŧ người , liệu em có còn yêu anh ? Liệu gia đình em có chấp nhận một thằng tù như anh ? Chắc chắn là không ! Vì gia đình em là gia đình gia giáo , bố mẹ em là công chức nhà nước . “
……………………………………..
………………………………………
Cho đến khi anh gặp Sơn ở nhà em , anh thấy cậu ta mới là người phù hợp với em , với gia đình em . Cậu ta mới là người mang cho em hạnh phúc .
Ở một nơi nào đó tгêภ thế gian này , anh vẫn luôn cầu mong cho em luôn hạnh phúc . Cầu mong mọi điều tốt đẹp nhất luôn đến bên em .
Vĩnh biệt em !
Đặng Văn Hiếu ” .
Loan gục xuống , cõi lòng tan nát .
Hiếu nổi bật giữa bao người qua lại vì dáng người cao lớn và bộ râu rậm rạp , cưỡi tгêภ chiếc wave nhỏ xíu.Hiếu dựng xe , đi vào trong quán bια . Vừa ngồi xuống chưa kịp gọi phục vụ anh đã thấy có người nhìn chằm chằm, trông khá quen.
– Anh Hiếu râu đúng không ạ. Em là Quang , Quang hà mã đây anh nhận ra em không ạ ?
Vừa nói hắn vừa bước tới ngồi đối diện Hiếu , trông hắn ta khá bảnh với áo sơ mi quần âu cùng đôi giày đen và chiếc đồng hồ vàng choé . Giờ nhìn gần thì Hiếu đã nhận ra hắn là ai rồi. Ở trong tù Quang hà mã– kẻ đang ngồi trước mặt anh chỉ là một tay cắc ké đàn đúm theo đám sai vặt, chỉ có cái mã to ҳάc . Quang theo đuôi đám bạn tù định ЬắϮ пα̣t anh . Nhưng đen đủi cho hắn gặp phải một tay có khí chất , có nghề tương đối . Quang hà mã bị anh ᵭάпҺ đến qùγ lê qùγ lết , mồm luôn miệng cầu xin anh tha ๓.ạ.ภ .ﻮ . Từ đấy hắn tôn anh làm đại ca lần nào thấy cũng cúi gập lễ phép chào từ xa.
Hiếu cười nói :
– Mày giờ ngon quá anh không nhận ra đấy.
-Hehe, anh đừng mỉa mai em vậy chứ, nhờ chộp giật được khi thành phố thay đổi chứ em thì có gì mà ngon lành hả anh…
Quang vẫn rất lễ phép trước Hiếu.
-Anh ra trại lâu chưa ?
-Tao ra được hơn năm nay rồi . Giờ lang thang tгêภ này không biết có kiếm được việc gì không ?
-Đại ca còn nhớ bọn Kiên tộ với Minh kiến lửa không ạ. Tháng trước em thấy chúng nó về, em hỏi đại ca mà không thằng nào nói. Đại ca chờ tý em bảo quán dọn phòng sẵn anh em mình ngồi uống…
Quang hà mã vừa nói vừa đi tìm chủ quán.
Vài phút sau Minh, Kiên cùng một thanh niên nữa đến quán. Nó là Tư cũng là đệ ruột của Hiếu trong tù . Thấy Hiếu nó bước nhanh đến ôm chầm lấy anh. Nói luyên thuyên cả nhưng dễ thấy là vẻ vui mừng ra mặt của nó. Bia được ba ʋòпg Quang mở miệng hỏi Hiếu về dự tính của anh, thấy Hiếu mơ hồ hắn nói:
-Vậy đại ca giúp em việc này được không ? Sạch sẽ kiếm ra tiền nhưng với em hơi khó, nhưng với đại ca thì quá dễ. Em được một anh bên phường nhờ quản lý chợ mới mở mà em chưa dám nhận vì em nhiều việc quá, với cả khu đấy em không có uy. Chợ đang hoàn thiện mười ngày nữa là xong hết nhưng mọi người buôn bán đông lắm rồi . Đại ca về đấy em vừa dễ ăn nói với người ta, đại ca cũng có thu nhập.
Hiếu trầm ngâm vì anh biết Quang đang giúp mình.Quang vội vã nói tiếp :
-Đại ca giúp em với, mà bọn thằng Minh cũng cần việc nữa đúng không, đại ca quản lý chợ nhiều việc cần chúng nó theo đại ca lắm ạ.
Đến lúc này thì Hiếu đồng ý . Đúng vậy bọn đàn em cần anh dẫn dắt , còn anh cần việc cần tiền.
-Được . Anh nhận lời . Bọn anh sẽ làm tốt chú yên tâm.
-Em cảm ơn đại ca đã giúp em . Anh nghỉ khỏe rồi vào việc luôn anh nhé.
Chầu bια tiếp tục mọi người hàn huyên đủ thứ chuyện tгêภ đời, thông qua Quang mà Hiếu biết thêm về những thay đổi của thành phố này.
Cuộc đời Hiếu râu lại rẽ sang một hướng khác . Dữ nhiều hơn lành . Điều gì chờ đón Hiếu phía trước . Mời mọi người đón đọc phần tiếp theo nhé .