Một đời giông bão 4
TG : Cao Nguyen
Phần bốn .
Từ buổi bốn người ngồi cùng nhau chuyện trò vui vẻ , thỉnh thoảng Loan cùng Hạ , cũng có khi chỉ mình Loan đến xưởng mộc của Hùng ốc. Khi thì túi hoa quả cho Hiếu, khi thì hộp sữa bột cho bé con nhà Hùng Hồng. Mối quαп Һệ giữa Loan và Hiếu ngày càng trở nên thân mật hơn . Một hôm Hiếu bảo :
-Lương nhân viên bán hàng siêu thị như em lấy đâu ra tiền mà hay mua quà vậy làm bọn anh ngại lắm . Em cứ đến chơi là anh vui rồi .
Loan mỉm cười :
-Có đáng là bao đâu anh .
Hùng chen vào :
-Thôi thế này , có đi có lại mới toại lòng nhau . Chủ nhật này em với anh Hiếu cùng em Hạ đến nhà Loan chơi . Một là tăng cường tình đoàn kết , hai là xem nhà em Loan có đồ mộc nào cần đóng mới thì anh Hiếu thế hiện tay nghề , làm kỷ niệm cho gia đình Loan .
Hạ vỗ taγ tάn thưởng :
-Đề xuất của anh Hùng thật tuyệt vời . Em nhất trí . Thế nào Loan , có muốn cho người ta đến nhà chơi không ? Hí hí..
Loan đỏ mặt , bẽn lẽn :
-Cái con quỷ sứ này . Tao mấy lần rủ anh Hiếu đến nhà chơi rồi chớ bộ . Nhưng anh ấy ngại . Nếu chủ nhật này mọi người đến chơi nhà em thì vui quá ạ .
Hùng chốt hạ :
-Vậy chủ nhật này ta đến nhà em Loan chơi nhé .
Loan chạy ra ngoài cổng đón mọi người . Chỉ có Loan và Quân em trai Loan đang học lớp chín ở nhà , bố mẹ Loan đi có việc . Căn nhà ba gian cũ được cơi nới hai bên . Hiếu cùng mọi người bước vào nhà, mọi thứ khá bình thường nhưng ngăn nắp và sạch sẽ . Qua ngôi nhà dễ nhận ra gia đình Loan khá nề nếp và các thành viên trong gia đình khá ý thức.
Cu cậu Quân sán lại gần Hiếu
thủ thỉ :
-Em chào anh Hiếu , em nghe chị Loan kể chuyện nhiều về anh hôm nay mới được gặp anh . Anh tập luyện thế nào mà cao to đẹp trai thế . Em nghe chị Loan bảo anh giỏi võ lắm , anh dạy võ cho em nhé .
Hiếu nhéo tai Quân cười hiền:
-Cậu nhóc, anh học võ chỉ để ʇ⚡︎ự vệ thôi . Cậu còn nhỏ tập trung vào học tập cho giỏi nghe nhóc , võ vẽ làm gì .
-Ứ . Em cũng muốn được giỏi võ như anh , anh dạy em đi .
Loan nghiêm nét mặt :
-Quân . Không được làm phiền anh Hiếu . Đi chỗ khác chơi .
Hiếu ôm lấy Quân, cười cười:
-Chị Loan ghê gớm nhỉ , có hay ЬắϮ пα̣t em không ? Được rồi , nếu chịu khó học giỏi thì anh sẽ dạy võ cho .
Bố mẹ Loan đều là người nhà nước , tức là bố Loan làm ở phòng kế hoạch của huyện , mẹ Loan là giáo viên dạy trung học cơ sở , cách nhà chừng hơn km . Hai ông bà hiền lành , mọi chi tiêu trong gia đình đều dựa vào lương , vì ngoài khoản lương ra ông bà không có nguồn thu nào khác . Chính vì vậy , cuộc sống của gia đình tương đối thanh đạm . Từ ngày Loan đi làm , là nhân viên bán hàng ở siêu thị , cuộc sống mới đỡ dần vì nhà chỉ còn Quân là học sinh chưa kiếm ra tiền .
-Cháu chào cô , chú . Cô chú đi có việc về ạ .
Mấy anh em đang ngồi uống nước , thấy bố mẹ Loan về , đồng thanh chào . Bố mẹ Loan hồ hởi :
-Chào các cháu . Các cháu ngồi xơi nước . Bữa trước em Loan cũng nói chuyện chủ nhật này bạn bè của em đến chơi . Quý hóa quá .
Loan giới thiệu với bố mẹ :
-Hì hì hì . Đây là Hạ , bố mẹ đã biết , còn đây là anh Hùng , chủ xưởng mộc Hùng Hồng ở tгêภ phố huyện , còn đây là anh Hiếu ,ân nhân của con mà con đã kể chuyện cho bố mẹ . Còn giới thiệu với hai anh đây là bố mẹ em . Bố mẹ ngồi uống nước với bọn con .
Ông Trọng bố Loan bắt tay Hùng , bắt tay Hiếu :
-Cháu trẻ thế này mà đã có xưởng mộc xem chừng to nhất phố huyện . Thanh niên bây giờ giỏi thật . Còn cháu , vợ chồng cô chú cám ơn cháu nhiều , may nhờ có cháu , nếu không không biết chuyện gì xảy ra . Các cháu uống nước đi . Ở đây chơi rồi ăn cơm với gia đình cô chú nhé .
Quay sang phía Hạ , ông Trọng nhắn nhủ :
-Hạ làm cùng với em nó , bảo ban em nó giúp cô chú , chứ Loan nhà cô chú trẻ người non dạ , tồ lắm cháu ạ .
Hạ cười vui vẻ. :
-Đấy Loạn nghe bố nói đấy nhé , nếu chị bảo không nghe là chị lấy roi quất đít đây .
Mọi người đều cười vui vẻ . Loan vẫn không quên câu nói cửa miệng :
-Cái con ranh này .
Cô Hà mẹ Loan mỉm cười :
-Các cháu uống nước đi . Tí nữa Loan với Hạ giúp mẹ nấu nướng nhé .
– Dạ . Bố và hai anh ngồi uống nước, bọn em xuống bếp giúp mẹ ạ .
Hùng lấy túi quà :
-Chúng cháu có chút quà biếu gia đình ạ .
-Đến chơi với gia đình là quí hóa quá rồi , làm gì phải khách sáo quà cáp thế các cháu . Cho cô chú xin . Cám ơn các cháu nhé .
-Dạ . Chúng cháu ra vườn ngắm cây cối . Vườn nhà ta rộng quá chú nhỉ .
Vừa đi Hiếu vừa nói nhỏ với Hùng :
-Anh nghĩ mình đóng cho cô chú bộ bàn ghế uống nước chứ nhìn bộ bàn ghế anh em mình vừa ngồi chắc được đóng từ những năm thập niên tám mươi của thế kỷ trước .
– Vâng . Em cũng nghĩ như anh .
Cu Quân cứ bám riết lấy Hiếu, chuyện trò với anh như thể đã thân quen từ thuở nào . Bữa cơm thật ngon , không khí vui vẻ và ấm cúng . Hạ không ngớt trêu Loan . Ông Trọng hỏi han về công việc của Hiếu ở xưởng , về gia đình anh . Hiếu ngậm ngùi :
-Cháu bây giờ chỉ có một mình , bố mẹ ,ông bà nội ngoại đều đã mất cả . Cháu làm việc ở xưởng của Hùng , cũng ít về quê lắm . Cháu coi nhà của vợ chồng Hùng như nhà của mình .
-Thật Ϯộι nghiệp cháu . Nếu không ngại thỉnh thoảng cháu đến nhà cô chú chơi .
-Vâng ạ . Cháu thấy gia đình mình cũng gần gũi thân thiết như gia đình bác Thìn hàng xóm của cháu ở quê . Nếu rảnh rỗi cháu sẽ đến chơi ạ .
Nửa tháng miệt mài với công việc , nhiều lúc vừa ăn cơm xong , Hiếu lại ra ngắm nghía , đục đục , đẽo đẽo tác phẩm của mình , không kể trưa hay tối . Loan đến chơi thấy vậy lên tiếng :
-Anh Hiếu chịu khó thế , nghỉ tay một lúc đi anh .
-Hì hì hì . Bao giờ xong tác phẩm này thì anh mới yên tâm được .
Nhiều khi Loan suy nghĩ vẩn vơ : ” Mình yêu anh Hiếu thật rồi sao . Nếu không yêu sao lúc nào cũng nhớ đến anh ấy . Ngày nào không được gặp anh mình không thiết làm gì . Vậy là yêu sao ? “
Loan đem thắc mắc của mình hỏi Hạ . Hạ cười cười :
-Yêu rồi cô nương ạ . Tôi thấy cô yêu anh Hiếu ngay từ buổi tối hôm đấy rồi . Người ta nói trong cái rủi lại có cái may . Nếu không bị mấy thằng mất dạy sàм sỡ thì đâu có gặp và quen được người trong mộng . Hí hí hí …
-Nhưng mà tao thấy anh Hiếu cứ sao sao ấy . Lẽ nào anh ấy không hiểu được tình cảm của tao . Nhưng tao thấy anh Hiếu nhiều khi cứ rụt rè , ngập ngừng, lảng tránh tình cảm của tao thì phải ? Hay là tao chủ động quá nên anh ấy coi thường ?
-Không phải đâu cô nương . Tao thấy nhiều khi anh Hiếu nhìn mày say đắm lắm . Nói chuyện với tao hay vợ chồng anh Hùng thì rất vô tư , thoải mái . Còn nói chuyện với mày nhiều khi lúng túng như gà mắc tóc ấy . Khi yêu người ta thường như vậy .
-Tao cảm thấy anh ấy có uẩn khúc gì nên mới vậy .
-Được rồi . Lúc nào đó tao hỏi chuyện anh Hùng xem sao
Một hôm đang ngồi ăn cơm trưa , Hùng hỏi :
-Anh Hiếu này , em thấy Loan nó thích anh ra mặt mà sao anh cứ lửng lơ con cá vàng vậy ? Hay là anh không thích em nó . Em Loan xinh xắn , ngoan ngoãn , gia đình thì nền nếp . Anh chê ở điểm nào ?
Hùng ngập ngừng :
-Thân phận như anh đâu dám chê mà ngược lại anh thấy mình không xứng . Anh chỉ có một thân một mình , lại là một thằng mới ra tù . Anh thiếu thốn tình cảm nên gặp những người tốt như gia đình Loan anh cũng khao khát lắm chứ . Anh là một thằng đàn ông , nên trái tιм cũng muốn yêu lắm chứ bộ . Anh cũng rung động trước tình cảm của Loan . Nhưng nghĩ đến thân phận mình anh không muốn cô ấy khổ .
Hùng đồng cảm :
– Em cũng hiểu suy nghĩ của anh . Nhưng đó là quá khứ . Mà bản chất con người anh từ trước đến giờ vẫn là một người tốt . Chẳng qua hoàn cảnh đưa đẩy .
-Vẫn biết vậy nhưng anh sợ rằng khi biết quá khứ của anh thì rồi sẽ làm khổ cô ấy vì ngoài Loan ra còn có bố mẹ cô ấy . Làm sao họ chấp nhận cho con gáι mình yêu một thằng mới ra tù như anh . Xã hội mình bây giờ vẫn còn định kiến với những người như anh em mình lắm .
– Kệ chứ . Cứ nghĩ như anh thì làm sao em lấy được vợ . Đấy . Anh thấy không , em lấy được Hồng mà lại là người cùng làng đấy thôi .
-Hoàn cảnh em khác hoàn cảnh anh , không thể so sánh khập khiễng được .
-Vậy thì phải làm sao ?
-Lúc nào em khéo léo nói quá khứ của anh cho Hạ biết , xem phản ứng của Loan ra sao .
-Vâng . Em nghe theo anh . Cũng chỉ còn có cách đó thôi.
Con đường dẫn đến tình yêu của Hiếu và Loan thật trắc trở . Liệu tình yêu có đến được với hai người không ? Có bị rào cản nào không ? Mời các bạn đón đọc phần tiếp theo nhé .