Một đời giông bão 3
TG : Cao Nguyen
Phần ba .
Hơn nửa năm đã trôi qua , Hiếu râu cũng đã hòa nhập vào cuộc sống đời thường . Trong công việc anh chịu khó , làm việc có trách nhiệm . Những lời nói giao tiếp trong tù cũng đã được loại bỏ dần , thay vào đó là những lời dân dã hiền lành . Bạn thợ ai cũng mến anh . Anh lại có duyên kể chuyện , khiếu hài hước nên những lúc rảnh rỗi , mọi người đều xúm quanh anh , thỉnh thoảng tiếng cười lại rộn lên tán thưởng . Anh tích cóp tiền lương cũng đã mua được cho mình một con xe máy cũ để đi lại cho thuận tiện , không phải mượn xe của Hùng ốc những khi có việc cần đi .
Hôm nay , chủ nhật , xưởng nghỉ việc , Hiếu chuẩn bị khá tươm tất với quần Jean áo polo và đôi giày thể thao trắng, râu tóc gọn gàng anh ҳάch giỏ quà lên đường về quê . Về nhà , anh mở cổng , mở cửa nhà bước vào thắp hương cho ông bà nội và bố mẹ . Xong anh sang nhà ông bà Thìn hàng xóm . Đến sân nhà thì ông Thìn và út Vân đã đứng đón anh ở cửa. Ông Thìn và út Vân khá bất ngờ vì hôm nay anh rất khác, sáng sủa nam tính và mạnh mẽ, có điều chiếc xe wave với anh quá nhỏ khiến nhìn anh bây giờ giống như gấu dắt xe đạp trong rạp xiếc . Ông Thìn cười nói :
-Thấy tiếng mở cổng bác biết ngay là cháu về . Vào nhà đi cháu .
Út Vân bụm miệng , khúc khích cười :
-Hôm nay trông anh Hiếu bảnh trai quá ta , cứ như công ʇ⚡︎ử Bạc Liêu ấy. Chỉ Ϯộι … Hí hí hí .
Hiếu cũng cười theo :
-Chỉ Ϯộι sao út Vân ? Dạ cháu có chút quà nhỏ biếu gia đình . Bác gáι đi đâu bác à ?
Ông Thìn rót nước mời Hiếu và mắng yêu con gáι :
-Uống nước đi cháu . Cái con bé này chỉ giỏi trêu anh . Xuống bếp đun cho bố xoong nước để tí nữa ϮhịϮ gà .
Út Vân cười nắc nẻ :
-Con thấy anh Hiếu dắt xe máy cứ như gấu dắt xe đạp ấy a …. hí hí hí .
Út Vân tung tăng chạy xuống bếp , Hiếu nhìn theo bật cười bởi điệu bộ nhí nhảnh của cô bé . Khi nghe Hiếu kể đã có công việc ổn định ở xưởng mộc của anh bạn cách đây hơn hai chục cây số , ông Thìn vui mừng :
-Thế là tốt quá rồi . Cố gắng chịu khó làm việc , rồi kiếm một cô vợ cháu à .
Hiếu ngậm ngùi :
-Trước mắt , cháu chỉ tập trung vào công việc , còn vợ con , người như cháu ai người ta thèm để ý .
Ông Thìn động viên :
-Cháu đừng có suy nghĩ tiêu cực vậy . Cháu cứ chịu khó làm ăn , thiếu gì con gáι vây quanh . Út Vân nhà bác còn nhỏ tuổi quá không bác đã gả con gáι cho cháu .
Hiếu cười :
-Út Vân xinh đẹp thế . Cháu cảm ơn bác đã quan tâm .
-Dạ . Cháu chào bác , bác đã đi chợ về .
– Hiếu đấy à . Ừ . Bác mới đi chợ về . Chợ hôm nay đông đông là . May quá bác mua được mớ lươn đồng . Hôm nay bác làm món chả lươn lá xương sông cho hai bác cháu anh thưởng thức .
Bữa cơm thật ngon đậm chất quê với tài nấu nướng của Vân và bác Thìn gáι cùng với sự thân thiện gia đình dành cho Hiếu . Anh cũng ʇ⚡︎ự nhiên ăn nhiều nói nhiều hơn. Lâu lắm rồi anh mới có cảm giác này , cảm giác giống như có lại gia đình đã mất đi trong quá khứ vậy.
Buổi chiều , Hiếu cùng bác Thìn trai đi bắt cua , kéo lưới . Ông trời chắc cũng chiều lòng hai bác cháu nên ngoài mớ cua đồng , hai bác cháu còn bắt được ba con chép sông mỗi con dễ đến hơn kg , một con cá măng sông gần hai kg và mớ tép . Hiếu cùng bác Thìn gáι , út Vân sắn tay chế biến . Chả cá măng, riêu cua , bát dưa kho tép , cá chép rán . Một mâm cơm đậm chất hương đồng gió nội . Mãi đến hơn tám giờ tối anh mới xin phép hai bác ra về .
Về cách nhà Hùng ốc khoảng hai cây số, anh thấy ba người đàn ông đang giằng co với một người dáng vẻ phụ nữ. Đi đến gần , người phụ nữ thấy anh kêu to:
-Anh ơi cứu em với !
-Có chuyện gì đấy ? Sao ba người đàn ông lại ЬắϮ пα̣t một người đàn bà ?!
Vừa dừng xe, Hiếu vừa lớn tiếng .
-Không phải việc của mày . Biến đi !
Một thằng trong bọn lên tiếng .
-Chúng nó định sàм sỡ em anh ơi . Em không quen biết bọn chúng . Anh ơi cứu em !
Nhìn thấy đám thanh niên choai choai chỉ độ mười bảy , mười tám tuổi vẫn vây quanh cô gáι , đứa cầm tay , đứa giữ xe , Hiếu gằn giọng :
-Chúng mày buông cô ấy ra !
-Á ! Thằng này láo ! Định anh hùng cứu mỹ nhân đấy hả .
Cả ba thằng buông tay cô gáι , lùi lại , chúng rút hung khí . Thằng thì dao, thằng tuýt sắt , thằng côn nhị khúc . Nhìn thấy dáng vẻ của ba thằng , Hiếu bật cười :
-Đúng là bọn Һγ siпh xóm .
Rồi anh xông vào thằng cầm dao , chỉ bằng một thế võ đơn giản , con dao đã bị anh tước được , chỉ cần mạnh tay tí nữa là cổ tay nó gãy rời nhưng anh không nỡ . Thằng cầm dao đau đớn ngồi bệt xuống đất . Quay lại hai thằng còn lại , anh lừa thằng cầm tuýt sắt , rồi túm chặt một đầu tuýt sắt ,anh giật mạnh . Theo đà kéo , thằng cầm tuýt sắt cắm mặt xuống vệ cỏ bên đường . Thằng cầm côn nhị khúc sợ quá , luống cuống khua loạn xạ , thế nào lại trúng đầu hắn , kêu oai oái . Anh tiến đến , cầm cái côn nhị khúc , biểu diễn vài đường :
-Phải như thế này này chú em à .
Rồi anh vứt trả đồ nghề cho chúng , miệng quát :
-Cút . Lần sau đừng có giỏ thói sàм sỡ phụ nữ nữa nghe không !
Ba thằng cúi rạp, lạy Hiếu như tế sao :
– Cám ơn đại ca đã tha Ϯộι . Bọn em có mắt như mù .
Rồi ba thằng đứng dậy , đi giật lùi ra xe máy của bọn chúng, rồ ga phóng mất dạng. Còn lại hai người , cô gáι rối rít:
-Em cám ơn anh nhiều lắm . May mà có anh không thì ….
-Em đi đâu về muộn vậy , con gáι lần sau đi đường phải cẩn thận .
– Dạ . Em đến chơi nhà đứa bạn , mải chuyện nên về nhà hơi muộn . Nơi đây an ninh tốt lắm , không hiểu sao hôm nay lại xảy ra chuyện .
-Nhà em có gần đây không ? Để anh đưa em về .
-Dạ . Nhà em cách đây chỉ khoảng một km , em tên Loan ạ . Còn anh tên gì ạ ?
-Anh tên Hiếu .
-Anh nhà có gần đây không ạ ?
-Nhà anh ở cách đây hơn hai chục km cơ .
-Thảo nào , em thấy anh là lạ . Anh đi chơi tối thế ạ ?
-Không . Hôm nay anh về quê , giờ lên chỗ làm .
-Anh làm ở đâu ạ ?
– Anh làm ở xưởng mộc chỗ bạn anh , xưởng mộc Hùng Hồng ấy .
-Thì ra vậy . Gần nhà bạn của em .
Đến nhà em rồi ạ . Em mời anh vào uống nước ạ .
-Thôi em à . Để khi khác . Bây giờ cũng muộn rồi .
-A . Suýt nữa thì em quên . Anh cho em xin số điện thoại của anh ạ .
-Anh không có điện thoại .
Hiếu gãi đầu gãi tai , bối rối .
-Dạ . Anh không có dùng điện thoại ?
Hiếu gật đầu :
-Đúng rồi , anh không có việc gì dùng đến điện thoại , anh mới ….
Nói đến đây Hiếu kịp dừng lại . Anh chào cô gáι ra về , còn Loan đứng nhìn theo anh đến khi khuất bóng cô mới quay vào nhà .
Trưa hôm sau , Loan cùng bạn là Hạ cầm túi quà sang nhà Hùng ốc . Lúc đó , thợ thuyền đã nghỉ , chỉ có Hùng ốc và Hiếu râu đang ăn cơm , Hồng vợ Hùng tranh thủ ăn cơm xong đã chạy vào làng với con rồi . Thấy hai cô gáι đến chơi , Hùng ốc ngạc nhiên :
-Chào hai người đẹp , mời hai em ngồi uống nước , đợi bọn anh chút xíu nhé . Hạ rót nước mời bạn hộ anh nhé .
Định bưng mâm bát ra chậu để tí nữa vợ về rửa, thì Loan nhanh nhẹn bưng mâm bát:
-Anh để bọn em rửa bát cho.
Trong lúc Loan và Hạ rửa bát đĩa, Hùng hỏi nhỏ Hiếu :
– Vậy là sao anh ?
– Anh cũng không biết nữa .
Hùng và Hiếu ra bàn uống nước , Loan và Hạ rửa xong bát đĩa, ra bàn hai người ngồi đối diện với Hiếu và Hùng . Hạ mau miệng thưa:
-Hì hì hì . Thưa với anh Hùng đây là Loan , bạn thân của em . Loan hôm qua đi đến chơi nhà em , lúc tối về nhà bị mấy thằng mất dạy sàм sỡ , may mắn có anh Hiếu đi qua ra tay giúp đỡ.Nay bạn em có chút quà nhỏ , gửi biếu anh Hiếu để tỏ lòng biết ơn ạ .
Hiếu ngượng nghịu :
-Có gì mà phải ơn với huệ , ai ở trong hoàn cảnh đó cũng xử sự như anh thôi mà .
Loan mặt ửng hồng, sôi nổi:
-Anh Hùng và Hạ không biết đấy thôi . Anh Hiếu giỏi võ cực . Chỉ với vài đường quyền , anh Hiếu đã cho ba thằng có hung khí đo ván , lạy anh như tế sao .
Hùng ốc chêm vào :
-Anh Hiếu giỏi võ như thế mới là đại ca của bọn anh .
Biết mình lỡ lời , Hùng bịt miệng không nói gì nữa .
Hạ cười tít mắt , không chú ý lắm đến câu từ của Hùng :
-Cả sáng hôm nay , Loan cứ luôn miệng kể với em về anh Hiếu thế này , anh Hiếu thế kia , làm em suýt nhầm tiền hàng của khách . Rồi mắt nó mơ màng :” Người trong mộng của tao đây rồi ” .
Loan đấm Hạ thùm thụp :
-Con ranh . Chỉ giỏi bịa chuyện .
Nàng đỏ mặt liếc nhìn Hiếu , thấy anh lúng túng xoa má , nơi bộ râu quai nón mới hôm qua được cạo sạch sẽ , mà hôm nay đã tranh nhau ngoi ra ngoài .
Liệu tình yêu có đến với Hiếu và Loan không ? Mời các bạn đón đọc phần tiếp theo nhé .