Một đời giông bão 2
TG : Cao Nguyen
Phần hai .
Bỗng tiếng của gã mập ngồi tгêภ bệ bê tông vang lên :
-Thôi đủ rồi ! Dừng tay . Thằng kia lên đây tao bảo .
Hiếu ngơ ngác nhìn ngó xung quanh thì gã mập vẫy tay :
-Mày đấy . Lên đây ngồi cạnh tao .
Mấy thằng vừa ᵭάпҺ nhau với Hiếu ngạc nhiên :
-Đại ca ! Vậy là sao ?
Khi Hiếu đã ngồi cạnh tên mập , hắn hỏi :
-Mày học võ ở đâu ?
-Tôi học của ông thầy cùng làng .
– Ông ấy tên gì ?
-Dạ . Tên là Nhất
– Ở đâu ?
– Dạ . Thôn …. Xã …. Huyện … Ông không mở lò . Chỉ dạy mấy thằng như tôi vài miếng ʇ⚡︎ự vệ phòng thân .
-Thôi đúng rồi . Thảo nào . Tao cũng học thầy Nhất . Tao là sư huynh , mày là sư đệ .
Xong hắn quay qua nói với mấy thằng kia :
-Nó là sư đệ của tao , từ nay nó sẽ luôn bên cạnh tao , chúng mày rõ chưa.
Quay lại Hiếu hắn hỏi :
-À mà mày tên chỉ ? Tao tên Hưng , chúng nó hay gọi tao là Hưng mập .
-Dạ . Sư đệ tên Hiếu .
-Mày bị án gì ?
-Dạ . Giết người ạ .
Hưng mập giật nảy mình, hỏi lại :
-Giết người ? Còn trẻ như mày mà đã ﻮ.เ.+ế+..Ŧ người . Mày năm nay bao nhiêu tuổi ?
-Dạ . Em gần mười tám ạ . Còn ba tháng nữa là em tròn mười tám .
-Mày kể tao nghe vì sao nên nông nỗi vậy ?
Hiếu kể sơ qua sự tình . Nghe xong, Hưng mập cҺửι đổng :
-Khốn пα̣п . Nếu tao ở hoàn cảnh như mày tao cũng hành động như vậy . Thế bố mẹ mày thế nào ? Làm gì ?
-Dạ . Bố mẹ em mất lâu rồi . Giờ chỉ còn mình bà nội em thôi . Em thương nội em lắm , không biết em vào trại thế này , bà sinh sống ra sao . Chỉ còn hai bà cháu nương ʇ⚡︎ựa vào nhau mà bây giờ em lại dính án .
-Thế mày bị bao lâu ?
– Dạ . Tám năm .
-Ờ . Tám năm là nhẹ rồi . Tao chỉ còn hơn năm nữa là ra trại . Thôi ngủ đi .
Đang ngáy khò khò , bỗng Hưng mập cҺửι :
-Hai thằng chó , để yên cho nó . Nếu chúng mày đụng vào nó đừng có trách tao .
Hiếu giật mình thấy hai bóng đen lồm cồm bò ngược về chỗ cũ của tụi nó .
Hôm sau , lúc ở khu phơi nắng của tù nhân , đang đi , Hiếu bị một thằng huých vào người , nó cҺửι :
-Đm thằng này . Dám chọc ông à .
Hiếu chưa kịp nói gì thì cả bọn hơn chục thằng quây quanh anh . Quật ngã được vài thằng nhưng chúng đông quá , Hiếu đành chịu trận . Đến khi tiếng còi của quản giáo vang lên thì Hiếu nằm như một cái bao rách , te tua , ɱ.á.-ύ thấm đẫm cả áo quần . Anh được chuyển lên trạm xá của trại , còn lũ ᵭάпҺ anh được chuyển xuống phòng biệt giam .
Hưng mập gầm lên :
-Đm chúng mày , mấy thằng chó . Thằng nào thuê bọn thằng Lâm mặt ngựa xử thằng Hiếu . Thằng nào .
Mấy thằng im thít . Hưng mập vẫn điên tiết :
-Đm chúng mày không coi tao ra gì . Hai thằng Hiệp, Hải trồng cây chuối cho tao. Mau .
Hiệp, Hải là hai thằng ᵭάпҺ nhau với Hiếu , chính là hai thằng ban đêm định xử Hiếu , mặt xám ngoét , đi ra góc chỗ đi vệ sinh của buồng giam , lẳng lặng trồng cây chuối .
Hưng mập nghĩ ra lắm trò trừng phạt bọn đàn em . Dạo trước là thế đứng con cò , tùy theo mức độ nặng nhẹ của hình phạt mà đứng nhiều hay ít . Thằng bị phạt phải đứng một chân , nếu chân còn lại chạm đất là Hưng mập đá liên hồi vào chân đó . Dạo này là trồng cây chuối , nghĩa là đầu cắm xuống sàn , hai chân dựa tường , người chổng ngược . Thằng nào gục xuống Hưng mập cho hai đứa đàn em giữ hai chân theo tư thế chổng ngược . Những hình phạt của Hưng mập làm cho bọn đàn em khϊếp sợ . Sau khi hai thằng bị phạt mới thi hành được nửa thời gian thì gã gập xuống sàn , chúng bò lết đến ôm chân Hưng xin tha . Đá cho mỗi thằng một cú trời giáng vào ๓.ạ.ภ .ﻮ sườn , Hưng cao giọng :
-Đm chúng mày , hôm nay tao tha . Lần sau còn tái phạm thì bố ﻮ.เ.+ế+..Ŧ . Lui .
Hiếu nằm trạm xá một tuần thì trở lại phòng giam . Cũng may khi chịu đòn anh khoanh người che chắn những chỗ hiểm yếu nên chỉ bị chấn thương phần mềm .
Hùng ốc là một trong hai thằng đầu tiên lao vào Hiếu buổi đầu tiên anh nhập phòng và bị anh cho đo sàn ngay chiêu đầu . Hùng ốc nhập trại khi cùng lũ bạn đua đòi rủ nhau đi ςư-ớ.ק giật điện thoại của những người dân đi tгêภ đường phố . Hùng cùng lũ bạn bị tóm và nó bị xử hai năm tù giam . Tuy bằng tuổi Hiếu nhưng nể phục Hiếu có nghề , vóc dáng to lớn nên Hùng ốc một hai gọi Hiếu lúc là anh , lúc thì đại ca . Tính nhát như thỏ đế nhưng lại thích đua đòi , vào trại Hùng ốc làm chân sai vặt cho các đại ca . Hùng ốc ngoài tẩm quất dẻo như một tay chuyên nghiệp , lại có giọng hát tạm được nên nhiều khi ca cải lương , nhạc vàng , thậm chí cả xẩm, nên các đàn anh cũng quý nó . Về sau nó là thằng thân nhất , quý Hiếu râu nhất.
Sau một hồi cùng với anh xe ôm , cuối cùng Hiếu cũng tìm đến được nhà của Hùng ốc . Vừa thấy anh bước vào trong sân , Hùng ốc đã chạy từ trong xưởng ra reo to :
-Ôi anh Hiếu râu . Anh ra khi nào ? Vào nhà đi anh .
Hiếu ngắm nghía nhìn Hùng ốc , nhìn cơ ngơi xưởng mộc của hắn , anh trầm trồ :
-Khá quá . Mày dạo này ra dáng ông chủ rồi .
Hùng ốc gãi đầu gọi vợ :
-Mình ơi, lên đây tôi bảo .
Vợ Hùng ốc te tái từ dưới xưởng chạy lên :
-Dạ . Em chào anh . Anh đến chơi .
Hùng vui mừng giới thiệu :
-Đây là anh Hiếu , bạn rất thân của anh . Giới thiệu với anh đây là Hồng vợ em .
Rồi Hùng thì thầm vào tai vợ . Hồng đon đả :
-Anh Hiếu ngồi uống nước , em chạy đi đằng này một tí .
Hiếu bảo :
– Không phải chợ búa gì đâu em . Có gì ăn lấy .
-Dạ . Anh cứ ngồi chơi chuyện trò với anh Hùng nhà em . Anh Hùng kể chuyện về anh nhiều lắm , hôm nay em mới gặp được anh .
Hồng bê mâm cơm lên :
-Em mời hai anh ra xơi cơm. Anh Hiếu uống chén ɾượu nhạt với ông xã em nhé , còn em phải chạy vào trong làng với thằng cún con nhà em ạ .
Hiếu ngạc nhiên :
-Thế lấy vợ hồi nào mà đã có con? Con ở với ông bà à ?
Hùng ốc rót ɾượu vào ly rồi nói :
-Hai anh em mình chúc mừng anh đã được ʇ⚡︎ự do , chúc mừng cuộc hội ngộ. Rồi từ từ em sẽ kể anh nghe .
Hai anh em nhâm nhi , Hùng ốc nhẩn nha kể :
-Hai năm mãn hạn tù , em về quê . Cũng may nhà có xưởng mộc , thấm thía nỗi khổ trong tù , em tu chí làm việc . Sau hai năm thì em lấy vợ , vợ em người cùng làng . Thấy vợ chồng em tu chí làm ăn , bố mẹ em bàn giao xưởng mộc cho vợ chồng em quản lý , ông bà vào ở trong làng . Vợ chồng em có thằng con trai gần hai tuổi , gửi ông bà nội chăm sóc cho. …
Hùng ốc vừa gắp thức ăn cho Hiếu vừa hỏi :
-Thế anh ra sao ? Từ ngày đó đến giờ em không có tin tức gì về anh .
Hiếu giọng tếu táo :
-Không phải gắp cho tao , cái thằng này , mày lạ gì tính anh . Mà bây giờ hết ốc rồi nhỉ .
-Hì hì . Anh lại nhắc đến biệt danh của em . Hết ốc rồi . Nếu lúc nào cũng rụt đầu vào thì làm ăn thế nào được . Anh kể chuyện của anh đi .
Hiếu buồn buồn :
-Trước khi ra tù , cάп bộ trại có ý muốn giữ tao ở lại phụ trách xưởng mộc của trại . Nhưng ở quê tao còn mỗi mình bà nội nên tao xin về . Về đến nhà mới biết bà nội tao đã mất mấy năm rồi . Thế là tao trở thành thằng tứ cố vô thân . Tao xin việc khắp nơi không được . Người ta sợ thằng ra tù như tao nên không chỗ nào dám nhận. Chán quá tao mò lên mày xem có việc gì không .
Hùng ốc vui mừng :
-Tốt quá rồi . Anh ở đây làm với vợ chồng em . Tay nghề như anh mà làm cho bọn em thì thật tuyệt .
Liệu cuộc đời có thuận buồm xuôi gió để Hiếu râu trở thành một công dân lương thiện không ? Mời các bạn đón đọc phần tiếp theo nhé