Một đời giông bão 10

TG : Cao Nguyen
Phần mười .

Chị đại phẩy tay :
-Cho các vị khách quý mặc quần áo vào.
Chiếc khẩu trang cùng với đôi kính đen to bự che kín khuôn mặt , ngồi xuống bàn uống nước tại phòng khách tгêภ tầng hai , chị đại ngồi chờ ba vị khách quý .
Đến khi ba vị khách quý an tọa trước mặt , chị ra hiệu mang cà phê tới :
-Bây giờ tôi sẽ gọi cho lãnh đạo của các anh xem cấp dưới của ông ấy có biểu hiện như vậy thì phải giải thích ra sao xử lý thế nào.
Cùng lúc đó tгêภ màn hình chiếc ti vi to đặt góc phòng hiện lên cảnh tượng vừa diễn ra lúc trước .
Ba vị khách quý rối rít cuống lên xua tay lia lịa :
-Khoan đừng gọi nghe tôi nói , chúng ta cùng đàm phán đã.
– Có gì đàm phán nữa chứ .
Gã có vẻ là tổ trưởng vào đề ngay lập tức :
– Hủy các ¢ℓιρ kia đi và viết giấy bỏ qua không kiện cáo gì, chúng tôi sẽ đền bù xứng đáng .
– Như thế nào anh Sơn ?
– Chúng tôi sẽ đền bù bằng tiền
Nghe nhắc đến tên Sơn , Hiếu giật mình chăm chú nhìn gã Sơn . Lúc nãy không để ý , hóa ra đúng là gã thanh niên đi du học về đến tán tỉnh Loan . Nhưng bây giờ trông gã béo phệ , không còn thanh thoát như xưa .
Gã Sơn tiếp tục:
-Nếu cô bỏ qua cho tôi ,tôi sẽ cho cô ưu đãi cô không thể từ chối được. Nói thật lần tới thuyên chuyển công tác, tuyến của tôi quản lý là khu vực hàng cô đổ về. Nghĩ kỹ đi.
Hắn đang rất bực mình, hắn vốn tính cẩn thận , vào nhà hàng khách sạn hắn luôn chú ý camera giấukín .
Không ngờ hôm nay bọn hắn lại sa bẫy con mẹ có tên là chị đại này .
-Các anh phải chấp nhận điều kiện của tôi .
Một là nộp phạt tiền vi phạm luật, anh Sơn 12 tỷ , hai người kia kia mỗi người 10 tỷ . Tôi chỉ nhận tiền mặt . Địa điểm nhận là khu biệt thự của tôi . Thời hạn trong ʋòпg năm ngày kể từ hôm nay .
Hai là tiền làm luật vẫn giữ nguyên như cũ tức là 12% hoặc 15% tùy từng loại hàng .
Ba gã khách quý cười khổ :
-Tiền mặt nhiều thế mà chỉ có năm ngày . Chị cho chúng tôi thêm thời gian đi .
-Các anh đừng tìm kế hoãn binh . Số tiền đó đối với các anh chỉ là muỗi .Các anh đã tham lại còn dê . Không bàn cãi nữa . Các anh có chấp nhận không ?
Ba vị khách quý chụm đầu nhau bàn bạc . Sốt ruột , chị đại đưa điện thoại cho Sơn:
-Anh nói chuyện với gia đình đi .
Sơn giật mình thấy trong nhà mình ngoài bố mẹ, vợ con còn có hai ông khách lạ hoắc . Bố Sơn bảo có hai người bạn của anh đến chơi và mang quà biếu . Hai vị khách giơ tay vẫy vẫy :
-Chào anh Sơn . Bọn em có dịp ghé qua nhà thăm anh và gia đình . Bọn em có chút quà gửi biếu gia đình . Lúc nào về anh nhắn tin anh em mình gặp nhau tí chút nhé .
Sơn cười đáp lại như mếu.
Chào bố mẹ xong , đưa chị đại điện thoại , Sơn dứt khoát :
-Tôi chấp nhận điều kiện của chị .
-Tôi cũng chấp nhận .
-Tôi cũng chấp nhận .
-Ba anh đã đồng ý . Tốt lắm . Nói thì giữ lấy lời . Tôi có hàng chục cách để vặn gãy các ông đó .
Cả ba vị khách chán nản. Bây giờ họ mới thấy sợ người đàn bà này, quyết đoán và nhìn rõ lòng người ҡıṅһ ҡһủṅɢ.

Càng tiếp xúc nhiều với chị đại , Hiếu càng hiểu rõ hơn về tài trí mưu lược của người đàn bà này . Cài cắm nội gián khắp nơi , chính vì thế khi động thủ không hao người tốn sức mà phần thắng chắc chắn một trăm phần trăm . Không bao giờ cắn miếng bánh quá to . Và không lấy phần bánh người khác. Biết người biết ta. Hiếu cũng hiểu rằng phí thu từ tiền của hàng đường biên chính là lợi ích của cả một nhóm các ngài đấy. Nếu chị đại làm quá đáng thì Sơn và đồng nghiệp phải chịu trách nhiệm chính nhưng các sếp tгêภ sẽ tra ra ngọn ngành, họ sẽ có biện pháp xóa đi thỏa thuận đó rồi sẽ sử lý . Như vậy ăn vào một thì phải nôn ra mười, hai mươi.
Chẳng mấy chốc mà Tết đến Xuân về . Chị đại bảo Hiếu :
-Ngày mùng sáu tháng giêng làng anh có Hội . Tranh thủ dịp này anh ᵭάпҺ bóng tên tuổi . Tôi sẽ cho anh mượn một chiếc Mercedes Benz và một người lái xe trong ba ngày . Anh cầm lấy ba trăm triệu dùng để cúng quỹ cho đình , chùa , hội làng và thôn xã . Anh về với danh nghĩa là một doanh nhân thành đạt nên cư xử thật khéo léo . Nhất là các cụ già và lãnh đạo của thôn xóm .
-Sao chị đại chu đáo với tôi vậy . Chị có về cùng tôi không ? Cảm ơn chị đại nhiều ạ .
-Anh không phải cảm ơn tôi . Đây là một phần trong kế hoạch của tôi . Anh phải thực thi tốt nhiệm vụ nghe .
Sáng mùng năm Tết , một chiếc xe ô tô đen bóng đậu trước cổng nhà Hiếu . Thắp hương cho ông bà , bố mẹ , Hiếu cùng với người lái xe ҳάch túi quà sang nhà ông bà Thìn . Thấy hai người đàn ông mặc bộ đồ vest đen , đi vào trong sân , ông Thìn dụi mắt rồi reo to :
-Hiếu ! Thằng Hiếu đã về bà nó ơi .
Nghe tiếng reo to của ông Thìn , bà Thìn cùng Vân chạy ào ra :
-Anh Hiếu .
-Đi đâu mà bây giờ mới về hả con . Trông cứ như ông cάп bộ tгêภ tỉnh ấy . Vào nhà đi con .
-Dạ . Mấy năm nay con bận làm ăn , hôm nay nay con mới có dịp về thăm nhà ạ .
Hiếu đưa biếu gia đình túi quà , đoạn anh để tгêภ ban thờ ít đồ, thắp nén hương.
-Ngồi uống nước hai đứa . Rồi em nó bóc bánh chưng mấy bác cháu nhâm nhi ly ɾượu .
-Dạ . Em Vân giờ đi học hay đi làm bác à ?
– Em nó đi học đại học tгêภ Hà Nội . Tết nay cũng được nghỉ ba tuần . Ngoài mùng mười mới phải lên trường .
-Dạ . Vân ra anh Hiếu ngắm tí nào . Ui chao . Bé Vân càng lớn càng xinh đẹp quá .

Mấy ngày ở quê nhà , Hiếu thực hiện theo đúng những gì chị đại vạch ra . Khi thì đi cùng với bác Thìn trai , khi thì đi cùng với bác Thìn gáι, cũng có khi đi cùng với út Vân . Mọi người đều vui mừng hỉ hả , từ các cụ cao niên trong làng , đến các thanh niên , thiếu niên trong làng , cùng các ban ngành đoàn thể của xã, của làng . Chỗ nào Hiếu cũng ủng hộ quyên góp , mọi người đều ca ngợi anh tài giỏi , doanh nhân trẻ tuổi thành đạt .
Trước khi đi , anh gửi biếu gia đình bác Thìn năm mươi triệu đồng gọi là có chút ít đỡ đần út Vân ăn học . Rồi anh sẽ gửi thêm . Hai bác Thìn lúc đầu kiên quyết không nhận , anh phải nói :
-Con đã coi gia đình như gia đình mình và hai bác cũng đã coi con như con cái trong nhà . Bây giờ con làm ăn cũng có điều kiện , nếu hai bác không nhận thì có nghĩa là hai bác coi con là người ngoài . Con còn mặt mũi nào về thăm nhà nữa .
-Thằng này giờ khéo ăn khéo nói quá . Được rồi . Hai bác nhận . Hai bác và em Vân cám ơn tấm lòng của con .
Lưu luyến rời quê nhà , trong lòng Hiếu buâng khuâng khó diễn tả .
Những ngày đầu năm , thỉnh thoảng chị đại cùng Hiếu đi chùa . Công việc không còn tất bật như thời điểm cuối năm . Hiếu cũng học tập được nhiều từ chị đại . Những chiêu giật thức ăn từ trong miệng hổ, các cách tránh rắc rối tìm đường hẹp để dành lợi ích cao nhất. Cả cách để tra tròng vào cổ những con voi như tay hải quan Sơn hôm trước rồi bắt chúng kéo cày cho mình. Chị đại nói với anh : “ Một trăm con người thì chín chín người có điểm yếu, có người điểm yếu là tham, có người điểm yếu là da^ʍ, có người điểm yếu là yêu. Họ yêu vợ yêu con nên vợ con họ là điểm yếu.”

Hôm rồi chị đại gặp Hiếu:
-Anh Hiếu ! Thời gian tới tôi muốn anh nghiên cứu về lĩnh vực bất động sản . Tôi muốn đầu tư vào lĩnh vực này . Anh khẩn trương tìm hiểu chi tiết về thị trường bất động sản quanh đây nhé . Có gì báo cáo ngay cho tôi . Tiền nong không thành vấn đề .
Vâng . Tôi sẽ khẩn trương hoàn thành nhiệm vụ được giao . Chào chị .

(Còn nữa )

Bài viết khác

Đền ngựα – Sự khôn ngoαn củα một người nghèo và bài học về những giá tɾị đạo đức

Câu tɾuyện ngụ ngôn cổ “Вắᴛ đền ngựα” mượn chuyện sự khôn ngoαn củα một người nghèo để nhắc nhở con người bài học về những giá tɾị đạo đức và tɾᴜyềɴ thống. Chuyện kể ɾằng: Một ngày nọ, một người nghèo khi nghỉ tɾưα đã buộc ngựα vào một gốc cây để ngồi ăn. […]

Nhớ ngày thơ ấu – Câu chuyện cảm động sâu sắc về tình anh em và tình người

Nhớ ngày thơ ấu Tác giả : Tiểu tử Anh tôi nằm bịnh viện Saint Camille đã được mười bữa. Chiều hôm qua, ảnh gọi điện thoại về nhà, nói: Thằng tây nằm chung phòng ra nhà thương rồi, ngày mai chủ nhựt, mầy vô đây anh em mình nói chuyện chơi. Nghe giọng ảnh […]

Chuyện một kiếp người nghèo khổ – Câu chuyện tuy ngắn nhưng cảm động xót xa về một kiếp người

Chị gần 60 tuổi, bị υпg Ϯhư đã ρhẫu thuật, đαng chạy thận định kỳ. Chị còn bị suy tιм nặng. Quê tận Sóc Trăng, chồng mất sớm, chị và đứα con trαi lưu lạc đến tận Bình Dương để con đi làm thuê, mẹ đi chạy thận…   Hình minh hoạ. Cuộc sống củα […]