Ly hôn – Chương 10

Phần mười: Tai bay vạ gió

T/g: Võ Ngọc Trí

Anh vô tình nhìn thấy ảnh Zalo của Thủy toàn màu đen. Anh gọi hỏi thì ngỡ ngàng khi biết rằng, chồng Thủy vừa mới mất, vì đột quỵ.

Đời người, sống chết thật khó lường, ai biết được ngày mai. Cuộc hẹn với Na, Tú, Thủy vì thế mà phải hủy bỏ.

Buổi chiều, anh bán cháo như thường lệ. Sài Gòn đang mùa mưa, đỏng đà đỏng đảnh, thất thường.

Trời lại mưa, khách vắng, anh ngồi nhìn “Dòng sông” trước mặt. Nước cứ ngắc ngứ ở miệng hố ga, không chui xuống được, vì rác.

Anh mặc áo mưa, ra móc rác ở miệng cống. Nước mưa lúc ấy mới thoát đi được.

Anh đứng lên, quay người định mang bao rác vào nhà, thì vô tình đụng vào người phụ nữ đang chở một bé gái khoảng mười tuổi đi học về bằng xe máy.

Phụ nữ tay lái yếu, lại vướng víu áo mưa, đường thì ngập, nên xe người phụ nữ ngã ra đường.

Bé gái bị kẹt chân bởi bánh xe, không đứng dậy được. Cả người bé ngập trong nước.

Anh hốt hoảng ra bế xốc bé vào vỉa hè, kiểm tra xem bé có bị làm sao không.

Người phụ nữ có vẻ rất tức giận, tới giằng bé ra khỏi tay anh, chửi rủa: “Ông làm cái trò gì đấy? Đồ biến thái”.

Anh định thanh minh, thì người phụ nữ nói tiếp: “Điện thoại tôi và của con tôi ướt rồi, ông phải đền cho tôi”.

Trời ơi, hai cái điện thoại iPhone đời mới rất mắc tiền, đúng là tai bay vạ gió mà.

Anh cố thương lượng với người phụ nữ. Đang lúc ồn ào, thì cha đứa bé thấy lâu hai mẹ con chưa về, nên nóng ruột đi tìm.

Ông ta làm căng, rồi quy chụp anh đủ thứ tội: Sàm sỡ trẻ em, gây tai nạn, thất thoát tài sản, trốn trách trách nhiệm… Rồi ông ta rút điện thoại ra gọi cho ai đó.

Lát sau công an xuất hiện, mời anh về trụ sở phường làm việc.

Anh bị tạm giam. Suốt đêm ấy, anh cảm thấy bất nhẫn, mình không đáng phải ngồi ở nơi này. Dường như ai, cái gì liên quan tới anh đều xui xẻo thì phải. Anh nhớ vợ, nhớ con, nhớ một gia đình của trước kia.

Sáng hôm sau, anh đang chuẩn bị tâm lý để làm việc với công an, thì anh được về, vì có người đã bảo lãnh cho anh. Người ấy là chị, vợ cũ của anh.

Gặp anh ở hành lang, chị chỉ nói: “Đừng bao giờ để xảy ra những chuyện như thế này nữa. Con nó vẫn cần có bố. Tôi ly hôn với ông, quả không sai tý nào”…

(Còn tiếp…)

Ảnh st

Bài viết khác

Người vợ xấu – Cô vợ xấu – Một người ρhụ nữ có lòng tự tɾọng ɾất cαo và ᵭầγ bản lĩnh

Thời còn ᵭi học, thất tình một nữ sinh viên xinh ᵭẹρ, tôi “ɾút kinh nghiệm” và quγết ᵭịnh chọn vợ chỉ cần là một ρhụ nữ nhαn sắc từ tɾung Ьình tɾở xuống, nhưng giỏi giαng, có học. Tôi ᵭã toại nguγện với một nhân viên cùng cơ quαn. Tôi quen chớρ nhoáng, cầu […]

Hãγ sống chậm lại để cảm nhận điều gì là quan trọng nhất

Một linh hồn vừa “du lịch” lên Thiên đàng. Linh hồn ấγ buồn bã nói với Thượng đế: – Ông chẳng công bằng gì cả. Trước khi đưa tôi lên đâγ ông ρhải báo trước thời gian cho tôi thu xếρ mọi thứ chứ. Thượng đế trả lời: – Ta đã báo cho con rồi […]

Thαnh thản đón hoàng hôn – Bài thơ ý nghĩα sâu sắc ở tuổi xế chiều

Ai cũng ρhải về với cát bụi thôi, Để tɾả cuộc đời lại cho nhân thế Nên những ước mong từ khi còn tɾẻ Thực hiện ngαy đi, kẻo tɾễ bây giờ! *** Đến vùng đất mà tα vẫn hằng mơ Muα những món đồ tα từng khαo khát Cười với những người mà tα […]