Lời hứa đàn ông 3

Tg: Thu Hà Nguyễn

Sau nhiều lần góp ý với chồng bất thành, Lụa không thèm nói gì nữa. Cô mặc kệ chồng muốn đi đâu làm gì không quan tâm.

Tình cảm của cô đối với chồng đang tụt dốc không phanh.

Tân đi về nhà giống như người vô hình. Không nghe vợ nói gì cả, anh ta thấy không khí gia đình ngày càng nặng nề.

Tân nhận thấy vợ mình không hề ghen. Tân cố tình để lộ những dấu hiệu chứng tỏ mình đang ภﻮ๏’ạ’เ t’ì’ภ’ђ, thế mà cô tảng lờ như không nhìn thấy. Anh ta cảm thấy vợ mình giống như người vô cảm.

Tân đã chán vợ từ lâu, khi mà anh ta quen cô Hạ. Ở bên Hạ, Tân thấy mình có giá trị, được cưng chiều, ѵυốŧ ѵε, và tâng bốc khen ngợi. Đâu có quê mùa nhàm chán như Lụa .

“Phụ nữ gì mà không biết ghen, hay cô ta hết yêu mình rồi” Anh ta thầm nói.

Thế rồi Tân vắng nhà thường xuyên. Lúc nào cũng bảo đi gặp đối tác, đi gặp khách hàng ký hợp đồng. Đi đêm về hôm, có khi Tân đi mấy ngày không về Lụa vẫn không tỏ thái độ khó chịu.

Lụa biết Tân vắng nhà nhiều là
đến ở với người tình bé nhỏ. Cô còn biết Tân đang thuê nhà ở cho Hạ và cũng là chỗ để hai người hú hí với nhau.

Hạ xinh đẹp, ăn mặc sành điệu và biết ăn nói để chiều lòng anh. Hay là mình ly hôn vợ để cưới Hạ nhỉ? Tân nghĩ đã đến lúc phải chấm dứt cuộc hôn nhân này khi tình cảm không còn. Anh ta vẫn nghĩ mình không có lỗi khi gia đình tan vỡ.

Tân về nhà đề nghị ly hôn. Anh ta nói: “ mình ly hôn nhé, anh hết yêu em rồi , anh đã có người khác “

Lụa nghe chồng đề nghị vậy thì gật đầu: “ Em đồng ý, anh đưa đơn em ký”

Thế là cuối cùng ngày này cũng đến, nhưng nghe sao nó đắng cay chua chát mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước.

Cô ký vào đơn mà nước mắt tuôn rơi không phải nuối tiếc người chồng phản bội này mà cô thương đứa con bé bỏng của mình sẽ sống trong một gia đình không trọn vẹn có mẹ mà không có bố.

Ai nói là cô không biết ghen. Phụ nữ nào mà không ghen chồng nhưng với điều kiện là còn yêu. Hết yêu rồi làm sao ghen.

Vì đâu nên nỗi này? Cô nhớ ngày xưa nghèo mà hạnh phúc, vợ chồng thương yêu nhau. Cô nhớ ngày hai người mới yêu nhau sao mà ngọt ngào đến thế. Anh đã từng nói với cô:” Anh yêu em là yêu bản tính hiền lành chất phác và tốt bụng của em chứ không đặt nặng hình thức”

Cô biết mình không đẹp nên đã từ chối tình cảm của anh hết lần này lần khác. Phải khó khăn lắm anh mới nhận được cái gật đầu của cô. Cô dám cãi cha mẹ để đến với anh. Nhưng cô không hối hận vì đã được sống với tình cảm thật của mình trong những năm qua. Cô hạnh phúc mà. Chỉ tại cái hạnh phúc đó nó có thời hạn và nay đã hết.

Tình yêu cũng có hạn sử dụng. Không có gì là mãi mãi. Tình yêu của cô đã đến hạn rồi. Vì đâu lại nhanh chóng chấm dứt thế? Có lẽ do người sử dụng hoang phí quá chăng? Lụa xui xẻo vì lấy phải một người chồng cả thèm chóng chán, chỉ được cái mã bề ngoài.

Cô nghĩ anh ấy không yêu mình nữa thì níu kéo chẳng ích gì. Lụa vốn là một người đơn giản , nhẫn nhịn và cam chịu. Hết duyên thì chia tay, nếu cứ cố gắng ở bên nhau có khi lại xảy ra bi kịch. Cô cho rằng mình đủ bản lĩnh và khả năng nuôi được con.

Hai người thuận tình ly hôn nên tòa giải quyết nhanh chóng. Họ bán nhà rồi chia đôi. Cô nhận tiền giá trị nửa ngôi nhà và tất cả tiền tiết kiệm để nuôi con.

Lụa từ giã thành phố phồn hoa nhất nước , nơi cô đã từng có hạnh phúc . Cô để lại sau lưng tất cả những bất hạnh khổ đau cùng con trai trở về thành phố quê nhà.

( còn tiếp)

NTTH

Bài viết khác

Hãy luôn tin vào những điều tốt đẹρ – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc

1. Xưα tôi có đứα bạn, nhà nó có biến cố, bị vỡ nợ, bị giựt hụi hαy gì đó, đại loại đαng giàu có bỗng nhiên bần cùng, đến mức cả nhà gần chục người ρhải ở chui ɾúc tɾong một căn gác lửng ở cầu thαng cư xá cũ. Lúc ấy tôi là […]

Cậu con trai thương mẹ – Câu chuyện nhân văn sâu sắc

TG: Trần Linh Tôi có mua một căn hộ nhỏ chỉ 20 m2 cũng vì đi nuôi má ở bệnh viện gặp chị chủ căn hộ là hưu trí đi nuôi mẹ ở bệnh viện, chị ấy muốn bán căn hộ là khu tập thể cũ của chị, Chị muốn đưa mẹ về lại quê. […]

Chở mẹ đi chơi – Câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc về lòng hiếu thảo

1- Tôi Ьắt gặρ hình ảnh củα chú trong gần 5 năm quα trên nhiều con đường thuộc quận Hải Châu (Đà Nẵng), nhưng mãi đến gần đây mới có dịρ Ьắt chuyện cùng chú. Điều khiến tôi khôn nguôi nghĩ về chú không ρhải là hoàn cảnh khó khăn, mà chính là lòng hiếu […]