Hạnh phúc ngọt ngào 1

TG : Cao Nguyen

Làng Nhồi nằm ở vùng bán sơn địa , xa trung tâm thị tứ nên cuộc sống của dân nơi đây vẫn vất vả và gian khó . Thanh niên đều xa quê đến các khu công nghiệp làm việc . Ở làng hầu hết chỉ có trẻ em , lứa tuổi trung niên và người già . Con đường từ trung tâm xã đến làng mùa khô thì bụi mù đất đỏ , mùa mưa thì đất đỏ nhão nhoét dính chặt vào bánh xe . Đi lại thật khó khăn. Nghe nói đã có dự án làm đường đổ bê tông từ mấy năm năm nay mà cũng chẳng thấy động tĩnh gì .

Quanh năm gội gió dầm sương, Hạnh vẫn giữ được nước da trắng nõn, gương mặt xinh xắn khiến trai làng mê mệt. Thế nhưng Hạnh lại là con cả trong một gia đình có ông bố ɾượu và ς.ờ .๒.ạ.ς đề đóm nên tuy say mê sắc đẹp của nàng nhưng chẳng anh nào dám đặt vấn đề cưới Hạnh làm vợ . Thật ra lão Hoà bố của Hạnh ngày xưa cũng chí thú làm ăn lắm . Nhưng từ ngày vợ lão bỏ đi theo một tay lái trâu , để lại cho lão một đàn con năm đứa lít nhít lão đâm ra đổ đốn . Ngày nào lão cũng say, hôm nào cũng như bao hôm nào, cứ hễ say là lão lại lên cơn, đi lang thang khắp xóm, bất kể nắng hay mưa, đêm hay ngày, gào thét vô hồn trong trong khoảng lặng hư vô

Mười sáu tuổi, Hạnh thay mẹ nuôi đàn em thơ . Hạnh không còn là cô bé ngây thơ ngày nào không còn hồn nhiên, mất đi nụ cười rạng rỡ . Mọi việc đồng áng đổ lên vai Hạnh . Cũng may lũ em thương chị , đứa chăn trâu , đứa cắt cỏ , chăm sóc rau mầu đỡ đần phần nào . Tiền ăn , tiền học cho lũ em , rồi tiền ɾượu cho bố khiến Hạnh đầu tắt mặt tối từ sáng sớm đến tối mịt . Nhận thêm hàng đan lát cũng chẳng được bao nhiêu . Ngoài việc đồng áng , lúc rảnh rỗi việc đồng, Hạnh đi phụ hồ.

Gió về. Núi Nưa rùng mình. Lá mỡ, bạch đàn lật ngửa nhấp nhánh như quét nhũ vào sườn núi. Từ chân núi gió ào đến thổi bạt lão Hoà dúi dụi vào bụi cây sim mọc ven đường.

Trước mắt lão, cậu con trai tên Phúc đang dìm trong nước bốc từng bốc bùn đắp vạ vào luống khoai nước mọc mấp mé với mặt hồ. Tôm cá va vào người nhảy tanh tách quanh người Phúc. Tôm cá động làm cho cậu ta không để ý thấy con ma men đang ngồi tгêภ bờ hồ. Những tiếng gọi dính vào nhau, lão phải cố dứt ra mới rõ lời: ” Phúc à, Phúc à! Nhờ tý”.

Phúc nhìn lên. Biết ngay lão пghιệп lại ra quấy quả mình, ngán ngẩm định mặc kệ nhưng không biết sức mạnh vô hình nào lôi Phúc lại gần lão. Chìm nửa người trong hồ nên khi di chuyển nhìn cậu ta như trôi trong nước. “Bác nhờ gì?”. Lão Hoà nói ngay với giọng bập bều kẻo sợ Phúc hỏi chiếu lệ rồi bỏ đi mất: “Tao bán cái Hạnh cho mày mà”. “Bác nói dở rồi, tôi không nghe bác”. Người Phúc lại trôi xa về chỗ cũ. Tuy thế, cậu ta vẫn nghe rõ câu than thở của lão Hoà cùng với những tiếng lộp bộp của hai bàn tay ᵭ.ậ..℘ ᵭ.ậ..℘ xuống đất: “Khổ quá, tao muốn gả nó cho mày đấy. Nói lừa thì ma xó, ma chài quất ૮.ɦ.ế.ƭ tao thôi. Mày không tin tao à?”. “Tôi chỉ tin bác uống ɾượu nhiều thôi”. “Mày sợ đứa con gáι tao chê mặt mày xấu xí à? Tao khắc bắt nó yêu mày mà”. “Bác có bắt nổi bác bỏ ɾượu không”.

Trong làng còn có gia đình ông bà Nha . Ông bà Nha có bốn người con trai , Phúc là con cả ở nhà cùng bố mẹ làm trang trại và trồng rừng . Ba cậu con trai còn lại đều đi lao động ở nước ngoài . Gia đình ông bà Nha có lẽ giàu có nhất làng . Chỉ mỗi Ϯộι Phúc, cậu con trai cả của ông bà Nha đến bây giờ vẫn chưa lấy được vợ . Nguyên do khuôn mặt của Phúc xấu quá . Xấu đến ma chê quỷ hờn. Chẳng là ông bà sơ ý làm Phúc bị bỏng khi mới được năm tuổi . Cứu được người nhưng khuôn mặt Phúc chằng chịt vết sẹo nhăn nhúm. Đến tuổi đi học , Phúc thường ngồi một mình một bàn . Mãi sau quen dần mới có một vài bạn trai chơi với Phúc . Học hết lớp 12 thì Phúc ở nhà , làm trang trại ,trồng rừng cùng bố mẹ . Phúc biết mình xấu , xấu đến mức chính Phúc khi đứng trước gương cũng phải ghê sợ nhắm mắt lại. Vì biết mình xấu nên Phúc mới xin ra ở một mình ngoài núi Nưa. Dạo ấy, núi Nưa nhẵn như chùi , mưa lũ sói mòn hết lớp đất màu mỡ , chẳng trồng được cây gì . Mất rừng làm cho suối khô, đồng cạn. Bố con Phúc xin xã cho phép khai phá vùng đất hoang vu này , trồng rừng và đắp ᵭ.ậ..℘ tạo hồ cá giữ nước . Xã mừng quá lên hỏi ý kiến huyện và gia đình ông Nha được phép cải tạo , khai thác khu vực này năm mươi năm. Giấy tờ ký giao nhận có đầy đủ dấu mộc và chữ ký của chủ tịch huyện .
Xã cũng ngỏ ý nhờ huyện cử kỹ thuật viên về hướng dẫn cách trồng và chăm sóc rừng giúp bố con Phúc . Phúc đào hào, đắp bờ, rào bằng cây mây, cây song bịt hết các lõng lên núi. Trâu bò không lên phá phách cho cỏ mọc, cây mọc. Cây giống bạch đàn cao sản, keo tai tượng thì mua ở lâm trường cách làng hơn trăm cây số . Ngày ngày , một mình Phúc trồng cây , thi thoảng ông Nhà mới ra giúp một buổi . Không phải ông Nha lười mà ông vốn là một thương binh nên sức khỏe không còn tốt , thấy con hì hụi một mình , ông thương lắm nhưng lực bất tòng tâm. Đắp tạm một con ᵭ.ậ..℘ nhỏ ngăn nước từ suối chảy vào để lấy nước tưới cây . Dùng bơm cao áp chạy bằng máy dầu đưa nước từ dưới con ᵭ.ậ..℘ để tưới cây . Bơm không đưa được nước tới những cây phía tгêภ đỉnh núi , Phúc lại phải dùng bạt làm bể chứa nước , rồi ҳάch từng can nước tưới cho các cây tгêภ cao . Những ngày đầu thật sự gian khổ . Thế rồi cây cũng lên thành rừng. Tỉ lệ cây sống đạt chín mươi năm phần trăm . Một con số kỷ lục . Cứ thế , ngày tháng trôi qua, cây cối đua nhau mọc làm núi Nưa xanh trở lại. Xong khoản trồng rừng , bố con Phúc lại nghiên cứu phương án đáp ᵭ.ậ..℘. Phúc đạp xe lên huyện , gặp chủ tịch huyện đề nghị được giúp đỡ . Đích thân chủ tịch huyện dẫn anh sang phòng nông nghiệp và phát triển nông thôn . Ông bảo trưởng phòng :
-Cậu cho người về khảo sát và nghiên cứu phương án đắp ᵭ.ậ..℘ giúp gia đình cháu Phúc đây . Huyện mình nghèo , chưa có điều kiện xây những con ᵭ.ậ..℘ to để giúp đỡ bà con nông dân . Và nhớ phải tuyệt đối an toàn , tránh vỡ ᵭ.ậ..℘ ảnh hưởng đến đời sống của bà con . Cố gắng khẩn trương lên nhé .
Sau hơn hai tháng khẩn trương thi công , vừa máy ủi , máy xúc , vừa sức người, một chiếc hồ rộng chừng năm héc ta đã hoàn thành . Cũng có ᵭ.ậ..℘ tràn , cống xả nước .
Khe suối từ trong rừng ngày đêm róc rách chảy ra đến đầu Nhô thì nhập lại đổ rào rào vào hồ . Ðồng Hẻo từ khi có hồ của bố con Phúc thì dân làng đã có nước để cày cấy trồng lúa. Từ hai vụ lúa nay thêm vụ màu cuối đông. Nhờ thế mà cuộc sống của người dân ấm no hơn . Phúc lấy công việc làm vui, anh cố gắng tránh xa mọi người để họ đỡ sợ vì phải nhìn thấy mặt mình
( Còn nữa )

Bài viết khác

“Tiền mất có thể kiếm lại nhưng lương tâm thì không” – Câu chuyện ý nghĩα sâu sắc và Ьài học làm người

Người xưα vẫn dạy ɾằng: “Nhân chi sơ, tính Ьổn thiện”, con người sinh ɾα Ьản chất là thiện lương. Vậy nên, dù tɾong Ьất kỳ hoàn cảnʜ nào, cũng không thể ᵭánh mất ᵭi Ьản tính tiên thiên thuần tịnh ᵭó. Sự thiện lương, Ϯử tế là tài sản quý giá nhất củα ᵭời […]

Tình tri kỷ, như một thứ ấm άρ không lời, một sự đồng hành vô hình – Suγ ngẫm câu chuγện ý nghĩα và sâu sắc

Ngàγ xưα có một ρhú ông rất thích thưởng trà, ρhàm là người đến nhà dùng trà, dù là người nghèo hαγ giàu thì ông tα đều sẽ ρhâп cho hạ nhân chiêu đãi. Hình minh hoạ Một hôm nọ, có một tên ăn màγ rάch rưới đứng trước cửα nhà ρhú ông, không xin […]

Một cử chỉ đẹρ nho nhỏ mỗi ngàγ thôi cũng đủ để làm cho cuộc sống thêm ý nhị đậm đà

Bà Foreman dừng chiếc xe hơi của mình ngaγ một trạm thu ρhí giao thông trên xa lộ cao tốc. Liếc mắt qua kính chiếu hậu, bà thấγ cả một dãγ dài xe hơi ngaγ sau mình. Bà chợt nảγ ra một ý vui vui, bà quaγ kính xe xuống, đưa ra cho người bán […]