Hai lần cập bến chương 24

Nằm miên man nghĩ mãi mà vẫn chưa vào giấc được . Tôi nhìn điện thoại đã là hơn 10h rồi . Không biết anh ta đã về chưa , có ăn gì không hay lại chỉ uống rồi dạ dày nào chịu nổi . Đang nghĩ thì máy có tin nhắn làm tôi giật mình . Cầm lên xem thì là của Vũ :

– Em ngủ chưa ?

– Tôi chuẩn bị !

– Làm gì mà giờ này không ngủ đi ?

– Nếu tôi ngủ thì trả lời sao được cho anh .

– Vậy em ngủ đi !

– Moon ngủ rồi ! Anh yên tâm !

– Người tôi không yên tâm là em !
– …

– Chi ?

– Vâng ! Anh về chưa ?

– Giờ mới xong ! Định đi tăng nữa mà tôi mệt quá nên để cậu Trường bố trí rồi ! Giờ về thôi !

– Anh uống nhiều thế , có ăn gì chưa ?

– Cũng ăn một ít rồi ! Nhưng vẫn đói , lại mệt nữa .

– Sao lúc nãy anh không ăn đi để đói thế lại đau dạ dày đó ! Anh chẳng lo cho bản thân gì cả ?

– Em lo cho tôi à ?

– Là tôi lo cho Moon thôi !

– Vậy à ? Buồn nhỉ ?

– Thôi anh về nghỉ đi ! Bảo chị Nụ nấu gì cho ăn nhé ?

– Chị ấy ngủ rồi , tôi sợ làm phiền !

– Vậy … làm sao giờ ?

– Em nấu cho tôi đi ?

– Tôi … giờ muộn rồi ! Mẹ với Moon ngủ rồi …

– Vậy thôi tôi về đây ! Ngủ ngon !
– …

Tắt máy rồi mà không ngủ được . Tôi đi đi lại lại trong phòng . Đắn đo một hồi tôi cầm máy nhắn cho Vũ :

– Anh qua nhà đi tôi nấu mì cho !

Đợi một lúc lâu thấy Vũ không nhắn lại gì cả thì nghĩ chắc Vũ về nhà rồi . Định ℓêп gιườпg ngủ thì có tin nhắn :

– Em mở cửa đi ?

Sao anh ta ở đâu mà nhanh vậy ! Vừa mới nhắn mà . Nghĩ thế nhưng tôi vẫn đi ra mở . Vũ thấy tôi ra thì mừng lắm . Nở nụ cười nhưng nhìn mặt mũi phờ phạc , ʇ⚡︎ự nhiên tôi lại thấy thương .

– Anh vào nhà đi ? Mà sao anh ở đâu mà đi nhanh thế ?

– Tôi ở dưới cổng chung cư nhà em !

– Anh định ngủ dưới xe luôn à ?

– Cũng có thể !

– Người gì mà ngang …

– Cũng không bằng em !

– Ơ … Mà giờ chỉ còn mì với ϮhịϮ bò thôi anh ăn tạm nhé ?

– Ăn gì cũng được !

– Anh vào phòng tôi rửa mặt đi ! Đợi tôi một lát ?

– Ừ !

Vũ vào rửa mặt còn tôi đi nấu mì . Lát sau ra đã có một tô mì rau cải với ϮhịϮ bò nóng hổi . Vũ bảo tôi :

– Hấp dẫn thật đấy !

– Anh ăn đi cho nóng !

– Cảm ơn em !

– Nước tôi để đây nhé ? Anh uống đi !

– Ừ !

– Đi lần sau nhớ ăn vào đấy ! Để bụng đói là không tốt đâu .

– Lần sau em có nấu cho tôi không ?

– Không ! Mặc kệ anh !

– Sao lần này lại nấu ?

– Anh ăn đi …

Vũ ngừng ăn cầm tay tôi nói :

– Em cũng có tình cảm với tôi phải không ?
– Tôi …
– Nói cho anh biết đi ?
– Không ! Tôi không có gì với anh cả ! Anh đừng hiểu lầm . Anh ăn nhanh còn về !
– Không một chút nào ư ?
– Không !

Vũ mặt đau khổ nhìn tôi , anh đứng dậy không ăn nữa mà bảo :

– Xin lỗi đã làm phiền em ! Em ngủ đi , tôi về đây ! Sáng mai tôi qua đón Moon sau .

Không để tôi trả lời mà Vũ đi về luôn . Tôi cứ ngồi đó cho đến muộn mới vào ngủ . Nằm trằn trọc đến tận 3h sáng mệt quá tôi mới thϊếp đi .

Vũ sau khi về nhà cũng không ngủ được . Anh buồn vì mình chẳng là gì trong lòng của Chi cả . Có lẽ Chi không có tình cảm với mình thật , chỉ là do quý mến Moon nên mình nhầm tưởng thôi. Đã rất lâu Vũ mới lại thấy mình vui vẻ trở lại , trái tιм lạnh lẽo lâu nay lại ᵭ.ậ..℘ rộn ràng mà không ngờ lại không được đáp lại .

Sáng hôm sau Vũ đến nhà đón Moon thì thấy Chi đang cho Moon ăn sáng . Con bé thấy ba thì líu lo kể chuyện tối qua ngủ với bà ra sao . Vũ nghe con kể chỉ ừ à thôi . Tôi với Vũ không nói gì thêm . Mẹ tôi từ trong phòng bếp đi ra thấy hai đứa tôi không nói gì mà chỉ mỗi Moon nói từ nãy giờ . Mẹ tôi hỏi Vũ :

– Vũ ăn sáng chưa cháu ?
– Dạ lát cháu qua cơ quan ăn luôn ạ ! Cháu đợi Moon ăn xong thì xin phép bác cháu đón con bé về đi học . Cảm ơn bác tối qua đã lo cho con bé .
– Có gì đâu ! Lần sau nếu bận đi đâu cứ đưa nó qua đây , bác trông cho !
– Dạ , cháu cảm ơn ạ !
– Bác có nấu mì này , cháu ăn một bát nhé ?
– Dạ thôi ạ ! Moon cũng xong rồi ! Cháu cũng đưa con bé đi luôn ạ !
– Ừ ! Hai ba con đi cẩn thận nhé !
– Vâng ! Moon chào bà và với cô đi !

Con bé chào tôi với mẹ xong cùng ba đi học . Còn anh từ đầu tới cuối chỉ nói đúng một câu với tôi lúc mới đến . Chắc Vũ giận tôi chuyện hôm qua rồi . Hai ba con Moon về , mẹ tôi hỏi chuyện :

– Con với cậu Vũ có chuyện gì à ?
– Dạ không !
– Đêm qua còn nấu mì cho nhau ăn mà ?
– Con làm mẹ thức giấc à ?
– Không ! Già rồi ngủ ít và chập chờn thôi !
– Bọn con không có gì đâu ạ !
– Mẹ thấy cậu ấy cũng tốt , nghiêm túc .Nếu con có tình cảm thì cứ thử tìm hiểu.Chuyện tình cảm mẹ để con ʇ⚡︎ự quyết định . Yêu ai , lấy ai mẹ đều ủng hộ .
– Vâng ạ !

Tôi cũng chẳng biết tình cảm của mình với Vũ là gì . Cái tôi cảm nhận được là thấy thương hai ba con Vũ thôi …

Tôi nghỉ ngơi nốt ngày hôm nay . Hôm sau tôi tiếp tục đi làm . Công việc tất bật khiến tôi cũng quên đi chuyện hôm trước .

Tôi vẫn gặp Vũ trao đổi công việc thường xuyên nhưng ngoài công việc ra chúng tôi không hỏi han bất cứ việc ngoài lề nào khác .

Mấy hôm nay không gặp Moon tôi muốn hỏi thăm con bé mà thấy thái độ Vũ lạnh nhạt như ngày mới vào tôi lại chùn bước . Hai chúng tôi cứ thế , Vũ dửng dưng với tôi như chưa từng quen biết …

Hai tuần liền không được gặp Moon , hôm đó tiện lên phòng anh trao đổi về hợp đồng mới tôi có hỏi Vũ vài câu về Moon :

– Sếp ! Bé Moon dạo này sao rồi ạ ?
– Đây là công ty , mà tôi với cô cũng không thân quá nên không cần miễn cưỡng hỏi thăm làm gì ! Nhưng vẫn cảm ơn cô đã có lòng !
– Tôi xin lỗi Sếp !
– ….

Tôi xong việc về phòng ʇ⚡︎ự nhiên thấy lòng khó chịu . Chỉ là hỏi thăm bình thường mà có cần phải lạnh nhạt vậy không ? Người gì mà khó tính …

Dạo này tôi thỉnh thoảng có qua chị Lan hoặc qua anh Dũng chơi còn không lại ru rú ở nhà . Tôi cứ thu mình trong vỏ ốc không muốn tiếp xúc với bên ngoài .

Hôm nay tôi đang thảo lại hợp đồng với bên Hải Hà thì chị Hiền gọi tôi bảo lên phòng họp gấp . Tôi đang làm dở phần điều khoản , cố ᵭάпҺ nốt chút nữa cho xong rồi lưu vào máy . Tôi vội lên phòng họp , lúc vào thấy hôm nay chỉ có trưởng phòng với giám đốc họp với Sếp thôi . Tôi chào rồi tiến lại chỗ ngồi nhưng còn chưa kịp ngồi xuống thì tiếng Vũ vang lên :

– Cô Chi ! Cô để mọi người đợi một mình cô à ? Cô đừng để cả một tập thể vì mình mà ảnh hưởng .

– Tôi …

– Tôi không nghe giải thích , bất cứ lí do nào cũng không chấp nhận . Làm việc phải có quy tắc rõ ràng và nhanh nhẹn .

– Vâng ! Tôi xin lỗi Sếp và mọi người ạ !

– Tôi không muốn lời xin lỗi này lần nữa được lặp lại ! Cô ngồi xuống đi !

– Vâng !

Hiền và Trường với Hạ nhìn nhau không biết Sếp hôm nay làm sao nữa . Đang ngơ ngác thì Vũ nói :

– Cô Hạ ! Đề nghị cô tập trung vào !
– Dạ !

Vũ bắt đầu cuộc họp bằng một thái độ nghiêm nghị khiến ai cũng căng thẳng . Bắt đầu là phần báo cáo của phòng tiêu thụ , phòng kế hoạch , rồi phòng kinh doanh …

Chị Hiền báo cáo trong tháng qua đã vượt chỉ tiêu của hai tháng trước rất nhiều … đợt này đang nhận hai hợp đồng của công ty M và Hải Hà . Bên M cuối tuần này tôi sẽ đi đến chốt luôn ạ ! Còn bên Hải Hà thì Chi đang theo .Vũ nghe xong không nói gì quay qua hỏi Chi :

– Vậy hợp đồng bên Hải Hà cô Chi theo tới đâu rồi ?

– Dạ mới bàn luận chưa đi đến thống nhất được ạ !

– Còn vướng mắc chỗ nào ?

– Hợp đồng với công ty lớn nên cần thời gian để họ khai thác và tìm hiểu bên mình nữa ạ ! Hiện tại họ chưa thể hiện là vướng chỗ nào !

– Một tuần rồi mà cô chưa biết họ cần gì hay vướng chỗ nào à ? Dạo này cô làm việc kiểu gì đấy ?

– Sếp ! Một tuần hay một tháng , không phụ thuộc vào mình cứ muốn là được . Sếp hiểu điều này quá rõ còn gì ?

Bài viết khác

Người bảo trợ của tôi – Câu chuyện nhân văn và một con người nhân hậu

Khi biết có bão lụt ở VN, bà Helen ở Mỹ rất tích cực đóng góp vào công việc cứu trợ. Nhất là bà thường gởi tiền về giúp cho trẻ em Cô Nhi Viện VN. Tôi sang Mỹ, bà là người bảo trợ cho gia đình tôi. Bà ao ước cùng tôi về thăm […]

Sai một bước, lạc cả đời – Câu chuyện khó tin nhưng có thật, đầy sâu sắc về cuộc sống

Bà đã ngoài 60, dáng người đậm, khuôn mặt phúc hậu, đầu để tóc ngắn với hơn nửa đã chuyển sang màu bạc, đôi mắt bà lúc nào cũng ngấn nước mặc dù bà không khóc. Bà sống với ông đã quá nửa cuộc đời, có với nhau một anh con trai sinh năm 1982. […]

Chuyện một kiếp người nghèo khổ – Câu chuyện tuy ngắn nhưng cảm động xót xa về một kiếp người

Chị gần 60 tuổi, bị υпg Ϯhư đã ρhẫu thuật, đαng chạy thận định kỳ. Chị còn bị suy tιм nặng. Quê tận Sóc Trăng, chồng mất sớm, chị và đứα con trαi lưu lạc đến tận Bình Dương để con đi làm thuê, mẹ đi chạy thận…   Hình minh hoạ. Cuộc sống củα […]