Hai chị em – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Trung đi du học nước ngoài, tốt nghiệp Đại học với tấm bằng ưu tú .Ai cũng khuyên Trung nên ở lại để phát triển sự nghiệp, nhưng Trung quyết định trở về nước. Bởi Trung nghĩ : Ba mẹ đã già, chị gái sức khỏe không tốt, cần có người phụng dưỡng chăm sóc.

Trung được nhận ngay vào làm việc trong một Công ty lớn, có vốn đầu tư nước ngoài lên đến 90% và đảm nhiệm chức vụ quan trọng. Công việc thuận buồm xuôi gió, khi có dịp anh lại về quê, lúc thì sửa chữa lại cái mái nhà, lúc thì phụ ba rào lại cái bờ rào, xây lại cái chuồng heo, hay phụ mẹ cho gà vịt ăn…

Những lần Trung về nhà, luôn mua thuốc ho cho ba, mua thuốc xoa đầu gối cho mẹ, mua cho chị thuốc bổ và không quên mua cho chị những thứ mà người phụ nữ nào cũng cần …Trung mua cho chị những bộ đồ bộ bông đẹp, những chiếc khăn quàng bằng voan sặc sỡ và không thể thiếu những chiếc cặp tóc …

 

 

Thấy Trung về là chị rất vui, chị em cứ ríu rít như khi còn nhỏ, Trung lại chở chị đi dạo lòng vòng và ôn lại kỷ niệm xưa, đưa chị đến bờ sông, ngồi trên cầu đong đưa chân …nơi chị đã cứu mạng sống của Trung khi Trung sáu tuổi đang học lớp một trường làng. Chị đã đập đầu trúng trụ bê tông và chị vẫn chỉ là cô bé mười ba tuổi mãi mãi trong người con gái tuổi bốn mươi.

Trung có bạn gái ! Bạn gái Trung cũng là người ở quê lên Thành phố học tập và ở lại làm việc, công ty của cô ấy là đối tác làm ăn với công ty của Trung .Tình cờ, công ty cử Trung sang ký kết hợp đồng, gặp gỡ mấy lần, rồi quen và mến. Ba cô ấy là cán bộ Tỉnh ủy, mẹ cô ấy là cán bộ ngân hàng, gia cảnh cũng khá và Lan _tên cô ấy, xinh xắn dễ thương.

Trung thường tâm sự với Lan : Muốn đón ba mẹ lên Thành phố nhưng ba mẹ không chịu, họ muốn ở quê vì họ đã quen với ruộng vườn. Trung kể cho Lan nghe về người chị gái đáng yêu của mình, về căn bệnh của chị và về tình thương mà chị ấy đã cho anh cái mạng sống này. Lan nghe và dường như thấu hiểu …Trung nghĩ, Trung đã gặp được người trong mộng sau nhiều năm tìm kiếm.

Tết dương lịch, Trung xin nghỉ phép thêm mấy ngày đưa người yêu về quê mình chơi và giới thiệu với ba mẹ. Ngồi trên xe , Lan cứ cười hoài những túi đồ lỉnh kỉnh mà Trung tự mình mua về biếu ba mẹ .

Lan mua một giỏ trái cây ngoại nhập mắc tiền để làm quà ra mắt gia đình bạn trai. Lan nghĩ, sẽ rất ấn tượng, xứng tầm với chiếc xe hơi sang trọng mà Trung đang chạy và xứng tầm với căn nhà khang trang mà Trung đang sở hữu …

Về đến đầu làng, những người trong làng đã quá quen thuộc với tiếng xe của Trung, Trung mở kíếng xe chào hỏi mọi người thân mật , ai ai cũng nở nụ cười tươi vẫy tay chào Trung thật thân thiết. Lan sung sướng tận hưởng …Trung được người ta KÍNH NỂ như thế , (vì…)

Chị của Trung chạy ra ôm chầm lấy em, cười như nắc nẻ . Ba mẹ Trung chờ hai người ở cửa, nét mặt phấn khởi vô cùng. Lan khựng lại trước căn nhà lợp ngói, có sân đầy cây cảnh và …mùi phân heo phân gà thum thủm đâu đây.

Chị gái Trung nhìn Lan, nhìn chiếc váy Lan mặc , nhìn đôi guốc cao gót Lan đi và nhìn chiếc túi Lan cầm. Chị ấy vui cho em có người yêu xinh đẹp tuyệt trần. Chị ôm Lan từ phía sau và dụi đầu vào vai Lan thân thiện.

Bất ngờ Lan hất tay chị ấy ra một cách thô bạo, chị rời xa Lan và nước mắt ứa ra, chị im lặng chạy vào nhà và nằm lên giường trùm chăn lại để không ai biết là chị đang buồn và chị khóc tức tưởi. Không ai nhìn thấy hành động của Lan, chỉ có Trung chứng kiến từ đầu đến cuối sau cánh cửa cốp xe …

Vào nhà, Trung thấy Lan đang nói chuyện với ba mẹ mà tay miết miết chùi chùi cái ly uống nước mà mẹ Trung đưa cho.Trung không nói gì cả và ngồi xuống kể chuyện vui cho ba mẹ mà thôi.

Trung cũng không giới thiệu gì về Lan, Lan nghĩ chắc Trung đã giới thiệu hết về mình rồi nên cứ thao thao bất tuyệt về gia đình mình : giàu có cỡ nào , cha sang trọng mẹ giỏi giang ra sao và anh chị mình thành đạt ra sao …Cha mẹ Trung cười vui vẻ đón nhận những tình cảm mà Lan nói về gia thế nhà mình …

Ăn cơm trưa xong , Lan ra ngoài sân và ngồi vào chiếc xích đu mà Trung mua trên Thành phố về cho ba mẹ và chị gái. Lan gọi điện thoại cho bạn bè , cười nói ồn ã .Trung lấy xe máy chở chị đi dạo một chút như ngày thường về Trung vẫn làm cho chị.

Còn ba ngồi uống trà, mẹ rửa chén bát. Năm giờ chiều, Trung bảo công ty có nhiều việc cần Trung giải quyết, xin phép ba mẹ về lại Thành phố , hẹn lần sau sẽ về lâu hơn . Lan mừng quá vì Lan sợ phải ngủ lại trong căn nhà quê mùa ấy và sợ ánh mắt của chị gái Trung , ngây ngô và khờ khạo cứ nhìn Lan như thân thiết lắm …

Ngồi trong xe, Trung bảo Lan cứ ngủ cho khỏe, đến Thành phố lắm đèn, nhiều cảnh đẹp thì thức dậy mà ngắm. Đến Thành phố sau 5 tiếng chạy xe, Trung đưa Lan về căn hộ của Lan và nói về công việc ngày mai của mình nên không cùng vào nhà Lan được. Hình như vì công việc mà Trung đã… quên cả hôn tạm biệt người yêu.

Suốt cả ngày, Trung cũng không gọi điện cho Lan lần nào. Lan nghĩ: chắc anh rất bận. Lan hẹn bạn đi chơi, đi shopping và ăn uống vui vẻ. Tối … Trung ghé lên nhà Lan, lúc ấy đã 12 giờ đêm sau khi chờ đợi Lan cả mấy tiếng đồng hồ ở sảnh chung cư .

Anh nói lời xin lỗi và chia tay Lan sau hai năm quen nhau và một năm là người yêu của nhau với một lý do mà theo anh : Lấy anh Lan sẽ rất thiệt thòi và chính xác là Lan không phù hợp với anh về hoàn cảnh gia đình .

Người mà anh yêu và muốn kết hôn phải là người biết yêu Quê hương nơi mình sinh ra và biết yêu thương người thân của người mình yêu và biết cái nghĩa cái tình mà một người đơn giản nhất cũng hiểu…

Trung chào Lan và ra về trong sự ngỡ ngàng của Lan. Lan đã sai sao ? Sai chỗ nào cơ chứ ? Rồi Trung cũng sẽ trở lại với một bó hoa hồng trên tay để làm hòa thôi mà. Khi giận dỗi, cho dù Lan sai nhưng bao giờ Trung cũng là người nhún nhường trước. Lan im lặng và chờ đợi…

Nhưng không… một cuộc gọi điện thoại cũng không ! Trung thật sự đã chia tay Lan…

Một thời gian sau, Trung kết hôn với một người con gái gốc Sài Gòn , cô ấy là giáo viên trường Chuyên của Thành phố và cũng đã từng du học nước ngoài ! Một người biết yêu thương quê hương nơi chồng đã sinh ra để có được như ngày hôm nay. Cô yêu thương và kính trọng ba mẹ chồng , biết thương yêu chị gái anh hết mực như anh đã từng thương yêu .

Vợ chồng Trung đã sinh một cặp song sinh đẹp như thiên thần. Người chăm sóc, chơi với con anh chị hàng ngày chính là người chị gái của anh !

Tác giả: Huỳnh Minh Hằng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *