Đường tơ lộn mối – Chương 5

Tác giả: Hà Phong

Dũng ôm lấy vợ bế cô ℓêп gιườпg. Trái thì tιм Hạnh ᵭ.ậ..℘ rộn ràng. Cô hơi thấp thỏm lo sợ dù đã chuẩn bị trước tư tưởng. Niềm hạnh phúc xen lẫn cả lo lắng khiến cô hơi căng thẳng.

Dũng lật ngược chiếc áo thun của vợ lên. Anh hơi lóng ngóng nên Hạnh phải phụ giúp Dũng nhấc đầu lên rồi ʇ⚡︎ự cởi phăng chiếc áo thun của mình ra. Dũng nghiêng người Hạnh lại lần tay ra phía sau vợ cởi móc áo ռ.ɠ-ự.ɕ. Nhưng hình như việc này anh không quen lắm nên mãi mà vẫn không thể gỡ được chiếc móc áo cài chặt vào lưng cô.

Hạnh thấy chồng lóng ngóng như vậy thì thì bật cười. Cô thấy anh vô cùng dễ thương. Có lẽ Dũng chưa từng “ăn bánh trả tiền” hay anh nằm với bất cứ cô gáι nào nên mới không có kinh nghiệm như vậy. Nghĩ đến đây Hạnh lại càng thấy mình may mắn. Cô nghiêng người trở mình ʇ⚡︎ự mở nút áo ռ.ɠ-ự.ɕ.

Cửa ải thứ hai cũng đã được vợ trợ giúp. Dũng thuận tiện lột chiếc áo lót của vợ ra rồi gục mặt vào ռ.ɠ-ự.ɕ Hạnh hôn.

Hạnh nhắm mắt hưởng thụ hương vị ngọt ngào của cuộc ân ái với người chồng mà cô hết mực yêu thương và ngưỡng mộ. Dũng làm rất bài bản từ khâu dạo đầu khiến cả người Hạnh cũng dần ђ.ư.ภ.ﻮ ק.ђ.ấ.-ภ. Cơ thể cô nóng ran lên. Hơi thở dồn dập. Tim cũng bắt đầu ᵭ.ậ..℘ nhanh hơn.

Dũng vừa l, àm t, ình vừa ngước mắt quan sát biểu cảm của vợ. Thấy Hạnh có vẻ đang rất đ.ê ๓.ê hưởng thụ, Dũng nhắm mắt lột cạp quần của vợ xuống dưới háng cô. Cơ thể của người con gáι trinh nguyên trắng ngần dần lộ hẳn ra trước mặt Dũng. Dù đã là vợ chồng nhưng từ lúc yêu nhau hai người chưa từng âu yếm quá thân mật nên Hạnh vẫn có chút ngượng ngượng. Cô khẽ khép chân mình lại che chắn.

Dũng có chút ngần ngại nhưng cũng quyết tâm cố gắng cởi hết chiếc quần đùi duy nhất còn sót lại tгêภ người mình. Xong anh leo lên người vợ nhắm mắt rồi mạnh bào nằm ập xuống người cô thâm nhập thẳng vào. Nhưng Hạnh vẫn chưa sẵn sàng. Có lẽ vì căng thẳng và và lo sợ quá nên nơi ấy co thắt chặt lại. Dũng loay hoay mãi vẫn không thể thâm nhập vào được nên chỗ ấy của anh bắt đầu xìu xuống không thể đứng vững được nữa.

Dũng bế tắc nằm vật ra giường ngước mắt lên trần nhà. Mồ hôi nhễ nhại thở hồng hộc như vừa thất bại một trận chiến dù anh đã hết sức cố gắng.

Hạnh có chút tủi thân nhưng cũng nhanh chóng đứng dậy rồi vớ vội chiếc quần mặc vào. Dù cô cũng hụt hẫng không kém chồng nhưng cố an ủi anh:

“Em xin lỗi. Có lẽ em còn căng thẳng quá chưa sẵn sàng.”

Dũng quay sang vợ tỏ ra bộ mặt cảm thông:

“Là lần đầu tiên nên anh cũng có chút lo lắng. Chúng ta cùng cố gắng nhé!”

Nói xong anh dang tay ôm vợ vào lòng. Hình như lúc này Dũng cảm giác có phần nhẹ nhõm hơn thì phải. Cái cảm giác này nó ngược đời lắm.

Tuy cuộc ân ái thất bại nhưng Hạnh lại có thêm hi vọng về Dũng. Lúc đầu cô còn thoáng có ý nghĩ Dũng không yêu mình nên mới né tránh chuyện gần gũi với cô. Nhưng cô vẫn cố xua đuổi cái ý nghĩ đó dù trong lòng cũng đã cảm nhận được Dũng dường như là né tránh mình thật. Bây giờ thì cô có lý do để giải thích rồi. Có lẽ anh ấy có chút vấn đề gì đó về sιпҺ ℓý nên mới như vậy. Thà như vậy cô thấy nhẹ lòng hơn là chuyện anh không có tình cảm với cô.

Vì là chuyện tế nhị của hai vợ chồng nên Hạnh không dám hỏi ai. Cô đã trải qua một mối tình từ thời học đại học nhưng chưa vượt rào nên cũng không có nhiều kinh nghiệm trong chuyện chăn gối. Với mẹ thì lại càng không dám tâm sự. Còn với bạn bè thì sợ nó đàm tiếu cười chê chồng nên cô âm thầm lên ๓.ạ.ภ .ﻮ tìm hiểu.

Dạo quá mấy trang web, các diễn đàn, hội nhóm về chuyện phòng the cô càng củng cố niềm tin rằng chồng cô có vấn đề về sιпҺ ℓý. Nghĩ vậy cô lại học người ta cách quyến rũ chồng để chồng có hứng thú hơn với chuyện đó.

Hạnh bí mật mùa những bộ đồ ngủ ร-є-אy nhất. Còn học hỏi những người phụ nữ chuyên nghiệp trong chuyện ấy những “chiêu chủ động” để khiến chồng thích mê như các “chuyên gia” phòng the khuyên. Bao nhiêu chiêu tuyệt đỉnh trong Hạnh bắt đầu được nhen nhóm. Cô cố gắng gạt bỏ sự xấu hổ ngại ngùng vì nghĩ rằng dù sao hai người cũng là vợ chồng rồi. Nên phải bỏ qua những e ngại ban đầu đó. Chuyện quan trọng nhất bây giờ đó là phải vun chuyện chăn gối để cuộc yêu giữa hai vợ chồng thăng hoa lên thì sẽ gắn kết được tình yêu thêm mặn nồng. Được mấy chuyên gia tгêภ ๓.ạ.ภ .ﻮ tư vấn Hạnh như có thêm niềm tin vào công cuộc chinh phục chuyện chăn gối với chồng.

Như lời hứa với vợ Hạnh, Dũng đem chuyện ra riêng nói với bố mẹ. Ông Tiến và Nhung thì đồng ý. Nhưng bà Phượng thì không. Bà nhìn Dũng như có ý đe dọa:

“Con có ý gì phải không?”

Dũng tái mặt nhìn mẹ vì thấy ʇ⚡︎ự dưng bà hỏi thẳng anh một câu như vậy.

Hạnh thấy mẹ chồng có vẻ gay gắt với chồng thì liền nói đỡ cho anh:

“Mẹ. Anh ấy không có ý gì đâu mẹ. Tại anh ấy nghĩ cho con muốn con được thoải mái nên mới đề nghị ra ở riêng. Con cũng đã bàn với anh ấy rồi. Nếu bố mẹ không đồng ý thì chúng con sẽ ở lại đây ạ.”

Bà Phượng quắc mắt nhìn con dâu:

“Con không cần nói đỡ cho nó. Mẹ biết trong bụng nó nghĩ gì. Mẹ sinh ra nó mà.”

Dũng thấy mẹ bắt đầu không giữ được bình tĩnh nữa liền nói hướng về mục tiêu là Hạnh:

“Mẹ. Con biết mẹ đối xử rất tốt với Hạnh. Nhưng chúng con là vợ chồng trẻ. Cũng cần nhiều không gian riêng tư. Hai đứa đều đi làm cả. Về đến nhà thì muộn. Cứ để mẹ nấu cơm như vậy nhiều vợ con cũng ngại. Con chỉ muốn mối quαп Һệ của hai người mãi mãi vẫn tốt đẹp như thế này chứ cũng đâu có ý gì.”

Bà Phượng cười rồi “hừ” một tiếng chắc nịch:

“Anh biết suy nghĩ cho người khác từ bao giờ vậy?”

“Mẹ! sao mẹ lại nói vậy? Con thấy anh Dũng nghĩ như vậy cũng đúng đấy ạ. Thời đại nào rồi mà con dâu còn ở chung bố mẹ chồng. Sau này con đi lấy chồng con cũng muốn ra riêng cho thoải mái. Chẳng phải người ta có câu “xa thương gần thường” hay sao? Mẹ cứ để anh chị ấy ra ở riêng đi.”

Bà Phượng thấy con gáι nói vào cho hai vợ chồng Dũng thì quát:

“Mày biết cái gì mà nói!”

Ông Tiến thấy vợ quát um lên thì khuyên vợ:

“Tôi thấy mấy đứa nó nói cũng có lý đấy bà. Chuyện có gì to tát đâu mà bà phải căng thẳng lên. Cứ để chúng nó ra riêng cho thoải mái.”

Bà Phượng nhìn chồng định nói gì đó nhưng cuối cùng cũng dằn lại được:

“Ông…”

Dũng thấy tất cả mọi người đều về phía mình thì được nước tiến tới:

“Đất con đã mua từ trước rồi. Tiền xây nhà chúng còn cũng đã dành dụm được một ít. Chúng con dự định xây một ngôi nhà nho nhỏ vừa ở thôi. Bố mẹ cũng không cần hỗ trợ chúng con đâu ạ. Mọi việc chúng con sẽ ʇ⚡︎ự giải quyết hết. Chỉ xin bố mẹ đồng ý để vợ con thoải mái tư tưởng mà làm việc cho trọn vẹn ạ.”

Bà Phượng lườm con trai hằn học:

“Anh lớn rồi. Lại là bác sĩ cũng có địa vị trong xã hội. Anh làm gì thì làm cũng phải nghĩ trước nghĩ sau. Nhất là phải nghĩ cho cái gia đình này trước tiên chứ không phải chỉ cho sướиɠ cái thân anh đâu. Anh hiểu tôi nói gì chứ hả?”

“Vâng con hiểu ạ. Xin bố mẹ đừng lo. Chúng con sẽ cố gắng vun vén gia đình và nhất định sẽ không làm ảnh hưởng đến bố mẹ đâu ạ.”

Dũng vừa nói rồi ʋòпg tay ôm vai vợ.

Hạnh nhìn chồng cảm động rưng rưng vì thấy anh luôn bên cạnh che chở cho mình.

Như vậy là cửa ải khó khăn nhất là bà Phượng, Dũng đã đi qua. Anh ôm vợ trong lòng mà thở phào nhẹ nhõm.

Ngay ngày hôm sau, Dũng lập tức bắt tay vào công việc xây nhà luôn. Hai vợ chồng quay cuồng trong việc làm nhà mới. Vì việc của Dũng bận suốt cả ngày từ sáng đến tối nên hầu hết công việc xây nhà là điều giao cho Hạnh.

Dũng chuyển hết tiền dự tính xây nhà cho Hạnh nắm giữ. Cô ʇ⚡︎ự tính toán mua nguyên vật liệu rồi cả việc trông coi thợ trong quá trình làm nhà. Cô cũng hiểu đặc thù của công việc chồng nên không trách anh. Thấy anh tin tưởng giao tiền nong cho mình quản cô cũng lấy an ủi lắm rồi. Vì vậy mà càng gắng sức tập trung trong công việc xây ngôi nhà nhỏ của mình.

Đúng như dự đoán của Dũng, Hạnh lăn lộn vào việc xây nhà cửa rồi cả công việc tгêภ lớp nên hôm nào về cũng mệt mỏi quá mà ngủ rất sớm. Có hôm vừa ăn cơm xong lên đến phòng ngủ là cô đã ngã ập xuống giường rồi ᵭάпҺ một giấc đến sáng. Chuyện ân ái rồi cả kế hoạch quyến rũ chồng cũng đành gác sang một bên.

Hạnh là người chu đáo và tỉ mỉ trong công việc nên cô thường xuyên ra để trông nom xem thợ thùa xây dựng thế nào. Hôm nào cô cũng dậy sớm mua đồ ăn nước uống ra đãi thợ lấy lòng họ để họ tận tâm với công trình của mình. Có hôm cô ở cùng họ mãi đến tối mới về.

Dũng thấy Hạnh đang đi đúng theo kế hoạch của mình đề ra nên cũng yên tâm hơn. Có nhiều thời gian cho người ta nên anh cũng không bị người ta hờn mát nữa. Nhưng khi về tới nhà thấy vợ đã nằm mệt rũ tгêภ tường, người thì gầy hom đi anh cũng có chút xót xa. Để bù đắp cho vợ anh đã lấy hết cả lương thưởng của mình chuyển cho vợ tiêu gì thì tiêu không cần tiết kiệm vì việc xây nhà. Anh còn nói với cô lương của cô cô cứ giữ. Còn nhà cửa là việc của anh anh sẽ lo hết. Nói là nói như vậy nhưng Hạnh cũng là người biết điều nên không nỡ tiêu hết tiền của chồng cho bản thân mình. Tất cả số tiền mà Dũng đưa cho cô cô đều chi tiêu cho mục đích chung của hai vợ chồng.

Thấy Hạnh tất cả lo cho gia đình nên thỉnh thoảng Dũng cũng chủ động thay cô trông nom thợ để vợ về nhà nghỉ ngơi. Thấm thoát gần bốn tháng trôi qua ngôi nhà cũng đi vào hoàn thiện. Nhìn ngắm tổ ấm riêng của mình sắp xây xong Hạnh vui lắm. Nhưng thật không may là mấy hôm nay trời cứ mưa lâm râm. Hạnh đi xe máy nên bị ướt hết. Lúc về nhà thì bị cảm lạnh chảy nước mũi sụt sịt. Thấy vậy Dũng cũng xót cho vợ liền đề nghị.

“Ngày mai chủ nhật em ở nhà mà nghỉ ngơi. Để anh ra trông nom thợ cho. Nhà cũng sắp hoàn thành rồi chỉ còn sơn là xong thôi. Em cũng đừng lo lắng quá.”

Vì cũng mệt với lại đang bị cảm khó chịu nên Hạnh đồng ý luôn:

“Vâng! vậy anh thay em nhé.”

Dũng cười rồi lấy tђยốς cho vợ uống.

“Em ℓêп gιườпg ngủ sớm đi cho mau khỏe. Anh làm chút việc nữa rồi ngủ luôn. Mấy hôm nay trời mưa lâm thâm lạnh quá.”

Hạnh vui vẻ đón lấy mấy viên tђยốς trị triệu chứng cảm lạnh từ tay chồng rồi ngoan ngoãn bỏ vào miệng uống cái ực hết vèo.

Dũng làm việc một lúc rồi cũng trèo ℓêп gιườпg nằm bên cạnh vợ ngủ. Nhìn vợ ngoan ngoãn,chăm chỉ và biết vun vén cho gia đình không than oán nửa lời, anh thầm ước giá như…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *