Đứa con bị bỏ rơi 5
NGUYỄN THỨC
Tôi không bao giờ quên ngày cải mộ cho mợ tôi
Suốt hai ngày công việc mợ
Buổi chiều khi chiếc ô tô đỗ lại ngay cổng. Khi nhìn thấy chú Thành bước xuống thì cô Tâm (em kế dưới chú Thành)mừng cuống gọi rối rít
Các anh ơi, anh Thành về
Mọi người chạy ra trong đó có cả tôi
Lúc này chú Thành đã là một thanh niên cao to mà rất phong độ
Có điều tôi nhìn giống cậu tôi như sao lại
Giống từ mái tóc trước cửa hơi xoăn lượn sóng rồi từ cái mắt cái mồm, ôi cả tướng đi cũng vậy
Có khác là chỉ giọng nói và cậu tôi già mà chú trẻ mà thôi. Mà còn giống hơn những đứa ở nhà
Mẹ tôi nhìn thấy chú thì khóc rồi bảo
Giá bé mày cũng giống bố mày như bây giờ thì mẹ con mày đỡ khổ không
Nghe mẹ tôi nói cụ xã Gừng là hàng xóm bên cạnh nhà cậu tôi thở dài nói
Bà ở ngoài đó xa không biết (ý nói nhà mẹ chồng tôi cách nhà cậu 2 cây số)chứ tôi ở kề nhà tôi biết
Bẩy ngày thì mười trận đòn
Gà ỉa ra sân cũng ᵭάпҺ, em khóc ᵭάпҺ, ăn chậm ᵭάпҺ lợn sổng chuồng ᵭάпҺ đi vấp ngã đã đau bố vẫn ᵭάпҺ
Ngày nào may thì một trận vô phúc có hôm uống ɾượu vào thì bị hai ba trận
Bà thử nghĩ xem, Suốt ngày ngồi xó nhà mắt nhìn xuôi, nếu bất chợt ông ấy về mà không thấy thì ૮.ɦ.ế.ƭ với ông ấy (ông ấy có nghĩa là cậu tôi)
Mà khổ 2 thằng anh lớn hơn thì chơi rông mà ông ấy có ᵭάпҺ cҺửι gì đâu vậy mà thằng này vắt mũi còn chưa sạch
Bà kể là đã bảo mợ tôi đi xem hay có động mả gì không ,thì mợ tôi bảo
Do cậu tôi ghen cứ nghi chú Thành là con của ông bộ đội đóng quân ở nhà mợ ngày đó
Nghe bà Gừng kể mà tôi không nhịn được cười
Tôi biết mặt mợ tôi, khi cưới tôi về mợ còn sống khỏe mạnh mấy năm sau mợ mới mất
Tôi sinh 2 đứa mợ còn ra thăm, nhưng nói cậu ghen tôi cứ buồn cười
Nào bảo nhìn mợ tôi sắc nước hương trời đã đành
Mợ tôi vào diện xấu người chỉ được cái nết hiền lành chịu khó. Nhưng cậu tôi thì đẹp trai. Theo như mẹ tôi nói thì các cụ tham người làm xấu cũng được nhưng biết việc là lấy ,bà ngoại tôi lấy vợ cho cậu cũng không ngoại lệ
Khi chú Thành và bố mẹ nuôi bước chân vào Đến nhà ,lạ quá cậu tôi lẩn đi đâu mất
Khi một mâm đồ lễ đặt lên bàn thờ do chú Thành cùng bố mẹ nuôi mang đến
Ông bà ngỏ lời muốn nói chuyện với gia đình và được đọc bài viếng mợ tôi
Mọi người tìm khắp nhưng không thấy cậu lên gia đình mấy ông cao tuổi họ nội đều nhất trí theo nguyện vọng của bố mẹ nuôi
Tôi khi đó đã xấp xí 30 thấy vậy vẫn hóng hớt vào xem và được nghe bà mẹ nuôi Chú Thành đọc và tôi vẫn nhớ vì tôi về còn kể lại cho mẹ chồng và các chị dâu nghe
Đại thể như sau cũng có câu tôi nhớ mang máng
2 vợ Chồng Thắp hương xong quì xuống trước di ảnh mợ tô và ôngi khấn rằng
Chị ơi
Ngắn dài có số chị ơi
Hôm nay em có mấy lời chị nghe
Chị đi bỏ lại con thơ
Em thì hiếm muộn đợi chờ bao đông
Nhìn họ con bế con bồng
VỢ CHỒNG em vẫn lằm không một mình
Trời cho lộc bất thình lình
Gặp được cu Thành vui sướиɠ biết bảo
Người rưng thành giọt ɱ.á.-ύ đào
Bao đêm ao ước trời trao lộc rồi
Kim cương nhặt được chị ơi
VỢ CHỒNG chăm sóc không rời cháu đâu
Nhớ chị sinh cháu công đầu
Chúng em ghi tạc dám đâu quên cùng
Giờ em xin được cùng chung
Công to việc lớn em cùng chung tay…..vvv
Nói chung ông khấn dài nhưng tôi câu nhớ câu quên
Bố mẹ nuôi chú Thành muốn xin với gia đình cậu tôi
Từ bây giờ trở đi có công to việc lớn cưới treo hay gặp khó khăn gì họ xin được cùng lo
Mặc dù nói tiếng miên nan nhưng tôi cũng hiểu một ông cao tuổi trong họ và bà vợ nhỏ của cậu bắt tay cảm ơn
Không biết ông cậu tôi lẩn đâu kĩ thế .xong việc họ bắt tay chào mọi người và xin phép ra về ai giữ lại cũng không ở
Có cụ bảo chắc thấy cậu tôi vậy lên họ không muốn cậu tôi khó sử
Cải mộ mợ tôi chú Thành trả nghĩa tất vì bố mẹ nuôi đã có lời xin với họ hàng
Vì khi mẹ chú Thành mất chú không có nhà ,bà bé cảm động lắm
Nhưng lạ thật nhìn chú Thành giống bố như tạc mà lần này chú về chú chào ,ông không nói gì và từ hôm đó chú và ông cũng không nói chuyện với nhau
Nhưng khác Những lần trước ,tôi thấy ông buồn lắm
Và cũng không nhận chú và cũng không đuổi chú đi
TN
Còn nữa