Đứa con bị bỏ rơi 1

Nguyễn Thức phần 1

Đây là câu chuyện của đứa em con Cậu thứ 2 của nhà chồng tôi

Mẹ chồng tôi có 3 người em trai, cậu cả tôi đã viết thành chuyện khi ông đi bộ đội và có giấy báo ʇ⚡︎ử rồi nhưng hơn 20 mưoi năm sau ông lại trở về chắc nhiều người đã đọc chuyện đó

Còn đây là cậu thứ 2 em trai của mẹ chồng tôi

Khi tôi viết chuyện này thì cậu đã mất 4 năm rồi nhưng còn chú em giờ đang sống

Khi tôi về nhà chồng tôi không thấy ai nói chuyện về chú Thành (tên của người mà tôi muốn kể)một hôm tôi đi làm về, tôi thấy có một chú bé tầm 15 hay 16 tuổi đang chơi với con tôi mà chú bé này nói đặc giọng Sài Gòn

Thấy tôi về mẹ tôi bảo

-Thành ơi, vợ anh Minh đó

Chú bé nhìn tôi rồi Chào

Tôi chưa kịp hỏi thì mẹ chồng tôi lắc đầu lên tiếng

Đúng là sống ૮.ɦ.ế.ƭ có số

Và theo như lời mẹ kế tôi hiểu câu chuyện như sau

Năm 1972 xã tôi có rất nhiều bộ đội đến đóng quân. Những nhà dân rộng mỗi nhà có mấy chú bộ đội ở nhờ, nhà Cậu tôi cũng vậy

Trong khi đó cậu tôi cũng đang ở quân ngũ khi hành quân qua phủ lý thì nghỉ ở đó

Phủ lý cách nhà có 12 cây số ,cậu xin với cấp tгêภ cho về 1 đêm sớm mai sẽ có mặt

Sau khi cấp tгêภ đồng ý, Cậu tranh thủ về thăm gia đình rồi gà gáy hôm sau cuốc bộ xuống đơn vị để kịp theo đơn vị

Năm 1975 Bắc Năm thống nhất. Cậu tôi được xuất ngũ về quê hương thì em Thành đã biết gọi bố

Nhưng cậu tôi không vui một tý nào..mới đầu cậu tôi còn không nói ra Nhưng cậu tôi lạnh nhạt với cu Thành trong khi đó cậu chằm bặp yêu thương 2 anh lớn của Thành, đi đâu cũng cho 2 đứa đi còn Thành chưa hề một lần ông hỏi han tắm giặt cho

Mợ tôi thấy vậy buồn lắm ,đem nói chuyện với me tôi

Mẹ tôi vào nói với cậu thì cậu quát lên

Chị biết gì mà nói

Chỉ thương cu Thành bé bị bố ghẻ lạnh khi 5 hay 6uổi gì đó thì ăn đòn của bố như cơm bữa

Mẹ thương con nhưng không biết làm gì

Đỉnh điểm là hôm đó uống ɾượu say ông gọi cu Thành

Vào nhưng cu Thành sợ không dám vào

Ông tức giận túm lôi vào tát cho mấy cái, mợ tôi giận quá bảo

Ông ác vừa thôi nó biết gì đâu mà ông ᵭάпҺ nó dã man

Cậu tôi khi đó ɾượu say mất hết lý trí đã túm 2 tay Thành quăng ra sân và miệng chì chiết mợ

Này thì ác này

Sao mày không theo thằng bố mày đi

Mợ tôi mặt tái mét chạy ra bế cu Thành lên khi ɱ.á.-ύ mồm ɱ.á.-ύ mũi cu Thành chảy đầy mặt

Hóa ra cậu tôi nghi cu Thành không phải con cậu mợ tôi rửa sạch cho cu Thành vớ túi đựng quần áo cõng cu Thành đi bộ xuống phủ lý

Trong khi đi đường mợ tôi đã khóc hết nước mắt với cu Thành và nói

Con ơi mẹ để con ở bến xe nếu có ai mở rộng lòng nuôi con thì con cứ bảo

Mẹ con ૮.ɦ.ế.ƭ rồi bố lấy vợ nhỏ và không thương yêu con hay ᵭάпҺ ᵭ.ậ..℘ con lên con không thể ở được

Và mợ chỉ tay vào ngọn núi Nguỳa vừa nói vừa khóc

Hình minh họa

Con phải nhớ quê hương của con có núi Nguỳa mà ông Khổng Lồ đang gánh thấy mẹ ông ấy về ông ấy mừng quá lên vứt xuống chạy ra đón mẹ đó là2 ngọn núi giống hệt nhau núi Nguỳa và núi Quyển

Tân Sơn và núi Nguỳa là quê ta con nhé

Nếu trời thương con lớn con nhớ tìm về quê, mẹ thương con nhưng không biết làm thế nào được vì em con còn bé(núc này mợ tôi lại sinh thêm 1 em bé gáι) mà con ở lại nhà thì có khi ông ấy ᵭάпҺ con cũng ૮.ɦ.ế.ƭ

Mợ tôi mua cho cu Thành 5 cái bánh mỳ và dặn con không được đi đâu con cứ ngồi đây may gặp được người thương con mang con về nuôi

Cu Thành vì quá sợ những trận đòn roi của bố mà không dám đòi mẹ cho về cùng

Bây giờ cu Thành ngày nào bé tý ốm nhách giờ đã cao lớn mà nhìn rất giống cậu tôi

Khi ăn cơm trưa xong mọi người quây quần hỏi chuyện ,em kể lại mà thương

Sau khi mẹ để ngồi ở bến xe ,đói Em lấy bánh mỳ ra ăn nhớ nhà nhưng quá sợ bố em vừa ăn vừa khóc. Vừa tầm chiều cả có một chiếc xe ô tô từ từ dừng lại và đỗ gần đó

Thấy cu Thành mặt mũi sưng vù (trận đòn của bố)vợ Chồng người lái xe đi lại và hỏi

Cu Thành nhớ lời mẹ dặn và kể cho 2 vợ Chồng nhà chú lái xe nghe

Người vợ ôm lấy cu Thành và hỏi

VỢ CHỒNG ta không có con, giờ ta muốn nuôi con thế con có đồng ý về ở với chúng ta làm con không

Cu Thành gật đầu liền

Cu Thành không hề biết mợ tôi nói dối cu Thành là đi về Nhưng thực ra mợ lấp một chỗ kín đáo mà cu Thành không biết

Mợ kể nếu mà tối không ai đón cu Thành thì mợ quay trở lại mang cu Thành về gửi tạm nhà ai mai lại mang xuống tiếp

Khi mợ thấy người chồng lái xe ở lại còn người vợ dẫn cu Thành về phía chợ Bầu một núc lâu sau cu Thành quay lai trong bộ quần áo mới sạch sẽ và ba người lên xe đi thẳng đường lên Hà Nội

Khi đó mợ tôi mới gạt nước mắt đi về

Còn nữa

TN

Bài viết khác

Cái nắm tαy tɾọn đời – Câu chuyện ý nghĩα đầy tính nhân văn

Khi 26 tuổi. Chúng tôi kết hôn. Phòng ngủ, ρhòng khách tɾeo đầy ảnh cưới hαi vợ chồng. Tôi ôm chặt cô ấy hét to: “Vợ …”. Cô ấy giống như một chú mèo con nũng nịu dựα sάϮ vào người tôi. Tɾước khi ɾα ngoài tôi in lên tɾán cô ấy một nụ hôn. […]

Trái tim của người chα – Xúc động câu chuyện ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Một ngὰy nọ, Chα tới mượn tiền tôi. Chα nói sức khỏe không tốt, cα̂̀n ρhα̉i tới bệnh viện để kiểm tɾα tổng quάt, vα̣̂y nên tôi đα̃ gửi tiền cho Chα. Không ngờ, chưα được bαo lα̂u, Chα lα̣i gọi điện tới, nói muốn muα một chiếc xe điện 3 bάnh. Tôi lưỡng lự […]

Nó tốt với người lạ hơn bố mẹ nó – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa sâu sắc

Người lạ trong miệng mẹ mình là người nuôi lớn mình, là người cưu mαng mình, là người dành hết tình yêu và sự bαo dung che chở cho mình suốt 22 năm quα. Còn người được gọi là bố mẹ thì lại vứt mình trên chùα chỉ vì nhà chỉ đủ tiền nuôi em […]