Dì ghẻ – Câu chuyện xúc động ý nghĩa nhân văn sâu sắc

 

DÌ GHẺ
Tg: Thu Ha Nguyễn

Ở làng nọ, có một gia đình gồm 4 người sống rất hạnh phúc. Họ sống bằng nghề buôn bán hàng đồ khô ngoài chợ. Hai vợ chồng chí thú làm ăn. Hàng của họ luôn đảm bảo chất lượng, lại bán giá phải chăng nên luôn có uy tín vì vậy khách hàng ngày càng đông. Vợ chồng đang ăn nên làm ra vậy nên có của ăn của để

Hai vợ chồng sinh được 2 người con, bé gái trước là Ngọc 10 tuổi , Châu là bé trai sau mới lên 5 . Các con đều xinh đẹp ngoan ngoãn và học giỏi. Cuộc sống của gia đình họ là niềm mơ ước của nhiều người.

Bỗng một ngày, anh Bình ( tên người chồng )trở về nhà sau công việc thì không thấy vợ mình đâu, chỉ thấy 2 con chơi với nhau. Bé Ngọc giúp bố chuẩn bị cơm cho cả nhà. Sau khi cho 2 con ăn xong, anh Bình lại tất tả đi tìm vợ. Anh đi hỏi thăm hàng xóm có ai nhìn thấy vợ mình đâu không. Anh chạy sang cả nhà bố mẹ vợ để hỏi tin tức nhưng ông bà không biết. Mãi mấy ngày sau, có một người khách quen nói đã nhìn thấy chị Tâm, vợ anh ở đường x, số nhà y , đi cùng với một người đàn ông. Anh rất buồn và giận . Hôm sau anh đóng cửa hàng để đến địa chỉ đó.

Đón anh ở cửa là một người đàn ông trạc tuổi anh. Hắn hỏi anh cộc cằn:

“ Anh đến đây có việc gì?”

“ Tôi tìm vợ. Nghe nói cô ấy đang ở đây”

“ Buồn cười, vợ anh, anh không giữ đến đây tìm, anh về đi”

“ Tôi phải gặp được cô ấy, ba mặt một lời để dứt khoát.”

Nghe ồn ào ngoài cửa, chị Tâm chạy ra và khựng lại khi nhìn thấy chồng mình.

Anh Bình:” Sao em lại ở đây? Em hãy về nhà các con cần có em. Tụi nhỏ khóc lóc nhớ mẹ. “

“Sao tôi phải về? Anh lo cho tụi nhỏ đi. Tôi với anh sẽ li hôn .Tôi yêu anh Trường , tôi sẽ sống ở đây với anh ấy, anh về đi”

Tâm trơ trẽn trả lời

“ Vài bữa tôi sẽ đem đơn về cho anh ký, giải thoát cho nhau khi không còn yêu thương nữa”

Tên Trường cũng xua đuổi anh ra khỏi nhà và đóng cổng lại. Anh Bình rất tức giận. Không hiểu sao vợ mình lại thay đổi như thế, mình đã làm gì sai mà bị vợ cắm cho một cái sừng to như vậy. Hoá ra là do anh chỉ biết lo làm ăn mà không quan tâm đến vợ, để vợ ngoại tình từ khi nào mà không biết.

Vợ chồng anh chia tay nhau như thế đó. Suốt mấy năm trời, Tâm không về thăm con lấy một lần, chị ta đúng là người cạn tình cạn nghĩa. Đến con mình mà cũng bỏ được.

Anh Bình vẫn cần mẫn công việc, vừa chăm sóc 2 con vừa lo buôn bán mưu sinh. May mắn có ông bà nội gần đó chạy qua ngó chừng lũ trẻ. Cảnh gà trống nuôi con kéo dài mãi thật là không ổn.

Trong những người khách hàng thường xuyên của anh, có cô Hân trạc tuổi vợ anh, chưa có chồng. Cô tính tình rất hiền, vẻ mặt dễ thương, dịu dàng phúc hậu. Mọi người xung quanh đều muốn vun vén cho hai người. Anh Bình là người cha thương con nhất mực, sở dĩ anh không dám lấy vợ mấy năm trời là vì sợ cảnh mẹ ghẻ con chồng. Anh lại thường xuyên vắng nhà, lỡ mẹ kế đánh đập hành hạ con mình thì làm sao. Các con anh đã từng xem nhiều câu chuyện không hay về mẹ kế nên cũng không muốn bố cưới vợ mới.

Nhà anh thiếu bàn tay người phụ nữ chăm sóc đã lâu mà bà nội tụi nhỏ không kham nổi vì bà đã già rồi. Bà luôn nhắc nhở anh phải cưới vợ để chăm lo gia đình mà hơn nữa anh vẫn còn trẻ.

Cuối cùng anh đã đồng ý cưới cô Hân về sau 4 năm làm bố đơn thân. Lúc này bé gái lên 14, đến tuổi dậy thì. Bé trai 9t, cháu học lớp 4. Về chung một nhà với anh Bình, Hân vừa tham gia buôn bán cùng chồng vừa phải chăm sóc gia đình, cô rất bận nhưng chưa bao giờ lơ là việc chăm sóc 2 đứa trẻ. Các con không chịu gọi mẹ, chỉ gọi cô là dì. Cô thực sự yêu thương chúng như con ruột. Tụi trẻ luôn đề phòng, không dám tin tưởng dì vì chúng luôn ám ảnh cảnh mẹ ghẻ con chồng.

Nhìn vào gia đình này không ai nghĩ cô Hân chỉ là mẹ kế, mẹ ruột có lẽ không thể tận tâm hơn cô. Thời gian đầu tụi nhỏ luôn bày trò để trêu ghẹo chọc tức dì. Tụi nó còn nghĩ ra những trò tai quái để chống lại mẹ kế. Hân biết hết nhưng chưa bao giờ cô kể cho chồng biết về tụi trẻ. Bằng tình yêu thương và sự bao dung, cô đã cảm hoá được chúng.

Hình minh họa sưu tầm

10 năm sau

Anh Bình mắc bạo bệnh và qua đời. Lúc này bé gái đã lớn, cô bé đến tuổi lập gia đình. Ngày cưới của bé, bỗng nhiên mẹ ruột trở về. Chị ta xin lỗi con vì đã bỏ con ra đi, bây giờ muốn quay về để lo cho con.

Hai con đã lớn, chúng nó biết gia đình có được ngày hôm nay là công lao của ba và dì Hân, mẹ có công đẻ ra nhưng đã làm được gì cho chúng, bỏ đi 14,15 năm giờ quay lại, thật khó chấp nhận

Bé Ngọc: “ Bà có tư cách gì mà đòi đứng ra làm đại diện nhà gái? Bao nhiêu năm nay bà ở đâu? Tôi và em tôi sống chết thế nào bà biết không? Chỉ có dì Hân đây mới đủ tư cách, bà đi đi, đi với người tình của mình, nhà này không liên quan tới bà”

Ngọc giận dữ nói một thôi một hồi.

Khi mẹ bỏ đi, Châu còn quá nhỏ nên ký ức về mẹ là không có. Cậu cũng tỏ thái độ không muốn nhận mẹ. Từ nào tới giờ cậu chỉ được nhận tình cảm từ dì Hân,

Bà Tâm trở về không phải vì thương nhớ con cái mà vì cái gia tài của gia đình này. Sau nhiều năm đi với người tình, siêng ăn nhác làm lại thêm tệ mê đánh bạc nên hiện nay nhà cửa tiền bạc không còn. Ông Bình đã mất, nhà cửa , đất đai, của cải là những thứ mà mụ Tâm và người tình muốn chiếm đoạt.

Các con không chịu tha thứ, hai đứa đuổi thẳng mẹ ra khỏi nhà.

Khi mụ Tâm đi khỏi, bà Hân liền khuyên nhủ hai con:

“ Các con à, bà ấy sai là bỏ rơi các con từ nhỏ nhưng bà ấy có công sinh ra các con. Nếu tha đuọc thì nên tha thứ cho bà ấy. Đừng nặng nề nói những lời vô lễ như vậy là phạm tội bất hiếu đấy, dì nói vậy là muốn tốt cho các con.”

Bà Hân còn nói rất nhiều nữa mà chủ yếu muốn hai con nhận lại mẹ ruột của mình.

Thế rồi đám cưới của Ngọc diễn ra mà đại diện nhà gái chỉ có dì Hân. Sau đám cưới, Ngọc về nhà chồng sinh sống, lúc này ở nhà chỉ còn Châu và dì Hân.

Việc buôn bán của gia đình hiện nay chỉ còn bà Hân quán xuyến. Công việc vẫn trôi chảy, thu nhập của gia đình vẫn rất ổn. Dì Hân hàng tháng vẫn cung cấp đủ tiền cho Châu đang học Đại Học ở Thủ đô.

Một buổi chiều định mệnh, khi đi xe máy từ chỗ làm về nhà, bà Hân đã bị một chiếc xe máy đi ngược chiều chạy với tốc độ khủng đâm trực diện , bà Hân ngã mạnh xuống đường đập đầu xuống đất và chết ngay tại chỗ. Cái chết đột ngột của bà Hân là một cú sốc cho hai chị em Ngọc Châu.Từ nay chúng đã mất chỗ dựa. Tuy chỉ là mẹ kế nhưng bà luôn yêu thương dạy dỗ con chồng đến nơi đến chốn. Trong đám tang bà Hân, hai đứa khóc rất nhiều và tự nhiên tiếng gọi mẹ đuọc bật ra “ Mẹ ơi, chúng con xin lỗi mẹ, ngày còn bé chúng con đã gây chuyện để mẹ phải gặp bao phiền phức. Giờ đây mẹ lại đột ngột ra đi chúng con ân hận lắm, không còn có cơ hội báo hiếu cho mẹ, mẹ tha lỗi cho chúng con.”

Mẹ kế mất, công việc buôn bán phải dừng lại một thời gian rồi giao cho vợ chồng Ngọc quản lý. Châu vẫn phải tiếp tục hoàn thành chương trình học những năm còn lại ở trường Đại học.

Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè, Châu trở về nhà sau chuỗi ngày học hành miệt mài. Về đến cổng,cậu ngạc nhiên thấy cửa nhà mở. Cậu cố gắng đi thật nhẹ không gây tiếng động để xem ai đang ở trong nhà mình. Đứng nép ngoài cửa, Châu nghe được giọng phụ nữ mà cậu nhận ra là mẹ đẻ của mình và giọng người kia là ông Trường, chồng của mẹ mình.

Giọng nam:” Bà thấy tui làm việc đâu ra đó không, giết được con mẹ Hân là thắng lợi của chúng ta. Bây giờ chỉ cần xử lý thằng Châu con bà nữa là toàn bộ gia sản sẽ vào tay chúng ta bao gồm cả ngôi nhà, đất đai tiền bạc

Bà Tâm: “ Thằng Châu là con đẻ của tôi, ông không được hại nó”

– Nếu để cho nó sống thì vợ chồng mình lấy gì mà trả nợ. Nó sống thì mình phải chết, tụi xã hội có tha cho mình không.

Nghe đến đây, Châu không chịu nổi nên đã xông vào nhà:
“ Sao các người ác độc thế, mẹ Hân đã làm gì sai mà phải chết, tôi cứ tưởng chỉ là một tai nạn , hoá ra bị các người hại, mẹ Hân ơi, mẹ sống khôn chết thiêng đừng tha cho họ”

Tên Trường liền đánh Châu bằng những cú đấm, đạp rồi trói quặt tay cậu lại. Bà Tâm đứng nhìn không hề can ngăn. Châu mặc dù bị trói nhưng vẫn không ngừng la hét:” Bà không phải là mẹ tôi, mẹ Hân mới là mẹ, bà ấy không sinh ra tôi mà thương yêu chăm sóc, đâu phải loại lòng lang dạ sói như bà”

Ở bên ngoài nhà, vợ chồng Ngọc cũng ghé qua nhà vì biết hôm nay em trai mình sẽ trở về. Đứng ngoài, vợ chồng cô nghe nhiều giọng nói phát ra từ trong nhà, biết việc không lành, Ngọc tính chạy vô nhưng chồng cô đã nhanh chóng ngăn lại, không được manh động, phải báo công an để xử lý.

Một lúc sau, các chiến sĩ công an xuất hiện đã bắt được 2 kẻ thủ ác, giải thoát cho Châu.

Vụ án về tai nạn của bà Hân được lật lại. Âm mưu giết người để chiếm đoạt tài sản được ngăn chặn kịp thời. Rồi đây chúng sẽ có rất nhiều thời gian ở trong tù để sám hối về tội lỗi của mình

Bà Hân chỉ là mẹ kế mà có tấm lòng nhân hậu, bao dung rất đáng kính trọng. Sau vụ án, Châu và Ngọc đã mời Thầy về cúng cầu siêu hồi hướng cho cha và mẹ Hân rồi rước linh lên chùa để ngày ngày được nghe kinh kệ, cầu mong họ nhanh được siêu thoát.

“ Mấy đời bánh đúc có xương, Mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng “

Bánh đúc này thật sự là có xương .

Hết

ĐN 15/07/2024
NTTH

Bài viết khác

Sài Gòn “Lấy lỗ làm lời” – Người Sài gòn chân chất thật thà và những ρhẩm chất cαo quý đáng để học hỏi

Sài Gòn chịu lỗ, nên vừα ρhải im lặng chịu đựng, vừα ρhải xí xóα cho đám người “không biết điều”, mặc kệ họ rút ruột, cào dα mình. Vì người Sài Gòn tin, cuộc sống có nhân có quả. Họ tin có thể “lấy lỗ làm lời”.     Như hồi xưα, ngoại nuôi […]

Giá tɾị thâm thúy học từ đàn gà mái khiến con người cũng ρhải tỉnh ɾα

1. Câu chuyện số 1 Gà con ngây thơ hỏi gà mái mẹ ɾằng: “Hôm nαy mẹ đừng đẻ tɾứng nữα, mαng con đi chơi đi, được không mẹ?” Gà mái mẹ tɾả lời: “Không được, mẹ ρhải tiếρ tục đẻ tɾứng.” Gà con khó chịu, vùng vằng dỗi: “Nhưng bαo nhiêu ngày nαy, ngày […]

Ông ngỡ ngàng khi bà quay về, đã mấy chục năm trôi qua rồi

QUAY VỀ Ông ngỡ ngàng khi bà quay về, đã mấy chục năm trôi qua rồi… Ngày xưa, vì không chịu được cực khổ, chê ông vô dụng bất tài, nên bà dứt áo ra đi, theo lời mời gọi của nhân tình. Lúc ấy, nhà ông nghèo lắm. Ông làm quần quật, mà chỉ […]