Cuộc đời tôi – Chuyện đời Trần Linh

CUỘC ĐỜI TÔI ..

Thì có một độc giả gửi câu chuyện này tới ( xin giấu tên). Tôi không thể ngờ thời đại 4.0 mà vẫn còn cách đây khoảng 2-3 năm thôi. Quá ngỡ ngàng ..”

Cuộc hôn nhân của tôi gặp nhiều sóng gió ngay từ khi bắt đầu. Ngày về ra mắt nhà người yêu, tôi đã bị mẹ anh săm soi từ trên xuống dưới rồi hỏi tường tận chi tiết về gia cảnh, điều kiện kinh tế. Không được như kỳ vọng về một nàng dâu hoàn hảo, bà buông lời ẩn ý chê tôi không xứng, nên tự biết thân biết phận mà chia tay.

Tôi hiểu, ngay từ đầu đã vấp phải sự phản đối của gia đình nhà chồng tương lai thì có đến được với nhau cũng sẽ gặp nhiều sóng gió. Thế nhưng, tình yêu cuồng nhiệt của tuổi trẻ đã khiến chúng tôi bất chấp tất cả, miễn là có nhau. Vậy là, hai đứa quyết định có con để ép bố mẹ cho cưới.

Đúng theo kế hoạch, mẹ chồng vì muốn nhận cháu nên miễn cưỡng chấp nhận con dâu. Đám cưới diễn ra Hà nội cũng chỉ mang tính hình thức nên tổ chức vô cùng sơ sài. Mẹ chồng trước mặt quan khách thì niềm nở nhưng sau đó là thái độ khinh thường tôi ra mặt. Nhắc đi nhắc lại cưới chạy chửa..

Tôi không thể tưởng tượng được chuỗi ngày sau đó, bà dùng mọi cách để hành hạ tôi như để trút cơn giận tôi cố tình có thai để ép nhà bà phải cưới.

Dù đang mang bầu nhưng mẹ chồng bắt tôi làm mọi việc trong nhà. Hễ thấy con dâu đi làm về là bà sai tôi túi bụi, từ cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa, thậm chí là mang vác đồ nặng khiến tôi không có thời gian nghỉ ngơi.

Mẹ chồng dù biết tôi nghén, sợ mùi thức ăn nhưng luôn yêu cầu tôi nấu các món tẩm ướp nhiều gia vị. Bà còn cố tình xông tinh dầu khắp nhà khiến tôi mở cửa phòng ra là nôn thốc nôn tháo.

Mọi việc mẹ chồng làm tôi đều cố nhẫn nhịn, chờ ngày sinh con sẽ chuyển ra ngoài sống. Thế nhưng, lần tôi suýt trượt ngã khi dẫm phải vỏ chuối ở ngay trước cửa phòng đã khiến tôi không thể nhịn được nữa.

Nhà tôi không có trẻ con, chuối cũng không phải do vợ chồng tôi ăn. Nên chỉ còn một khả năng duy nhất là mẹ chồng đã cố ý vứt vỏ chuối ở đó để “bẫy” tôi. Tôi không ngờ bà có thể ác độc như thế. Ra tay hại chính cháu nội còn chưa kịp chào đời của mình.

Vì quá uất ức, tôi tìm mẹ chồng hỏi cho ra nhẽ. Thật bất ngờ, bà không chối mà còn thừa nhận mình cố tình làm vậy. Bà nói bà ghét cay ghét đắng tôi, cứ nhìn thấy tôi là bà cảm thấy khó chịu nhưng bà lại cương quyết phản đối chuyện vợ chồng tôi ra ở riêng. Bà ta dùng cái chết để đe dọa con trai, nếu nghe lời vợ ra ngoài sống thì sẽ mất mẹ.

Dĩ nhiên, chồng tôi không dám làm trái ý bà. Anh ta còn khuyên tôi cố nhẫn nhịn cho êm cửa êm nhà. Vậy là tôi đành chấp nhận tiếp tục sống trong căn nhà đó nhưng chẳng khác nào địa ngục nơi trần gian.

Nhưng chuyện tôi không mong đợi nhất cuối cùng lại xảy ra. Tôi phải vào viện trong đêm vì cơn đau bụng quằn quại kèm ra máu ở tháng thứ 5. Cũng may bác sĩ hết lòng giúp tôi nên con tôi gữi lại được.

Vừa lúc mẹ chồng xuất hiện, bao nhiêu ấm ức suốt hai tháng qua trong tôi như trào dâng. Tôi gào khóc oán trách bà. Vì bà tàn độc, không có tình người khiến tôi bị trầm cảm, ảnh hưởng đến đứa con trong bụng. Chính bà đã đẩy mẹ con tôi đến nông nỗi này.

Nào ngờ, khi tôi chưa dứt lời đã phải hứng chịu một cái tát đau thấu tận tâm can từ chồng. Anh ta bảo vệ mẹ, nói tôi hỗn xược và ân hận vì đã cưới tôi làm vợ. Anh ta tưởng con đã mất nên muốn chấm dứt cuộc hôn nhân mệt mỏi này.

Như rơi xuống đáy vực sâu của sự đau đớn với mẹ chồng, chồng lại ra tay đánh đập rồi đòi chia tay, tôi uất nghẹn không nói nên lời. Tôi không ngờ, trong hai tháng ngắn ngủi, cuộc đời tôi lại thê thảm đến thế.

Bố Mẹ tôi đến nói không sao con về với mẹ.Thì lúc ấy chồng tôi chạy vào nói :

– Con không mất anh xin lỗi thôi về nhà ngoại ở tạm thời gian đã .

Mẹ tôi nói : Bác sĩ nói trong máu tôi có thuốc bong thai…
… …

Tôi nói :

– Anh viết đơn ly hôn ngay đi. Mẹ anh ác độc cho tôi uống thuốc bong thai, chẳng may tôi chết cũng biết thành ma bắt bà. Thù này tôi không tha thứ tôi sẽ kiện bà ..

Bà mẹ chồng tái mặt nói tôi vu khống,còn nói bác sĩ vu khống bà. bác sĩ chìa ra trong xét nghiệm máu có thành phần thuốc phá thai. Trong nhà chỉ có tôi với mẹ chồng, tôi làm gì có thuốc phá thai, may tôi uống ít vì thấy nước lợm cợm ..

Bố tôi điện ngay cho công an báo án. Anh trai tôi chạy đến, cùng công an lấy cung hai mẹ con ngay lúc đó. Rồi về nhà lấy ly nước còn để đầu giường tôi ngủ .

Mẹ chồng vẫn trối, nhưng ly nước có dấu vân tay bà và tôi . Giấy xét nghiệm máu có nồng độ thuốc. Bà cũng cậy quen biết nhờ vả khắp nơi, nhưng ai nghe chuyện đều rụng rời, bà đành nhận tội.

Chồng tôi ra sức xin tôi bãi nại, cả bố mẹ tôi cũng xin giúp nhưng anh tôi khuyên tôi không tha, vì con người tính cách này tha rồi sẽ còn hại tôi thêm nữa, ly hôn đưa cháu về bố mẹ nuôi không anh nuôi ..Với thằng chồng nghe lời mẹ hại cả con mình không đáng để tha ..
… …
Tôi đã ly hôn trước sinh. Chồng cũ cũng nghỉ việc để chạy theo toà nhưng bạn anh tôi là luật sư cứ đúng người đúng tội bà cũng đi tù tội giết người không thành lại là bà bầu nữa.

Hôm tôi sinh chồng cũ cũng thập thò nhưng bố mẹ tôi đuổi thẳng, tôi hồi hộp sợ cháu có sao không. Cháu ra khóc to vang nhà nặng 3,4 ký. Tôi lúc ấy mới ngất đi vì mệt quá.

… … Nay thì con trai tôi giống chồng cũ như đúc. Tôi đã đi làm lại, chồng cũ bao lần đến chỗ tôi làm xin lỗi tôi, xin được gặp con. Tôi hỏi có cần lấy mẫu thử ADN không? Để đưa vào cho mẹ anh ..Anh buồn rầu nói bà đang bệnh trong tù ..Tôi cười …còn hơn 1 năm thì bà về tác quái lại thôi. Con tôi mang họ mẹ nên anh miễn nhận con …

Tôi khuyên các bạn trẻ đừng dại cưới chạy bầu. Khi nhà chồng nhất mẹ chồng ác cảm với mình, nghèo không phải cái tội, bán được ruộng có tiền là khinh người nghèo. Đàn ông nghe mẹ chỉ khổ vợ …Đấy là tôi có bầu hơn ba tháng mới về làm dâu thì mới cuối tháng thứ năm đã xảy ra chuyện ..😡TL

Chuyện đời – Trần Linh

Bài viết khác

Bông hồng mùα xuân – Một bài thơ đầy ý nghĩα sâu sắc và chuyện tình thật đẹρ

Một bài thơ tôi thuộc làu từ lâu lắm ɾồi… Mối tình đẹρ giữα αnh lính chiến tiền ρhương và em gáι hậu cứ thật cảm động. “Bán cho tôi một bông hồng đi, cô bé! Đoá nào tươi còn búρ nụ mịn màng.” Tôi ngước lên: “Xin ông chờ tôi lựα. Một bông hồng […]

Mẹ ơi con đã về – Câu chuyện xúc động ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Trước ngày tôi mổ mấy hôm, anh chị hai vào. Thấy mặt anh hai hốc hác, tôi ngạc nhiên: “Anh hai bệnh hay sao mà ốm nhom vậy?”. Anh cười: “Bệnh hoạn gì? Tại anh lo cho út… À, mẹ có làm cho em hủ mắm. Bữa nay chắc là ăn được rồi nhưng mẹ […]

Giá tɾị thâm thúy học từ đàn gà mái khiến con người cũng ρhải tỉnh ɾα

1. Câu chuyện số 1 Gà con ngây thơ hỏi gà mái mẹ ɾằng: “Hôm nαy mẹ đừng đẻ tɾứng nữα, mαng con đi chơi đi, được không mẹ?” Gà mái mẹ tɾả lời: “Không được, mẹ ρhải tiếρ tục đẻ tɾứng.” Gà con khó chịu, vùng vằng dỗi: “Nhưng bαo nhiêu ngày nαy, ngày […]