Có người chồng như vậy sao – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Chồng cô chở đến cửa hàng cho cô mua hộp sữa, mấy ngày nay trong người không khoẻ ăn gì cũng nuốt không được thật ra trong người chỉ còn đúng triệu bạc, mà nay mới giữa tháng…

nhưng vì đang ốm nên cô nhờ chồng chở đến tiệm mua thuốc, sau đó ghé mua hộp sữa Ensure cho có chất số tiền còn lại sợ không đủ mua sữa, cô mạnh dạn nói với chồng:

Ba cho mượn đỡ 500k, cuối tháng có tiền tôi trả.

Anh chồng không trả lời…mãi hồi mới nói:

Mẹ mày ở đây tôi đi mượn tiền.

 

 

Chờ mãi không thấy chồng đến,cô vào tiệm hỏi giá hộp sữa,may quá vừa đủ tiền…cô lại ra ngoài cửa hàng ngồi chờ chồng…mãi cả tiếng rồi vẫn chưa thấy anh ta xuất hiện.

Cô chủ cửa hàng thấy cô ngồi lâu ra hỏi thăm cô nói dối chồng đi công chuyện, nhưng vì không mang điện thoại nên không goi được …may quá cô bán hàng chợt nhận ra cô, trước đây có tiệm uốn tóc gân nhà.

Chờ chồng lâu quá, trong người lại đang ốm,cô mạnh dạn hỏi cô chủ hàng mượn đỡ 100k để đi xe ôm về nhà,( cách đó khoảng 3cây số)cô bán hàng vui vẻ nhận lời.

Về nhà mở điện thoại ra cô chẳng thấy cuộc gọi nào của chồng,mệt quá cô pha ly sữa uống vội rồi đi nghỉ…buồn … bao nhiêu năm cô không được cầm tiền của chồng, anh ta chỉ lo tiền cho hai đứa con ăn học thôi, còn cô làm được thì chi tiêu mọi thứ trong gia đình…

Anh ta đâu hiểu sự thiếu thốn trong nhà còn cô thì không dám nói với người chồng quá là gia trưởng, nên cứ âm thầm đi vay để bù lắp vào khoảng thiếu hụt đó, cô có nghề uốn tóc thuê mặt bằng nho nhỏ ở đầu chợ làm một mình sống qua ngày.

Ai ngờ những năm dịch bệnh ,tiệm ế công nợ không trả được,tiền lời đẻ ra khoảng hơn trăm triệu, cô không trả nổi phải đóng cửa tiệm trốn nợ, về cầu cứu anh chồng, vì cô biết chắc chắn rằng anh ta có tiền, còn gửi tiền về quê xây nhà từ đường ngoài Bắc(cô là người miền Trung) có cả tiền mua đất chung với anh em.

Nhưng không… anh chồng nhất định không đứng ra trả giúp, anh ta biết rõ cô không ăn chơi đua đòi, không đề đóm sổ số, không chưng diện vàng vòng, sáng dậy sớm nấu cơm mang ra tiệm vừa ăn sáng vừa ăn trưa chiều về lại lo cơm nước cho chồng con.

Có thể vì quá thương chồng con nên cô chi tiêu hơi lố để thâm hụt, nhưng thực ra tiệm uốn tóc ở cái chợ nhỏ thì làm sao mà giàu có dư giả được!

May thay có đứa cháu gái, hai vợ chồng làm công ty cũng khá giả, cháu vừa mới sanh cần người phụ giúp, thương hoàn cảnh của dì đứng ra trả dùm số nợ và nhờ dì giúp việc nhà với mức lương cao, mỗi tháng trừ dần vài triệu vào số nợ thôi, Thế là cô bỏ nghề!

Còn anh chồng khoẻ re,cũng chả cần tìm hiểu vì sao mà ra nông nỗi?Anh ta vẫn cứ không đưa tiền cho vợ ,không cần biết vợ xoay sở thế nào? có cơm thì anh ta ăn, không có thì ăn ngoài, anh ta đi làm cơ quan từ sáng đến tối mới về…vợ chồng cứ nhạt nhẽo thế, hỏi cô vợ hay là anh ta có người bên ngoài, cô trả lời vẻ chán chường:

Chắc không, ai mà ăn được của anh ta đồng nào, có thì cơ quan người ta cũng biết!

Cô mệt quá ngủ thiếp đi, vẫn chả nghe có cuộc gọi nào của chồng, đến 8g tối bất chợt nghe đổ chuông nhưng của số lạ, cô mở máy vừa alo thì bên kia tắt máy, cô đoán anh chồng mượn máy của ai gọi về thăm dò xem cô có về nhà chưa để còn ăn nhậu tiếp…hôm đó 11g đêm anh mới về!

Chỉ có 500k , không dám cho vợ mượn sợ không trả mà bỏ rơi vợ đang ốm giữa đường.

Một quả lừa bạc bẽo nhất trong đời cô!

Đêm không ngủ,kể câu chuyện của người bạn… thương!

Sưu tầm.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *