Có ai giống tôi không – Suy ngẫm cuộc đời

CÓ AI GIỐNG TUI KHÔNG??

– 10 tuổi: Bố mẹ dặn phải HỌC GIỎI .

– 18 tuổi: Thi đỗ vào 1 trường ĐẠI HỌC, đúng như tâm nguyện của bố mẹ.

– 22 tuổi: TỐT NGHIỆP đại học . Không có việc làm – 26 tuổi : Tìm được 1 CÔNG VIỆC ỔN ĐỊNH. Thường xuyên phải về muộn thức khuya.

– 30 tuổi: KẾT HÔN .

– 34 tuổi: Công việc thì ngày một nhiều hơn, “Con trai học mẫu giáo , học song ngữ 7 triệu/tháng”. Lo lắng nhiều …

– 38 tuổi: Thằng bé vào lớp 1. Cô chủ nhiệm nói: “Năm đầu tiên rất QUAN TRỌNG ! Phụ đạo một tháng khoảng 3 triệu”. Tôi lặng đi.

– 46 tuổi: Một ngày, khi vừa đi học về, thằng bé chạy đến ôm tôi và nói: “Ba, con muốn học Piano. Ba mua cho con 1 chiếc đàn nha”… KHÔNG NÓI NÊN LỜI.

– 54 tuổi: Hôm nay con trai tôi TỐT NGHIỆP đại học. Rồi còn đi mua cho nó cái XE MÁY như ĐÃ HỨA .

– 58 tuổi: Đi làm về sau 1 chầu nhậu say khướt với Sếp .

– 62 tuổi: Nghe nói nhà nước chính thức cho tăng tuổi hưu của nam lên 65. Tin vui nhất trong cuộc đời . Thằng con cũng nói đến chuyện kết hôn. Vậy là lại phải chạy vạy lo cho nó cái đám cưới, để được như CON NHÀ NGƯỜI TA.

– 66 tuổi: Vậy là tôi đã NGHỈ HƯU được gần 1 năm. Tôi 1 mình nhâm nhi chén rượu . Sống bằng đồng lương hưu quả không dễ dàng.

– 70 tuổi: Cả nhà làm lễ MỪNG THỌ cho tôi . Cả cuộc đời vất vả, CHƯA CÓ DỊP đi nhiều. Nửa kia bên tôi cũng đã 40 năm cuộc đời; cãi vã, bất đồng cũng nhiều, mà có vẻ như cũng lâu rồi chưa được đi đâu.

– 74 tuổi: Tôi quyết định sẽ cùng người vợ đã gắn bó và hy sinh cả cuộc đời cho gia đình, sẽ đi chơi một chuyến. Thế nhưng cây gậy trong tay chỉ có thể giúp tôi đi từ trong nhà ra đầu ngõ mua thuốc rồi quay về…

– 78 tuổi: Tôi nằm trên giường bệnh, tỉnh lại sau cơn mê, xung quanh là những người thân bạn bè, đồng nghiệp..vợ và con tôi bắt đầu khóc…Tôi nhận ra…Tôi đang ở rất gần NGƯỠNG CỬA TỬ THẦN.. Tôi muốn để lại chút tài sản cho con cháu, nhưng chợt nhớ ra, mình cũng đã bán sạch để chữa bệnh mấy năm qua.

Đột nhiên tôi tự hỏi: MÌNH THƯC SỰ ĐÃ CHẾT TỪ KHI NÀO ?? Tôi nhớ lại khoảnh khắc khi tôi nhận tấm bằng TỐT NGHIỆP đại học… Rồi tôi tự hỏi, mình đã thực sự có một lần nào đó DÁM SỐNG cho BẢN THÂN mình chưa ???

Câu hỏi dường như quá khó để trả lời.

Tôi nhắm mắt và lại 1 lần nữa, vẫn là câu hỏi đó.!!.??

Bài và ảnh sưu tầm

Bài viết khác

Chọn người thừα kế – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Bà cụ nằm người dính xuống giường chỉ còn dα bọc xương, hi hóρ thở nhưng hαi mắt vẫn còn sáng và trí óc vẫn minh mẫn. Bà muốn đi theo các cụ lắm nhưng chưα thể đi được vì 2000m2 đất bãi chưα có người thừα kế. Đó là di sản củα ông bà […]

Khiêm tốn mới là chỗ cαo minh hơn người – Câu chuyện ý nghĩα đầy tính nhân văn sâu sắc

Khiêm tốn trong đối nhân xử thế là một loại tu dưỡng, nhìn ngoài tưởng người yếu đuối nhưng kỳ thực nội tâm lại vô cùng mạnh mẽ. Hαi câu chuyện nhỏ dưới đây cho thấy rằng, “Cαo nhân bất lộ tướng”, người có bề ngoài khiêm tốn lại thường là bậc cαo minh hơn […]

Giàu có và nhân cách – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα sâu sắc về lòng người

– Alo! Mời αnh rα quán Thiên nhiên uống cà ρhê với em.- Nghe điện thoại củα một chú em, tôi nghĩ chắc lại có việc gì quαn trọng chú tα muốn đàm đạo đây. Thoại kém tôi 4 tuổi, giα đình chú tα lâu nαy vẵn coi tôi như người trong nhà tuy rằng […]