Chuyện về em trai tôi 7
NGUYỄN THỨC
GIỜ tôi nhiều khi ngồi nghĩ lại, tôi vẫn không khỏi bật cười
Trong khi con cháu đang gào khóc gọi bố tôi không ngớt, tôi thì quá đau buồn, giờ bố tôi mất đi rồi nhiều khi muốn oán hờn cũng không còn ai để mà trút giận
Đang nghĩ miên man ,tôi giật thót mình khi nghe tiếng ông chú tôi quát lớn
Nín nín ngay
Mọi người ngơ ngác chưa kịp hiểu chuyện gì thì ông chú tôi tay cầm bản tế nói lớn
Mọi người quì trước vong linh để tế ông một tuần
Bài tế ông đọc với giọng rất thảm, sau khi về quê tôi đã đọc cho rất nhiều người nghe
Nguyên văn nhưng đoạn cuối tôi quên mất một ít
Than ôi
Đất thảm mây mờ
Mây đen che khuất cha giờ còn đâu
Con cháu lòng dạ héo sầu
Sông Thương ngập bến còn đâu cha già
Kêu trời, trời lại quá xa
Bồng lai tiên cảnh cha già đã đi
69 tuổi ông đi xuân lẻ
Nợ trần gian ông trả hết rồi
Phượng hoàng vỗ cάпh thương ôi
Trần gian ông bỏ về nơi suối vàng
Lòng vợ con trời xanh có thấu…
Ông đọc dài lắm, có lẽ lần đầu tiên mọi người tгêภ đó thấy cảnh này, lên rất nhiều người xem và đang chăm chú lắng nghe
Bỗng nhiên ông hét
Khóc ,nào Khóc lên
Đầy người giật mình nhìn ông ngơ ngác
Dù đang buồn chán, tôi cũng cố nén cười vì ông chú tôi
Buổi tối tất cả con cháu cùng mọi người ngồi xung quanh quan tài bố tôi và nghe cô Chân kể lại
Trước vài hôm bố tôi mất, bố tôi mời mấy cô đến hát quan họ cho bố nghe, bố vẫn ăn uống bình thường
Kể cả chiều mất ,trưa bố vẫn ăn uống bình thường
,đến 3 giờ chiều, bố tôi ôm ռ.ɠ-ự.ɕ mặt tái đi vì đau đớn bố kêu ռ.ɠ-ự.ɕ bố như có người Ϧóþ chặt. Không thở nổi
Cô Chân vội vàng gọi xe cấp cứu ,bố vẫn tỉnh táo lên xe và nói, bà không phải gọi cho các con, tôi đi vài 3 hôm khỏi tôi về
Các em tôi học ngay Hà Nội
Nghe cô kể, tôi nhớ lại lời bố nói hôm chị em tôi lên chơi gặp bố lần cuối
Số bố phải ૮.ɦ.ế.ƭ đường, bố đứng chữ Đinh mà sinh tháng một mà vào giờ này giờ nọ gì đó, bố nói nhiều lắm nhưng tôi không tin
Tôi nghĩ bụng
Bố biết xem thế sao bố không biết mẹ hai ngày mất mà ở nhà
Tôi nghĩ vậy nhưng chả buồn tranh luận với bố
Không ngờ lời bố nói giờ lại ứng nghiệm vậy
Xe ôtô cấp cứu chở bố chưa kịp tới viện thì bố tôi đã mất tгêภ đường đi
Từ nhà đến viện cách xa 12 km
Bốn giờ sáng đưa bố tôi gia đồng
Gần đến giờ đưa, chị cả rít hàm răng nói khẽ vào tai tôi
Em khóc bố vài câu em nhé. em khóc em có ૮.ɦ.ế.ƭ đâu,mà để bố đi cho thanh thản
Tôi lặng thinh không nói gì
Lúc đưa bố trời còn tối quá tháng mười mà mới bốn giờ sáng
Tôi có ý không đi gần chị tôi mà đi cùng với mấy người lạ tгêภ đó
Tôi lặng lẽ đi sau linh cữu bố ,không một giọt nước mắt nhưng trong lòng tôi đau lắm
Gần đến nơi tôi thì thầm nói với bố
Yên nghỉ bố nhé, con không hận bố nữa
Nếu mà có kiếp sau, bố con mình cùng sống tốt nhé
Linh cữu bố quặt ngang sang đường vào nghĩa trang
Vừa trời tối vừa chưa quen đường tôi vấp vào hòn đá móng chân cái của tôi gần bật ra, đau tê tái người ,tôi không chịu được, tôi gào tướng lên
Con đau quá bố ơi là bố ơi
Người đi cạnh thấy tôi gào lên và nhìn cách tôi mặc áo tang biết ngay tôi là con gáι của bố
Bà dìu tôi đi và vỗ về
Cố nén con ơi, bố con mất các bác cũng thương tiếc lắm
Chị gáι tôi thấy tôi kêu lên chị vội vàng đi sát vào tôi chị có vẻ bằng lòng với tôi
Khi đưa bố xong quay về nhà thấy chân tôi chảy ɱ.á.-ύ, em trai tôi vội vàng đi mua ô xi bông bằng gạc về rửa sạch rồi quấn lại cho tôi, nhưng không hề ai biết là tôi hét lên trong đám tang bố là do tôi vấp bật cả móng chân cái mà mọi người đều nghĩ do tôi quá thương bố không kìm nén được mà gào lên như thể
Mãi về sau này tôi kể lại mẹ tôi chỉ thở dài còn tôi lại bị chị cả cộc cho một trận đau lắm
Từ ngày bố mất, em trai tôi hay về với mẹ và chị em tôi ,lần nào về cũng ngủ với mẹ tôi chị em càng ngày càng tình cảm
Rồi em tôi ra trường, có công ăn việc làm ổn định, em có lương, em đưa tiền cho mẹ và nói
Mẹ xưa vất vả quá nhiều, ngày đó chúng con còn nhỏ, giờ con đi làm có tiền rồi mẹ không phải suy nghĩ, chúng con sẽ chăm no cho mẹ
Mẹ tôi cứ cười vui vẻ
Nhiều người cứ bảo
Nhiều nhà con đẻ ra cũng không bằng em tôi, nó vừa ngoan vừa có hiếu, ai cũng mừng cho mẹ
Mấy năm sau mẹ tôi ốm một trận mẹ tưởng không qua khỏi, em tôi đã về và nghe mẹ nói
Đất cả nhà cửa đều của ông bà nội để lại cho bố con
Giờ bố con mất mẹ già rồi. Mẹ trao trả lại cho con
Ngày trước đói khổ thể nào mẹ cũng không bán 1 m
Em tôi nhận tất và gọi ba chị em nhà em lại bảo
Bây giờ mẹ cũng ngoài 70 rồi theo em nghĩ thì thế này
Mẹ cho em là của em ,nhưng em bố cho 1 mảnh ở bắc giang, giờ em mua được 1 mảnh ở mỹ đình. Vậy đất này em cho cháu Phúc (con cả nhà tôi),cháu ở đây com nước cho bà giúp cậu những lúc mẹ khỏe thì không nói làm gì, nhưng lúc mẹ ốm ba chị phải lên ở chăm sóc mẹ, còn tiền bạc em sẽ lo cho mẹ đầy đủ
Chị em tôi đều nhất trí ai cũng bảo
Bố tôi trồng cây vun đắp nhưng chưa kịp ra trái ngọt cho bố hưởng thì bố mất,
Đúng là trái ngọt bố để dành cho mẹ tôi hưởng khi về già
Đến 2009 thì cải mả bố tôi
Theo nguyện vọng khi sống bố tôi đã mua một mảnh đất ở Bố Hạ và dặn cải mộ bố xong mang Һὰι cốt về táng ở đó
Lúc này em tôi đã mua được nhà chung cư, rồi em lấy vợ
Bao tiền em cho mẹ tôi cất gọn đến hôm em cưới mẹ cho em
Em nhận cho mẹ vui, vài hôm sau em về lại đưa mẹ gấp mấy lần
Cuộc sống của em đang rất phồn thịnh thì một hôm em điện về tâm sự
Chị ơi mấy hôm nay em toàn mơ thấy con chó vàng cào mộ bố
Còn nữa
TN