Chuyện về em trai tôi 5

NGUYỄN THỨC

Sau khi bố hỏi chị em tôi, và bố muốn nghe lời nói cảm nghĩ của từng chị em về bố và mẹ

Em gáι tôi cứ gục đầu khóc không nói gì

Còn chị cả thì bảo ,thương yêu bố cũng như mẹ

Riêng tôi trong lòng không muốn nói ra, vì tôi biết, những lời tôi nói chỉ làm bố tổn thương đau lòng

Nhưng bố không hiểu cho mà cứ gặng bảo tôi nói
Lúc này tính khí ẩm ương của tôi lại nổi lên
Tôi quên mất là bố đang ốm và mình đang lên nhà bố thăm bố
Tôi nhìn thẳng vào mặt bố và nói lớn

Thế bố thích nghe con nói thật hay nói dối
Chắc bố tôi cũng đã biết tính tôi lên bố chậm rãi nói
Bố muốn nghe con nói thật vì tuy bố bỏ con đi lâu ngày ,tính đứa nào thế nào bố vẫn nhớ
Cho dù con muốn nói dối con cũng không thể nói được
Tính mày bố đâu có quên
Lúc đó tôi như một con ҟҺùпg ,bao nhiêu oán hờn cơ cực khi nhỏ, bây giờ tôi được nói ra

Bố đừng bao giờ bì với mẹ
Ngay bố so với cậu, trong lòng con bố cũng không thể bằng được
Bố chỉ hơn được cậu là khi bố mất con vừa mặc áo tang vừa Chứt khăn tang theo lễ nghi
Còn cậu kém bố là khi cậu mất con chỉ được phép Chứt khăn tang chứ không được mặc áo tang

Khi bố bỏ chị em con nhờ có cậu lên mới sống mà Thành người được hiện tại bây giờ cậu mợ ốm đau chị em con thăm hỏi hàng ngày ,cậu mợ nuôi lợn con tranh thủ lấy bèo rau giúp cậu mợ cấy gặt chị em con bảo nhau đến giúp, có miếng ngon chị em con mang biếu không bao giờ chúng con quên
Trong lòng con ,cậu lớn lao không gì nói hết được cậu chỉ sau mẹ con thôi
Còn bố, vô tình ai hỏi bố thể nào, khi đó con mới lại nhớ ra là mình còn một ông bố

Chị gáι tôi cứ vừa khóc vừa nói
Thức ơi, đừng nói nữa em
Nhưng bố tôi khi đó bảo chị
Con không được cản, cứ kệ cho em nó nói
Khi đó tôi lại càng nóng mặt lên không nhịn được
Bao oán hận nói ra bằng hết

Bố có biết không
Bao lần con lả đói ngất ở lớp cô giáo cõng về khi con mới học lớp 2 khi đó bố ở đâu
Đêm đông rét tái tê chăn đắp không có ngủ rúc vào bao tải sập giường chó cắn bố ở đâu
30 tết nhà bác hai mua quần áo đẹp cho các chị rồi ăn đụng lợn gói bánh chưng

Trong khi đó mưa rả rích lâu ngày mẹ con không đi rừng lấy củi bán được không có gạo, chị em con ăn 7 ngày khoai lang nếu như cậu không mang tiền về cho mẹ con 30 tết đong gạo thì con hỏi bố, đến bát cơm trắng cũng không có cúng ông bà chứ đừng nói gì đến cỗ bàn cá ϮhịϮ
Thế con hỏi bố khi đó bố ở đâu, bố có biết .chưa 30 tết ,mẹ con đong được nón gạo mang về , khi đó con đã đói lả đi rồi 3 chị em con ngồi gục mặt ở xó hè ngóng bố ,chờ mẹ mà tối hôm 29 tết mẹ con nhà con mỗi người được 1 củ khoai lang .lỗi đói khổ cùng cực của chị em con bố có biết không,

Rồi khi con thi vào cấp 3 cả xã có 5 đứa được vào trong đó có đứa bố liệt sỹ, đứa thì bố thương binh được cộng thêm điểm, riêng con chả được ʇ⚡︎ựa bóng bố nhưng con được điểm tối đa
Con có giây nhưng không có giàn ,nhiều bạn có được bố mẹ bắc giàn nhưng giây không leo nổi
Những lúc đó con quá cần bố ,giá bố chỉ mua cho con một cái xe thiếu nhi thôi là con cũng sung sướиɠ lắm rồi, con sẽ có phương tiện đi học,con không phải bỏ học giữa chừng

Bố biết không con đau nhất là con chuẩn bị đi lấy chồng, bác 3 giấu không cho biết địa chỉ của bố con và anh Ánh (anh là con trai của chị gáι mẹ tôi) đã łầɲ ɱò tìm cả ngày trời đến khi gặp được bố thì bố nhận ra anh Ánh còn con bố lại không nhận ra
Đáng lẽ những điều đó bố phải biết, bố đừng bắt con nói những điều mà con không bao giờ muốn nói ra
Tôi nói đến đây, bố tôi bật khóc nức nở
Bố nói qua nước mắt

Bố thương các con lắm, có bố mẹ nào mà không thương con, nhưng bố đành có Ϯộι với các con ,bố không biết làm thể nào được
Riêng tôi lúc đó tôi nói bằng hết Nhưng vẫn không khóc
Chị gáι tôi cứ xin bố bảo bố đừng để ý đến lời tôi nói
Lúc đó tôi lại điên lên và hỏi

Bố và chị thấy em nói sai câu nào không
Bố tôi bảo
Bố hiểu tính con nhiều điểm giống mẹ con, nhưng mẹ con biết nhẫn nhịn chứ không phổi bò bốc đồng như con, nhưng con nói hết ra rồi không để bụng nữa
Rồi tôi chốt lại một câu

Con lên chơi thấy bố khỏe mạnh thể này mai con về
Ít bữa nữa con thong thả con lại lên
Sáng Hôm sau tôi và em gáι ra về còn chị cả ở lại chơi 1 tuần
Tôi cũng không nghĩ đó là lần cuối tôi gặp bố

Chỉ hai tháng sau bố tôi mất
Lại nói chuyện về đám tang bố tôi
Tiện đây Tôi kể lại, tôi biết nhiều bác đã đọc và biết rồi
Tôi viết ra đây bác nào chưa đọc chuyện tôi viết trước thì rõ thêm

Khi nhận được điện báo bố tôi mất vào tối mồng 5/10 ,thủ tục quê tôi vẫn còn rườm rà, tôi phải lên báo với trưởng tộc, tuy bố tôi bỏ đi biệt sứ, nhưng tiền đóng góp tậu đất, làm nhà thờ và hàng năm đóng theo đinh xuất mẹ tôi đóng góp cho bố và các em đầy đủ, vậy họ có trách nhiệm cử người lên bắc ninh nhà bố tôi mang ʋòпg hoa cùng lẽ lên phúng viếng bố tôi
Ở tгêภ đó có lệ, bất kỳ nhà ai có cha già mẹ héo đều đưa vào 4 giờ sáng, cả thôn đều đi và chở hàng buôn bán đến chỗ ngoặt vào nghĩa trang thì họ đi chợ hết còn lại chỉ có họ hàng người nhà cùng con cháu

Mẹ tôi cùng con cháu họ hàng thuê một chuyến ô tô lên chịu tang bố

Khi lên đến nơi, bố tôi đã được niệm yên nghỉ trong quan tài, mọi người nhìn bố qua miếng kính

Tôi thấy bố tôi vẫn béo mặt đầy đặn như đi ngủ chỉ khác là tгêภ đầu bố quấn một vành khăn tang

Theo như cô Chân nói, tục lệ tгêภ đó là vậy ,vì bố tôi mất nhưng còn cụ bà sinh ra mẹ 2 chưa mất lên bố tôi chưa trả nghĩa được .vậy bố vẫn nợ cụ chưa trả nghĩa mẹ vợ được nay bố phải chịu tang

Còn nữa TN

TN

Bài viết khác

Nụ cười người đàn bà – Một câu chuγện thật haγ đầγ ý nghĩa nhân văn

Đàn bà dù có nhan sắc haγ không, xinh haγ không, chỉ cần cười là tôi thấγ đẹρ. Đó là nét đẹρ, là sức quγến rũ rất riêng, hơn cả chân dài haγ ngực khủng. Nụ cười rạng ngời của đàn bà luôn có sức lan tỏa cả không gian xung quanh. Luôn hiền lành […]

Quyết định sinh Ϯử – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn sâu sắc

Ở thị trấn nhỏ Oos-Londen củα Nαm Phi có một đôi vợ chồng nọ, người chồng tên George còn người vợ tên Helen. George làm việc trong một nông trại ở ρhíα bắc củα thị trấn. Hằng ngày, αnh đều rα khỏi nhà từ rất sớm và muộn mới trở về. Vợ αnh vì đαng […]

Chuyện tình kỳ diệu sαu gần 55 năm xα cách – Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Chuyện tình kỳ diệu sαu gần 55 năm xα cách – Câu chuyện nhân văn sâu sắcChàng là Denny Vinαɾ và nàng là Kαɾen Lehmαnn. Họ Ьắt đầu quen nhαu năm 1957 ở quê nhà khi nàng 13 còn chàng 15. Hαi năm sαu, chàng đẹρ tɾαi ɾực ɾỡ , là một cầu thủ tài […]