Chuyện ông bà Cần 2
Nguyễn Thức
Đây là ảnh ngôi chùa quê tôi mà không biết có từ bao giờ, những cây đa cây đại xù xì mà ngày Tôi học lớp 1 đã có mà khi đó đã như cây cổ thụ
Khi đến lớp là tất cả học sinh phải đi qua ngôi chùa, bọn con gáι đứa nào cũng nhặt những bông hoa đại rụng còn tươi cάпh trước khi vào lớp
Ngôi chùa này mà tôi nghe được ,qua lời kể của các cụ cao tuổi sau này có liên quan đến ông Cần
Ngày nhỏ tôi thấy vợ Chồng ông Cần nhìn cứ khập khiễng thế nào ấy
Ông to cao vạm vỡ khỏe mạnh mà rất là đẹp, nhưng trái lại bà thì thấp mà lưng lại gù nhìn chậm chạp ,không được ϮιпҺ nhanh
Cụ Xã là người cao tuổi ở họ Nguyễn nhà tôi khi đó vẫn nói
-Khổ thật, mả tổ họ nhà mình táng phải chỗ ngã ba nước chảy ,sinh ra toàn con trai đẹp như sỹ điều mà lấy phải vợ toàn đầu vẻo với cù kẻng.quê tôi gọi cù keng là đôi đầu củ sắn, khi thu hoạch về đầu vẻo với cù keng mọi người băm ra phơi khô nấu cho lợn ăn
Nói chung ý cụ bảo dâu họ Nguyễn nhà tôi xấu nhất làng. Nhìn vợ Chồng ông Cần thì đúng hợp câu nói của cụ xã ,bao nhiêu cái đẹp vào cụ Cần ông hết, còn bao nhiêu cái xấu thì cụ Cần bà được hưởng tất
Khi tôi đã nhận thưc được, mỗi khi nghe chuyện cụ xã tôi phản lại Lời của cụ với hàng loạt dẫn chứng
Bà nội tôi đẹp nhất làng mà lấy ông nội tôi thì tam re tứ sẹo rồi đến bố tôi cũng xấu hơn mẹ và còn rất nhiều người khác
Tôi nhớ rất rõ ,ngày đó tôi đã học cấp 2 ,tôi dưới cậu tôi về đến giếng đình, tôi gặp ông Cần và mấy ông người làng đứng ở đó
Tôi ngó vào xem thì trước mặt ông Cần 1 con ba ba to
Lắm ,được đặt vào trong một chiếc nói sứa bằng sành chuyên để đựng nước
Mấy ông ở làng đang gạ ông Cần bán cho con ba ba
Nhưng ông không bán, ông mang ra định thả xuống giếng đình, nhưng thấy mấy người gạ mua ông sợ thả xuống họ lại bắt lại và nhìn thấy tôi ông nhờ tôi về qua nhà ông gọi bà mang một chiếc quang và đòn gánh ra để hai ông bà khiêng vào sông thả cho con ba ba được an toàn
Nhà ông gần ao lên con ba ba đã bò lên, đi làm về bà nhìn thấy nó ở góc sân bà kêu lên và gọi ông về
Sau khi nghĩ ngợi ông quyết định đem thả mặc dù khi đó mấy ông ở xóm đã hỏi mua chung nhau uống ɾượu nhưng ông vẫn không bán, có người bảo ông gàn ,bán con ba ba đong được nửa tạ thóc chứ có phải ít đâu ,trong khi nhà ông các cháu còn ăn cơm không được no ,sắn khoai trừ bữa là thường
Vậy mà còn sỹ diện hão không bán
Tôi đem chuyện chuyện ông bà Cần khiêng nồi sứa đựng con ba ba vào sông thả cho U tôi nghe
U tôi nghe xong chỉ thở dài rồi nói
Ở đời ngọc còn có vết ,mấy ai không lầm không lỗi
Chỉ có điều lầm lỗi ở mức độ nào
Tôi nghe U nói vậy tôi cũng không hỏi thêm mà trong mắt tôi
Nhà ông bà Cần cả hai ông bà đều hiền lành chịu khó và lượng thiện .mặc dù nhìn bà cù dù rất xấu nhưng tôi không thấy ông bà cãi nhau bao giờ nhất là ông không bao giờ cҺửι bà
Rồi đến khi 2 người con gáι cả và 2 của công bà mất ông bà cơ cực hơn khi phải nuôi đàn cháu ngoại
Người con gáι út của ông bà lấy chồng ở làng sinh được 1 người con gáι chồng bỏ đi lấy vợ bé, chị buồn chán mang con gáι về ở với ông bà Cần
Tôi nhớ mãi ngày bà Cần mất, chưa tròn tháng thì ông Cần cũng theo bà đi để lại người con gáι út bỏ chồng về nhà cùng mấy đứa cháu
Trong đáng tang ông Cần một cụ cao tuổi đã nói
Thôi ông đã trả hết nghiệp giờ ông thanh thản về cõi phật
Tôi nghe thấy vậy, tôi về nói chuyện và hỏi U tôi
U tôi thở dài rồi nói
Ông Cần ngày trước đẹp trai lắm, bao người mơ ước được làm vợ ông
Không những ông đẹp mà lại hiền lành chịu thương chịu khó, đầy nhà ᵭάпҺ tiếng gả con gáι cho ông .rồi ông cũng lấy được vợ .một gia đình có bát ăn bát để có cô con gáι xinh đẹp đã chấp nhận ông làm rể và đến ở rể nhà mẹ vợ
Tôi Vội vàng hỏi U tôi
Hóa ra bà Cần bây giờ là vợ hai ạ
Còn nữa