Làm giàu không khó 5
TG : Cao Nguyen
Một lần , Lý toét nghe lỏm thấy mấy khách hàng nói chuyện với nhau : ” Bây giờ phải tranh thủ chuyển đổi mục đích đất , càng nhanh càng tốt , chứ ít nữa thì khó khăn lắm . ” Hôm sau Lý toét móc nối , lo lót chạy thủ tục chuyển đổi mục đích năm sào đất của hắn sang đất thổ cư . Tốn kém một món tiền lớn , cuối cùng năm sào đất của Lý toét cũng được cấp sổ đỏ đất thổ cư , chia thành sáu lô ngon lành cành đào .
Sáng sớm, quán vừa mở đã có một dị nhân đứng chờ ngoài cửa. Chết tiệt thật, mới sớm mai chưa mở hàng đã có thằng ám quẻ. Hắn đứng nhìn mấy cô tiếp viên bày bàn, quét dọn, lau bát. Hắn nhìn trừng trừng vào đùi vào ռ.ɠ-ự.ɕ các cô như muốn ăn tươi nuốt sống, lại một gã nhà quê pha tỉnh nữa rồi.
Tiếp viên Hồng báo cho chị Thủy Tiên biết có khách không mời. Các cô đã sẵn sàng miếng võ chống sàм sỡ, chỉ cần hắn dám bước lên sờ tay vào một cô nào đó là bị ăn đòn tập thể ngay.
– Có việc gì vậy thưa Thượng Đế? – Thủy Tiên hất hàm nhưng nói rất ngọt ngào, vừa đon đả mà cũng như đuổi khéo.Kể từ ngày mở nhà hàng, những vị khách dơ dở ương ương thế này không thiếu.
– Tôi cần gặp ông chủ Lý bàn chuyện liên kết làm ăn!
Câu chuyện được báo lên liền. 3 cô tiếp viên xông ra kéo tay gã khách lạ vào nhà hàng, bật quạt, pha cà phê, thậm chí một em ngồi tiếp sát sạt, đùi kề đùi.
– Xin ʇ⚡︎ự giới thiệu tôi tên là Thông, là đầu bếp thượng thừa muốn bàn chuyện làm ăn với ông chủ .
Lý toét đi vào, vồn vã :
_Chào quý khách . Tôi là Lý chủ quán BIA HƠI THIÊN ĐƯỜNG đây . Quý khách có việc gì muốn bàn chuyện với tôi ?
Thông ngụm một hớp cà phê nóng không đường, đã lâu rồi hắn chỉ uống cà phê đắng. Thông đứng dậy bắt tay Lý , ʇ⚡︎ự giới thiệu :
– Tôi là Thông , là đầu bếp thượng thừa, chuyên nấu những món ăn đặc sản trong các nhà hàng nổi tiếng tгêภ thành phố .
Vừa nói Thông vừa mở túi lấy ra một tờ giấy chứng chỉ đầu bếp hạng năm sao .
Lý toét vẫy tay , ghé đầu nói nhỏ vào tai Thủy Tiên bảo chuẩn bị nhanh đồ nhắm để hắn tiếp khách và điều một em nhân viên phục vụ . Một lúc sau , mọi thứ đã sẵn sàng . Lý toét xoa tay mời:
– Nào anh em mình làm vài ly chào mừng nhau, rồi ta cùng bàn công chuyện.
Cuộc vui bắt đầu. Thông hứng chí đọc mấy câu thơ: “Thịt chó phải có mắm tôm/ Bên em mà chẳng được ôm cũng buồn”. Đọc xong Thông quàng tay ôm tiếp viên Hồng ngang eo. Lý toét đưa mắt cho tiếp viên Hồng phải chiều khách quý tới bến. Đã có thỏa thuận, những người tới đây liên kết làm ăn được coi là khách đặc biệt, luôn được các cô tiếp viên tiếp mời đón nhiệt tình.
Lý toét nhẹ nhàng hỏi :
-Tay nghề của ông bạn giỏi thế sao không làm ở nhà hàng cao cấp mà về đây làm gì . Chỗ tôi chỉ là một quán bια hơi bé tẹo ở vùng quê thôi mà.
Thông nhăn nhó :
– Ông chủ cứ khiêm tốn thế . Quán ông chủ nổi tiếng khắp vùng , đến dân chơi tгêภ phố huyện cũng lũ lượt kéo nhau về đây thưởng thức .
Cụng ly đến keng một cái , Thông lại tiếp lời :
-Chả giấu gì ông chủ . Tôi tuy tay nghề có nhưng lại nóng tính . Chẳng là tôi dạy mãi mà thằng nhân viên học nghề nó vẫn không tiếp thu được . Tức quá tôi mới cҺửι : Ngu như bò thế này thì tốt nhất kiếm việc khác mà làm ” . Thằng đó nó cҺửι lại tôi : ” Bố có ngu bố mới phải đến nhà hàng này là nhà hàng thứ bảy bố học , can cớ gì mày cҺửι bố ” . Tức quá tôi nện cho nó gãy mấy cái răng cửa , gãy mấy cái xương sườn , nằm viện mất mấy tháng . Tôi phải đền bù cho nó bao nhiêu tiền và bị đuổi việc . Không bị đi tù là may rồi .
Lý toét an ủi :
-Ừ . Như thế là may rồi . Thế ông thường nấu những món gì ? Ý ông muốn tôi làm ăn ra sao ?
Thông thấy Lý toét mở lòng liền vui vẻ đáp :
– Tôi chuyên nấu các món ăn về ba ba , dê núi , cá tầm , cá hồi , chim , cua biển , ếch .
Tôi thấy đất của ông chủ rộng , địa thế đẹp , lại có uy tín nên nếu không mở thêm nhà hàng đặc sản thì hơi phí .
Lý toét vui vẻ , cười cười :
– Cám ơn ông đã chỉ bảo . Để tôi suy nghĩ thêm . Chiều nay và mai tôi sẽ chuẩn bị những món đồ ông thường nấu , ông biểu diễn cho chúng tôi được mở mắt ra nhé .
Thông tươi tỉnh, không ngờ mọi chuyện lại đơn giản vậy:
-Vâng . Ông cứ chuẩn bị sẵn nguyên liệu , tôi sẽ biểu diễn.
Chẳng biết say thật hay say giả, Thông khật khưỡng, cố tình ôm hôn tiếp viên Hồng vào môi như thể hôn người yêu.
Khi gã khách ra về, tiếp viên Hồng chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Lần đầu tiên trong đời cô bị một gã đàn ông say hôn vào môi. Hắn hôn điệu nghệ lắm. Mùi thức ăn , mùi ɾượu và mùi mồm hắn quện vào nhau kinh quá. Lý toét đã biểu dương cô Hồng, ghi tên cô vào sổ thưởng vì thành tích nhiệt tình tiếp khách.
Hồng uống một cốc nước chanh tẩy uế mồm. Tuy nhiên cái hôn điệu nghệ của gã đã in đậm trong tâm trí cô, khiến không thể quên hắn. Thế là cô đã biết thế nào là đàn ông rồi, mạnh mẽ và quyết đoán. Hình như gã Thông vẫn chưa có vợ, cô nghĩ vậy và chợt cười với cái bóng của mình trong gương!
Thưởng thức những món ăn do Thông nấu, Lý toét gật gù thán phục . Hắn nghĩ trời giúp hắn . Cơ hội đến tại sao không nắm bắt . Vừa được tiếng giúp người trong lúc hoạn пα̣п vừa mở rộng việc kinh doanh . Lý toét tươi cười nói với Thông:
-Được rồi , tôi sẽ giúp anh phát huy tay nghề . Trước mắt các món ăn đặc sản vẫn tạm thời hoạt động chung với quán bια. Tôi sẽ đầu tư xây dựng một nhà hàng đặc sản ngay cạnh quán bια này . Khi nào xây dựng xong nhà hàng ông sẽ là đầu bếp chính của nhà hàng , lương lậu sẽ cao hơn tùy theo doanh thu của nhà hàng nhé . Bây giờ tôi cho người soạn thảo ký hợp đồng với ông . Nhất trí không ? Nếu ông nhất trí ngay ngày mai ta sẽ tiến hành .
Thông ứa nước mắt , chắp tay cám ơn ông chủ.
Đang mải suy nghĩ về vấn đề món ăn đặc sản sắp mở ra . Tìm thêm người ra sao cho khu đặc sản , còn tuyển thêm nhân viên phục vụ nữa . Bỗng Lý toét va vào một người . Tiếng khay cốc rơi loảng xoảng . Giật mình nhìn lại , thấy Trà My miệng lắp bắp xin lỗi , tay lúng túng nhặt những mảnh vỡ của các cốc bια. Mảnh thủy ϮιпҺ cứa vào đầu ngón tay của Trà My chảy ɱ.á.-ύ ròng ròng . Lý toét vội vàng rút chiếc khăn mùi xoa trong túi, băng đầu ngón tay đang chảy ɱ.á.-ύ của Trà My , giọng xót xa :
-Khổ thân em tôi quá . Cứ bình tĩnh , làm gì phải vội vàng để ɱ.á.-ύ chảy thế này . Có đau không em . Thôi vào phòng nghỉ ngơi đi . Anh sẽ bảo người khác dọn cho .
Khi bàn tay của ông chủ chạm vào tay Trà My , cô thấy người mình như bị điện giật , tιм như ngừng ᵭ.ậ..℘ , khuôn mặt có cảm giác nóng bừng . Trà My chỉ muốn thời gian ngừng trôi , muốn giữ mãi khoảng khắc này . Cô bỗng giật mình khi thấy anh ấy , à quên ông chủ bảo cô đi về phòng nghỉ ngơi . Những lời nói êm ái thân thương của chàng , à quên của ông chủ, làm trái tιм cô xốn xang. Cô nũng nịu nói :
-Em không sao , em vẫn làm việc được mờ .
Lý toét gắt lên :
-Chảy bao nhiêu ɱ.á.-ύ thế này mà bảo không sao . Em có biết tôi đau lòng lắm không .
( Còn nữa )