Thế thân – Chương 38

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76

Tác giả Hà Phong

Truyện bị mất 2 chương 36,37. Mọi người hoan hỉ nhé.

Ông Nhân ᵭ.ậ..℘ tay xuống bàn khi nghe Đức Tuấn báo tin Uyên Linh đã bị sẩy thai.

“Tại sao một chuyện lớn như thế này mà không ai báo cho ta biết?”

“Chúng cháu đợi một thời gian nữa sẽ báo tin vui cho mọi người biết. Không ngờ lại xảy ra cớ sự này”.

“Nói rõ hơn ta xem, Uyên Linh đi đâu, làm gì để xảy ra nông nổi này?”

“Cô ấy nói về nhà chuẩn bị đồ để làm đám giỗ cho mẹ. Chuyện xảy ra sau đó không được biết, cô ấy cũng không kể rõ. Cháu chỉ thấy khi về nhà cô ấy tỏ ra rất vui vẻ, không xảy ra hiện tượng gì. Nhưng đến sáng mai khi cháu tỉnh dậy thì đã xảy ra chuyện rồi”

“Cháu lơ là quá rồi. Sao lại để cho Uyên Linh đến đó một mình?”

“Cháu xin lỗi ông! Là lỗi của cháu đã không thể bảo vệ được vợ và con của mình”. Nói đến đây Đức Tuấn lại ҳúc ᵭộпg. Mắt đỏ hoe. Ông Nhân cũng không lỡ hỏi nữa, sợ Đức Tuấn không kìm chế được cảm xúc. Dù sao thì đó cũng là một chuyện đau lòng.

“Con bé đó dám hại ૮.ɦ.ế.ƭ chắt của ta. Xem ra nó đã coi thường lời cảnh báo của ta rồi”

Ông Nhân đỏ mặt giận giữ. Đã rất lâu rồi ông không nhúng tay vào giải quyết những việc ân oán như thế này. Cứ nghĩ đã gác tay sống một cuộc đời bình yên, không màng thế sự, để cho bọn trẻ ʇ⚡︎ự gây dựng cơ nghiệp, ʇ⚡︎ự chiến ᵭấu mà trưởng thành. Nhưng chuyện này, xem ra ông không nhúng tay vào không được rồi.

“Chú Linh! Cho người tìm hiểu về con bé đó cho tôi. Nhớ điều tra luôn vụ của Uyên Linh. Báo ngay cho tôi càng sớm càng tốt biết chưa?”
Ông nhân gọi tài xế Linh vào dặn dò xong lập tức đi ngay. Đức Tuấn nhìn theo đoán biết lần này chắc chắn ông Nhân sẽ không nương tay, cũng không có ý định ngăn cản. Dù gì việc đứa trẻ mất đi khi chưa kịp chào đời không chỉ là mất mát của riêng Uyên Linh mà còn là cả tập đoàn Hùng Phát.
***

Bà ngoại và Duy Thắng được Đức Tuấn báo tin về Uyên Linh cũng chạy vào Ьệпh viện thăm cô. Riêng Thu Vân thì không hề có mặt. Nhìn thấy Uyên Linh tiều tụy quá, bà cũng không cầm được lòng mình.
“Tội nghiệp cháu của bà! Từ nhỏ đến lớn luôn phải chịu đựng những thiệt thòi. Đến giờ vẫn không được yên”
Uyên Linh nắm tay bà rưng rưng. Cô cũng không muốn bà phải bận tâm về chuyện của mình nữa. Cái ૮.ɦ.ế.ƭ của mẹ cô đã khiến bà phải đau lòng cỡ nào rồi.
“Bà! Bà giữ gìn sức khỏe! Coi như mẹ con cháu không có duyên với nhau”
Nói đến đây, nước mắt Uyên Linh không ngừng rơi. Một câu không có duyên có thể cắt đứt đứt được mối tình mẫu ʇ⚡︎ử này sao? Sự thật này thật mà khó chấp nhận.

“Uyên Linh! Ta biết cháu lo cho ta nên mới nói như vậy. Cháu không cần phải cố gắng che giấu cảm xúc của mình. Muốn khóc hãy khóc đi. Ta thương con biết bao nhiêu. Rồi mọi việc sẽ qua hết. Đời người cũng giống như một giấc mộng mà thôi. Được mất rồi cũng về với cát bụi”
Uyên Linh vùi đầu vào lòng bà khóc nức nở.
“Bà! Tại sao chứ? Con của cháu… Tại sao nó lại nỡ bỏ cháu ra đi sớm như vậy chứ? Bà ơi”
Uyên Linh khóc tu tu như một đứa trẻ trong ʋòпg tay của bà. Từ nhỏ, cô đã quen với bà mỗi khi có ấm ức gì. Bà chính là người mẹ thứ hai của cô. Vì vậy nên bà ngoại luôn hiểu Uyên Linh. Từ tính cách cho đến những việc làm của cô. Uyên Linh là một cô gáι mạnh mẽ, ngoài mềm trong cứng. Sẽ vượt qua bất cứ chuyện gì cho dù đớn đau nhất.
“Cháu gáι của bà! Cứ khóc cho thoải mái! Rồi mọi thứ sẽ bay về trời”

Bà vuốt mái tóc rối bời của Uyên Linh. Bàn tay xương xương, chỉ còn những nếp nhăn theo năm tháng. Cả cuộc đời bà hiền lương nhưng lại luôn chứng kiến con cháu của mình bất hạnh, từng đứa một lần lượt bỏ bà ra đi trước cả bà. “Kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh” ai mà chẳng đau lòng. Chính bà cũng là một người mẹ đã phải chịu nỗi đau mất con nên bà hiểu nỗi đau của Uyên Linh bây giờ.
Duy Thắng đứng đây nãy giờ, nhìn thấy cảnh thảm thương của chị mình cũng không kiềm được cảm xúc. Cậu bé còn quá nhỏ để hiểu được chuyện gì đang xảy ra nhưng cậu biết chị cậu đang chịu một cuộc đả kích rất lớn. Đau đớn cả thể ҳάc lẫn ϮιпҺ thần. Tính Duy Thắng trầm lặng, không hay biểu hiện tình cảm ra ngoài nhưng thực ra là rất thương chị mình. Ngày nhỏ cậu cũng đôi lần chứng kiến mẹ mình ᵭάпҺ mắng Uyên Linh. Cậu bé ngây thơ từng nói mẹ mình “sao mẹ lại ᵭάпҺ chị Uyên Linh” liền bị mẹ nổi giận mắng lây sang mình. Cậu chỉ biết mẹ ghét người chị này rồi lặng lẽ mang dầu xoa cho chị. Có lẽ chính vì mẹ hay cáu gắt mắng cҺửι mình vô cớ nên cậu trở nên im lặng, ít nói hơn.
Duy Thắng đi ra ngoài cổng dạo vài ʋòпg cho thoải mái. Cậu cũng không muốn chị mình nhìn thấy mình khóc. Con trai mà khóc thì xấu hổ lắm.

“Ơ! Duy Thắng! Sao em lại ở đây?” Đức Tuấn ngạc nhiên khi thấy cậu đi lang thang ngoài khuôn viên.
“Bà ngoại đang ở cùng chị ấy. Có lẽ chị đau lòng lắm”. Duy Thắng buồn rầu.
“Ừm!”
“Ngày còn bé, mẹ em thường hay ᵭάпҺ đòn chị Uyên Linh. Cả chị Thu Vân cũng hùa theo mẹ. Chỉ có bà ngoại là thương chị ấy nhất. Giờ chị ấy bị vậy, chỉ có ngoại mới có thể an ủi chị ấy được thôi”. Duy Thắng nhớ lại.
“Sao mẹ lại ghét Uyên Linh như vậy?”.
“Em cũng không biết nữa. Nhưng mẹ lại rất thương và chiều chuộng chị Thu Vân”
“Ừ! Điều này anh cũng nghe nói”
“Nhà em nhiều chuyện kỳ lạ lắm”. Duy Thắng thở dài.
“May mà chị Uyên Linh lấy được anh”
“Gì cơ?”

“Anh rất thương chị ấy đúng không ạ?”
“À… tất nhiên rồi”
“Nhờ anh chăm sóc chị ấy cho thật tốt. Mọi việc giờ chỉ trông cậy vào anh thôi”
Duy Thắng nhìn Đức Tuấn với vẻ biết ơn. Không ngờ cậu nhóc này mới học lớp 8 thôi mà đã hiểu chuyện như vậy. Đức Tuấn nhủ thầm. Có lẽ cậu ta cũng lờ mờ nhận ra được cuộc ᵭấu đá ngấm ngầm trong gia đình mình từ lâu rồi.
“Thôi! Em phải về rồi. Ngày mai em với bà sẽ vào thăm chị. Chắc ngày mốt sẽ phải về quê. Ở nhà không có ai cả”
“Ừm, nhớ chăm sóc tốt cho mình, cả bà nữa nhé”
“Em biết rồi”
Đức Tuấn vỗ vỗ vai Duy Thắng. Hai người cùng nhau đi lên phòng Ьệпh của Uyên Linh.
***

“Cô Uyên Linh! Là tôi đây!”
“Dì có chuyện gì muốn nói với tôi sao?” Giọng Uyên Linh vẫn còn yếu, ngạc nhiên vì bà Cẩm Thu lại gọi cho cô với giọng điệu khá khẩn trương.
“Cô có muốn cứu chị mình không?”
“Dì nói vậy là có ý gì?”
“Thu Vân đang bị ông Nhân tìm đến tính sổ?”

“Sao cơ?”
Uyên Linh cố gắng nghe rõ lời của bà Cẩm Thu.
“Cô nghe cho rõ đây. Thu Vân đã bị ông Nhân phát hiện ra chuyện hãm hại cô, cho cô uống tђยốς ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ nên vô cùng tức giận. Có lẽ ông ta sẽ không tha cho cô ta đâu. Với tính cách của ông ta, nhất định Thu Vân sẽ không còn ๓.ạ.ภ .ﻮ để quay về nữa”
“Không! Không thể được”. Uyên Linh kinh hãi. Dù sao thì Thu Vân cũng là chị gáι ruột của cô, lại đang mang thai. Chị ta có Ϯộι nhưng lấy ๓.ạ.ภ .ﻮ sống của cả hai mẹ con thì quá tàn nhẫn rồi. Cô không thể đứng nhìn được.
“Chị ấy đang ở đâu? Mau nói cho tôi biết đi”
“Được nghe rõ đây. Ở đường X, hẻm Y. Tuyệt đối không được để Đức Tuấn biết và cũng không được tiết lộ ai đã báo tin cho cô”
“Được! Cảm ơn bà”

Uyên Linh cố lê lết xuống giường. Lấy bộ quần áo trong tủ đồ của mình, cởi bỏ bộ quần áo Ьệпh viện. Chờ lúc không có y bác sĩ cô lẩn trốn ra ngoài.
Uyên Linh gọi một chiếc taxi rồi đưa địa chỉ cho tài xế.
Con đường đến chỗ bà Cẩm Thu chỉ thật khó đi. Tài xế phải dừng lại hỏi thăm mấy lần mới dò ra được. Con đường vào đến địa chỉ hơi nhỏ, xe ô tô khó mà vào được nên tài xế đã thả cô xuống đi bộ.
Uyên Linh nặng nề đi mãi cũng đến một ngôi nhà hoang rất rộng lớn. Đằng trước là la liệt phế liệu, những chiếc ô tô bị hỏng. Có lẽ đây là nơi mà các tập đoàn thế lực đến để thanh toán nhau, ít bị để ý và vô cùng bí mật.
Uyên Linh đi qua mấy chỗ nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì. Mãi đến khi thấy một cάпh cổng sắt đóng kín mít rất lớn. Cô đi lại gần thì có hai tên lính đang canh gác. Một tên hình như nhận ra Uyên Linh, nói thầm vào tai tên kia điều gì đó.
Uyên Linh không nhận ra bọn họ là ai nhưng vẫn can đảm tiến lại gần.

“Cô chủ, sao cô lại đến đây?”
Uyên Linh thấy hai người đó nhận ra mình thì chắc chắn ông Nhân đang trong đó. Cô mạnh dạn lên tiếng.
“Tôi có thể vào trong được không?”
“Không được! Mời cô về cho”
“Tôi nhất định phải vào trong đó! Cầu xin các anh hãy cho tôi vào”
“Không được! Ông chủ đã dặn chúng tôi là không cho bất cứ người nào vào trong”

Uyên Linh bỗng qùγ xuống trước mặt hai người bọn họ, cúi lạy.
“Tôi xin các anh! Làm ơn hãy cho tôi vào! Người trong đó là chị của tôi”
“Cô chủ, xin đừng làm khó bọn tôi. Chúng tôi chỉ làm đúng nhiệm vụ được giao”
“Nếu các anh không cho tôi vào, tôi sẽ qùγ mãi ngoài này”
Thấy Uyên Linh có vẻ cương quyết, vẻ mặt lại rất xanh xao không có chút sức sống nào, e là qùγ một lúc sẽ bị ngất xỉu xuống liền. Chuyện này mà xảy ra thì lớn rồi, nếu cô ta có mệnh hệ gì thì hai người sẽ gặp rắc rối to.
Người liếc nhìn người kia lưỡng lự. Một tên liền chạy vào trong để báo tin cho ông Nhân.
Phía bên trong, Thu Vân đang qùγ trước mặt ông Nhân, tóc tai rũ giữa.

“Một lần nữa tôi cho cô cơ hội để nói, tại sao lại hãm hại Uyên Linh?”. Ông Nhân vẫn rất điềm tĩnh.
Thu Vân mặt vẫn trâng tráo không nói gì, ý như thách thức ông Nhân.
“Dù sao tôi cũng đã rơi vào tay các người. Muốn ᵭάпҺ, muốn ﻮ.เ.+ế+..Ŧ thế nào thì tùy. Không cần hỏi nhiều”
“Uyên Linh là em gáι ruột của cô, đứa bé cũng là ruột ϮhịϮ của cô. Vậy mà cô lỡ ra tay hại ૮.ɦ.ế.ƭ nó!”
Thu Vân mặt hơi đổi sắc, hình như có chút gì đó đau khổ.

“Chuyện làm thì cũng đã làm rồi. Tôi chẳng còn gì để nói”
“Thật sự cô không quan tâm đến đứa trẻ trong bụng mình? Đến đứa con của mình cô cũng không màng sống ૮.ɦ.ế.ƭ?”

Thu Vân nhìn xuống bụng mình. Chỉ còn mấy ngày nữa thôi nó sẽ ra đời. Nó không biết rằng số phận của mình lại cay nghiệt đến vậy. Chưa kịp nhìn thấy mặt trời đã phải rời xa thế giới chỉ vì Ϯộι lỗi của mẹ mình. “Xin lỗi con”. Thu Vân rớt nước mắt. Thoáng ăn năn hiếm hoi xuất hiện trong đầu cô.

“Được rồi! Tôi sẽ cho cô nếm vị đau đớn như những gì cô đã làm với Uyên Linh”

Thế thân – Chương 236
Thế thân – Chương 235
Thế thân – Chương 234
Thế thân – Chương 233
Thế thân – Chương 232
Thế thân – Chương 231
Thế thân – Chương 230
Thế thân – Chương 229
Thế thân – Chương 228
Thế thân – Chương 227
Thế thân – Chương 226
Thế thân – Chương 225
Thế thân – Chương 224
Thế thân – Chương 223
Thế thân – Chương 222
Thế thân – Chương 221
Thế thân – Chương 220
Thế thân – Chương 219
Thế thân – Chương 218
Thế thân – Chương 217
Thế thân – Chương 216
Thế thân – Chương 215
Thế thân – Chương 214
Thế thân – Chương 213
Thế thân – Chương 211
Thế thân – Chương 210
Thế thân – Chương 209
Thế thân – Chương 208
Thế thân – Chương 207
Thế thân – Chương 206
Thế thân – Chương 205
Thế thân – Chương 204
Thế thân – Chương 203
Thế thân – Chương 202
Thế thân – Chương 201
Thế thân – Chương 200
Thế thân – Chương 199
Thế thân – Chương 198
Thế thân – Chương 197
Thế thân – Chương 196
Thế thân – Chương 195
Thế thân – Chương 194
Thế thân – Chương 193
Thế thân – Chương 192
Thế thân – Chương 191
Thế thân – Chương 190
Thế thân – Chương 189
Thế thân – Chương 188
Thế thân – Chương 187
Thế thân – Chương 186
Thế thân – Chương 185
Thế thân – Chương 184
Thế thân – Chương 183
Thế thân – Chương 182
Thế thân – Chương 181
Thế thân – Chương 180
Thế thân – Chương 179
Thế thân – Chương 178
Thế thân – Chương 177
Thế thân – Chương 176
Thế thân – Chương 175
Thế thân – Chương 174
Thế thân – Chương 173
Thế thân – Chương 172
Thế thân – Chương 171
Thế thân – Chương 170
Thế thân – Chương 169
Thế thân – Chương 168
Thế thân – Chương 167
Thế thân – Chương 166
Thế thân – Chương 165
Thế thân – Chương 164
Thế thân – Chương 163
Thế thân – Chương 162
Thế thân – Chương 161
Thế thân – Chương 160
Thế thân – Chương 159
Thế thân – Chương 158
Thế thân – Chương 157
Thế thân – Chương 156
Thế thân – Chương 155
Thế thân – Chương 154
Thế thân – Chương 153
Thế thân – Chương 152
Thế thân – Chương 151
Thế thân – Chương 150
Thế thân – Chương 149
Thế thân – Chương 148
Thế thân – Chương 147
Thế thân – Chương 146
Thế thân – Chương 145
Thế thân – Chương 144
Thế thân – Chương 143
Thế thân – Chương 142
Thế thân – Chương 141
Thế thân – Chương 140
Thế thân – Chương 139
Thế thân – Chương 138
Thế thân – Chương 137
Thế thân – Chương 136
Thế thân – Chương 135
Thế thân – Chương 134
Thế thân – Chương 133
Thế thân – Chương 132
Thế thân – Chương 131
Thế thân – Chương 130
Thế thân – Chương 129
Thế thân – Chương 128
Thế thân – Chương 127
Thế thân – Chương 126
Thế thân – Chương 125
Thế thân – Chương 124
Thế thân – Chương 123
Thế thân – Chương 122
Thế thân – Chương 121
Thế thân – Chương 120
Thế thân – Chương 119
Thế thân – Chương 118
Thế thân – Chương 117
Thế thân – Chương 116
Thế thân – Chương 115
Thế thân – Chương 114
Thế thân – Chương 113
Thế thân – Chương 112
Thế thân – Chương 111
Thế thân – Chương 110
Thế thân – Chương 109
Thế thân – Chương 108
Thế thân – Chương 107
Thế thân – Chương 106
Thế thân – Chương 105
Thế thân – Chương 104
Thế thân – Chương 103
Thế thân – Chương 102
Thế thân – Chương 101
Thế thân – Chương 100
Thế thân – Chương 99
Thế thân – Chương 98
Thế thân – Chương 97
Thế thân – Chương 96
Thế thân – Chương 95
Thế thân – Chương 94
Thế thân – Chương 93
Thế thân – Chương 92
Thế thân – Chương 91
Thế thân – Chương 90
Thế thân – Chương 89
Thế thân – Chương 88
Thế thân – Chương 87
Thế thân – Chương 86
Thế thân – Chương 85
Thế thân – Chương 84
Thế thân – Chương 83
Thế thân – Chương 82
Thế thân – Chương 81
Thế thân – Chương 80
Thế thân – Chương 79
Thế thân – Chương 78
Thế thân – Chương 77
Thế thân – Chương 76