Vừa thương vừa giận – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Thời trẻ, tôi từng có một mối tình. Cô ấy khá mạnh mẽ và tự lập, vừa ra trường cô đã có mục tiêu sẽ phấn đấu có nhà có xe trong tương lai không xa. 1 tuần chúng tôi chỉ gặp nhau 1 lần vào tối thứ Năm, vì cô ấy chỉ rảnh vào hôm đó, còn cuối tuần cô đã kín lịch học thêm, làm thêm…

Nên khi gặp Ngân – vợ tôi bây giờ – tôi thấy mình trở nên quan trọng và có ý nghĩa. Ngân nhỏ nhắn, hay cười hay khóc, em quan tâm tôi từng chút, mua quần áo cho tôi cũng khiến em mất thời gian cả tiếng đồng hồ chọn lựa, ngắm nghía; tự ái đàn ông của tôi cũng được ve vuốt khi Ngân luôn nói “em thích anh”, “em yêu anh”, “anh là người quan trọng của em”.

 

 

Lấy nhau rồi, em vẫn chu đáo thế. Quần áo tôi mặc, em để sẵn thành bộ theo từng ngày kèm theo cà vạt và vớ. Mỗi ngày đi làm về, em đều lau dọn nhà cửa sạch sẽ vì sợ bụi bặm sẽ gây bệnh. Ai cũng khen em khéo thu vén, ba mẹ tôi cũng hài lòng về cô con dâu, mỗi khi chúng tôi về thăm nhà, cô ấy lại gói ghém thứ này thứ kia mang về.

Nhưng rồi, tôi bắt đầu nhận ra có gì đó không ổn. Bất cứ lúc nào tôi cũng bị giám sát. Sáng ra tôi phải dậy đúng giờ để ăn sáng ở nhà, vài bữa không sao nhưng cả tuần cả tháng chỉ quay đi quay lại cơm chiên, mì xào, nui xào, bún… khiến tôi ngại trong khi công việc của tôi thường xuyên phải ra ngoài, có khi đi ăn sáng cùng đối tác, đồng nghiệp cũng là một cách làm việc.

Tôi nói thì em không đồng ý, kể em phải dậy từ 5 giờ sáng chuẩn bị, tôi không thể làm chút chuyện nhỏ vì em hay sao. Rồi em trách bây giờ mới 2 vợ chồng mà tôi đã không thương, sau này có con chắc em thành người dưng.

Nhà hết dầu hào nước mắm, xuống siêu thị dưới lầu mua, em cũng đòi chồng đi cùng, không cần biết khi ấy tôi đang làm việc hay làm gì.

Vì phải luôn đúng giờ đón em nên tôi thường phải mang việc về nhà làm, nhưng ngày nào cũng không được yên vì em luôn muốn làm gì cũng có nhau, thậm chí đi thăm đồng nghiệp bệnh hay sinh em bé, em cũng đòi tôi chở đi, khi em vào thăm thì tôi ngồi ngoài quán chờ.

Một lần, vì việc gấp chưa xong còn bị em lôi kéo đến đám đầy tháng của hàng xóm trong chung cư, tôi bực phát cáu, nói em bớt quản lý và sở hữu chồng, tôi có công việc và cuộc sống của tôi, đâu thể lúc nào cũng làm theo những yêu cầu của em được, em cũng nên có những thú vui như đi siêu thị với hàng xóm, đi cà phê với bạn hay mua sắm dạo phố…

Em khóc, nói yêu tôi nên từ khi quen nhau em đã giảm dần và cắt hẳn những mối quan hệ xã giao, toàn tâm toàn ý với tôi và coi tôi là trung tâm. Giờ tôi có thái độ này có phải tôi đã chán em hay có ai khác bên ngoài.

Nghe em vừa khóc vừa nói, tôi vừa thương vừa giận. Em đâu phải thiếu hiểu biết, sao có thể vì yêu mà ép uổng mình và làm người mình yêu thấy ngột ngạt. Những gì em làm, không cần biết tôi thoải mái hay bức bối, em cho rằng đó là vì yêu và tôi là kẻ được yêu còn… không biết điều, không thèm quý trọng và đó là biểu hiện của tình yêu không còn.

Tôi nói tôi vẫn yêu thương em nên tôi luôn chiều theo ý em, nhưng tôi đâu phải trẻ con mà đến giờ em hỏi ăn chưa, chốc chốc em nhắn đang làm gì.

Ăn uống ngủ nghỉ nhất nhất theo giờ, quần áo em để sẵn, tôi mặc nhầm sẽ bị cằn nhằn, thành phố mấy khi đường thông hè thoáng, tôi đến đón trễ là em phụng phịu… Em nói những việc em làm đều là biểu hiện của tình yêu, bao nhà muốn mà không được.

Tôi nhờ em gái em nhỏ to cùng chị mình, tôi nhờ cả sếp đến nhà nói chuyện cho em hiểu tính chất công việc của tôi, hy vọng em sẽ hiểu yêu thương một ai đó khác lắm với việc sở hữu hay giám sát.

Ông bà nói, không nên để hết trứng vào một giỏ, tôi càng không phải là trứng để em dồn hết quan tâm, lo lắng, ngày ngày canh giữ và lo được lo mất. Em cần học cách yêu mình và yêu thật nhiều, phải tạo cho mình một khoảng trời riêng thật vui vẻ, xinh đẹp vì khi yêu mình thì mới biết cách yêu người.

Thai Phan

Bài viết khác

Phúc đức tại Mẫu – Câu chuyện sâu sắc và đầy tính nhân văn

PHÚC ĐỨC TẠI MẪU ! Mẹ không được học hành nhiều, vậy mà khi con học xa nhà, có một lần mẹ đã cố gắng viết cho con mấy dòng ngắn ngủi, nét chữ run rẩy và to như trẻ con học mẫu giáo tậρ viết. Mẹ viết: “Mẹ ít học hơn con nên mẹ […]

Chồng bắt vợ bỏ thai để dễ bề đến với người khác, 7 năm sau cô dắt 2 con về, khiến chồng cũ điêu đứng

Hà Nội tháng Ba, mưa xuân như sợi tơ rơi rả rích ngoài cửa kính. Trong căn phòng chung cư cao cấp trên phố Nguyễn Chí Thanh, Ngọc đứng chết lặng, tay siết chặt tờ phiếu siêu âm. “Con chị chưa thành hình. Bỏ sớm đi. Tôi lo toàn bộ chi phí.” Giọng người đàn […]

Sách quốc ngữ – Chữ nước ta – Những câu chuγện thú vị

Dưới đâγ là bài thơ giáo khoa do Tản Đà làm cho trẻ em lên sáu tuổi, viết năm 1919. Bài thơ đã 102 năm trôi qua, nhưng vẫn còn nguγên ý nghĩa về sự giáo dục con người. Trước khi dạγ trẻ γêu nước, γêu đồng bào, hãγ dạγ trẻ hiếu thuận với cha […]